Chương 293: Lại là nhà hàng Pháp Ngụy Kiến Quân vừa nghe thấy vậy, sắc mặt hòa
hoãn đôi chút. Mặc dù hôm nay tiêu hết mấy chục nghìn, nhưng
vừa nãy lên giường, Đường Nhu cũng cố gắng, những
tư thế lúc trước cô ta không đồng ý dùng, hôm nay
đều thỏa mãn anh ta. Huống hồ, Đường Nhu cũng không có lỗi, hai
người cũng chưa từng đến nhà hàng Pháp sang trọng
như này bao giờ, cũng không ngỡ lại đắt đến vậy. "Được rồi, anh giúp em một lần". "Đúng rồi chồng ới, anh còn nhớ chiếc vòng cổ
năm ngoái anh tặng em không?" Ngụy Kiến Quân sững sờ: "Đương nhiên còn nhớ
rồi, chiếc vòng cổ đó đắt lắm đấy, ngày thường em
còn không dám đeo, lần này định đeo à?" Mặt Đường Nhu đầy vui vẻ: "Không, chồng à, em
muốn anh tặng em thêm lần nữa". Ngụy Kiến Quân sững sỡ, sau đó nở nụ cười khoái
trá. Hiểu rồi, Đường Nhu này muốn giả bộ trước mặt
bạn học một lần. Dù sao chiếc dây chuyền đó cũng rất quý, là món
trang sức duy nhất có giá hàng chục nghìn của
Đường Nhu, hôm nay cũng tốn một đống tiền của
Ngụy Kiến Quân rồi, còn lâu mới bắt được anh ta mua
thêm cái nữa. Vì vậy tặng lại chiếc dây chuyền này là được, dù
sao cũng chỉ đề khoe khoang trước mặt đám Vương
Đông Tuyết mà thôi. Buổi chiều, hẹn xong thời gian, Vương Đông Tuyết
và Tần Lâm đến nhà hàng mà mọi người đã hẹn, tên
nhà hàng là tiếng Pháp, đây là một nhà hàng Pháp
sang trọng. Vương Đông Tuyết sững sờ: "Lại là nhà hàng
Pháp à, biết sớm thì buổi trưa chúng ta đi ăn cái
khác, ha ha". Tần Lâm không ngỡ rằng, hôm nay một ngày ăn
đến hai bữa ð nhà hàng Pháp, có điều cũng chẳng hề
gì, hôm nay chủ yếu đề tụ họp, ăn uống gì không
quan trọng. Đến cổng, một đám nam nữ đang tập trung ở đó,
nhìn thấy Vương Đông Tuyết, có mấy cô gái nhiệt tình
chào hỏi. "Đông Tuyết! Ở đây!" Vương Đông Tuyết mỉm cười như hoa, kéo tay Tần
Lâm chạy lại đó, giới thiệu anh cho mọi người. "Đây là bạn thân của em, đây là Đình Đình, đây là
Tiểu Ngọc, đây là A Sở". "Đây là...bạn của tớ, Tần Lâm". Ba người Đình Đình vui vẻ, cười nhỏ nói: "Bạn hả?
Cậu nói chính xác tí đi, rốt cuộc là bạn hay bạn trai?" Vương Đông Tuyết đỏ mặt nói: "Mấy cậu nói như
nào thì nó là như nấy!" Dù sao đây cũng không phải lần đầu Tần Lâm giả
làm bạn trai cô ấy, hai người cũng được coi là có 'kinh
nghiệm' trong việc này. Mấy người hàn huyên một hồi, sau đó Tiểu Ngọc
đột nhiên nói. "Đúng rồi Đông Tuyết, cậu biết chưa, lần họp lớp
này cũng bị Đường Nhu biết, cô ta cứ đòi tới". Vương Đông Tuyết nhíu mày: "Làm sao cô ta
biết?" Vương Đông Tuyết vừa gặp cô ta xong, cũng đâu
có lỡ miệng nói gì nhỉ, sau Đường Nhu lại biết vậy? Tiểu Ngọc bất đắc dĩ lắc đầu: "Chắc là Mỹ Mỹ nói
đấy, hai người họ có quan hệ rất tốt, nhưng cũng
không sao, nếu cô ta muốn mời khách thì cứ đề cô ta
mồi".
"Được thôi"
Vương Đông Tuyết mặc dù không thích, có điều -----------------------