Chương 387: Muốn chết à Giám đốc vội vàng nói: "Anh Kỳ yên tâm, tôi sẽ
bảo nhân viên quét dọn sạch sẽ!" "Được rồi, không cần nữa!" Anh Kỳ nghênh ngang đi tới trước mặt chú Hai
Tần, tỏ vẻ kiêu ngạo, huênh hoang: "Anh đi ra ngoài
đi, hóa đơn của anh để tôi thanh toán, anh đừng
đứng đây làm tôi mất hứng". Chú Hai Tần vốn đầu óc không bình thường lắm,
ð công trường cũng hay bị ức hiếp, vừa nghe thấy
câu này, liền gật đầu rời đi. "Ê, đợi đã!" Anh Kỳ đột nhiên nổi hứng nói: "Mà thôi anh
đừng đi, nhà tắm to thế này mà không có ai hầu hạ,
anh qua đây kỳ lưng giúp tôi, tí nữa tôi đưa anh ít
tiền". Chú Hai Tần gật đầu, sau đó đi ra sau lưng
anh Kỳ. Giám đốc có hơi ngại nói: "Anh Kỳ, người này
đầu óc có vấn đề, chỗ chúng tôi có nhân viên chà
lưng chuyên nghiệp, hay để họ giúp ông chà?" Anh Kỳ xua tay: "Được rồi, anh đừng nhiều lời nữa". Nói xong, anh Kỳ đi vào trong bồn tắm lớn bắt
đầu ngâm người, bắt chú Hai Tần đứng sau chà
lưng. Nhìn thấy dáng vẻ đần độn của chú Hai Tần, anh
Kỳ cười: "Chỗ này của anh có vấn đề?", ông ta chỉ
vào vùng đầu. Chú Hai Tần cười hi hi nói: "Đúng đúng đúng". Anh Kỳ cười: "Tên ngốc mà cũng đến tắm, hay
thật, nào đến đây, thấy chiếc đây truyền vàng của
tôi chưa? Uống hết chậu nước này, thì chiếc dây
chuyền này sẽ là của anh". Anh Kỳ chỉ vào chậu nước ngâm chân nói. Chú Hai Tần cưỡi hỉ hi nói: "Tôi không khát". Anh Kỳ nhíu mày: "Sao vậy, không nề mặt tôi à?
Mau uống, không đừng trách tôi không khách khít" Chú Hai Tần cười nói: "Ông chủ đừng đánh tôi,
tôi không khát thật mà". Anh Kỳ đứng dậy: "Á, mẹ kiếp, còn cứng đầu à,
một tên ngốc mà cũng ra điều kiện với tao? Nào,
hôm nay tao phải bắt mày uống no nước". Nói xong, anh Kỳ ấn cổ chú Hai Tần xuống, chú
Hai Tần bị ấn xuống hồ nước, nước nóng ngập đầu ông ấy. Ủng ục ùng ục, chú Hai Tần bắt đầu giãy giụa,
dù sao cũng là đàn ông, chú Hai Tần đẩy mạnh một
cái, anh Kỳ không đứng vững nên ngã vào bồn tắm,
uống mấy ngụm nước mới có thề đứng vững được. "Mẹ kiếp! Mày dám đầy tao, mày muốn chết
đúng không! Tao cho mày nhữ đòn!" Anh Kỳ vốn uống rượu, nổi giận, liền túm lấy chú
Hai Tần muốn đánh ông ấy. Chú Hai Tân mặc dù đầu óc không bình thường
nhưng bị đánh thì vẫn biết chạy, nếu không đã bị
người ta đánh chết từ lâu rồi. Chú Hai Tần trần truồng chạy ra ngoài, anh Kỳ
hét lớn. "Giám đốc, bắt hắn lại cho tôi!" Giám đốc đưa mấy nhân viên phục vụ xông đến,
nhìn thấy cảnh này, vội vàng bắt lấy chú Hai Tần, ấn
ông ấy lên mặt đất. Thời này, người có tiền là có quyền, anh Kỳ kia là
ông chủ trong ngành bất động sản, thường xuyên
đến đây tắm, không dây nồi vào ông ta, chú Hai Tần
này là công nhân, chẳng ai đề ý ông ấy.
Anh Kỳ lạnh lùng hừ một tiếng: "Thằng chó này
-----------------------