Chương 437: Người yêu của Tô Văn Kỳ?
"..." Chương trình đại hội Đông y đã chiếm top mười hot search, trên mạng đầy rẫy tin tức và những đoạn video cut liên quan đến chương trình. Đông y vốn có rất nhiều đề tài, phát sóng trực tiếp đại hội Đông y vô cùng đặc sắc, lại thêm Tần Lâm khiến mọi người kinh ngạc, anh lại là đồ đệ của ông lão thần tiên, điều này càng khiến cho mọi người điên cuồng thảo luận, chủ đề bàn luận sau khi ăn cơm uống trà đa phần đều liên quan đến chuyện này. Tần Lâm tẩy trang ở sau sân khấu, nhận được tin nhắn Zalo của Tô Văn Kỳ. "Là anh?" Tần Lâm giả vờ ngu: "Cái gì mà là tôi?" "Tần đại sư á, tôi nhận ra anh rồi, đừng giả vờ nữa". Tần Lâm cười, anh đã hóa trang cho khác với ngày thường rồi, không ngờ Tô Văn Kỳ vẫn nhận ra. Bởi vì đại diện cho Đông y giảng giải vấn đề nên cần phải nghiêm túc, vậy nên từ tạo hình trang phục đến giọng nói, cách nói đều khác với ngày thường, trông ra vẻ ông cụ non. Có điều Tô Văn Kỳ vẫn vừa nhìn là nhận ra. "Nếu như cho mọi người biết người từng dính scandal với tôi là anh, chắc anh lại hot lắm, tôi có thể ké một tí độ hot của anh". Tần Lâm cười cười trả lời: "Nếu như cô cần thì cô làm vậy cũng được, dù sao cũng không thấy mặt tôi". Tô Văn Kỳ trả lời: "Thật hay không đấy? Nếu như anh đồng ý là tôi làm thật đó!" "Làm đi!" Sau đó, chưa đến nửa tiếng sau, Facebook lại nổi tin mới. Có cư dân mạng đào được ảnh bạn trai scandal đi dạo chợ đêm với Tô Văn Kỳ mấy tháng trước, so sánh với Tần đại sư, nhận ra bóng lưng, chiều cao trùng khớp, nghi vấn hai người là một. Cùng lúc này, mọi người lại quan sát Facebook của Tô Văn Kỳ, phát hiện ra cô đăng rất nhiều tin về đại hội Đông y, còn có ảnh của Tần đại sư. Từ những chuyện đó có thể đoán ra anh bạn trai thần bí của Tô Văn Kỳ là Tần đại sư! Mấy scandal này của Tô Văn Kỳ vốn không phải tin tốt đẹp gì, nói cô ấy bị ông chủ lớn nào đó bao nuôi, nhưng không ngờ, người này lại là Tần đại sư! "Trai tài gái sắc!" "Không sai, nếu như là người khác chắc không xứng với Tần đại sư". "Lầu trên nói không đúng rồi, nên là, nếu là người khác chắc không xứng với Tô Văn Kỳ". "Haizz, nữ thần có bạn trai rồi, chúc phúc cho bọn họ thôi!" "..." Tô Văn Kỳ không trả lời thẳng nhưng chuyện này có vẻ như là thật. Tần đại sư của đại hội Đông Y và Tô Văn Kỳ, hai cái tên đứng top hot search khắp internet, bao trùm trên mọi tin tức. Đương nhiên, tất cả đều do đội ngũ của Tô Văn Kỳ đứng sau tạo ra, nếu như phải tạo scandal với người khác, Tô Văn Kỳ thực sự sẽ không vui, nhưng tạo scandal với Tần Lâm thì...cô ấy rất chủ động. Ra khỏi trường quay, Lâm Nguyệt Dao nghĩ mọi cách để vào khán đài, nhưng không vào được. Bởi vì người muốn tìm Tần đại sư nhiều quá, đều muốn gặp Tần đại sư một lần, ngoài ra, những bậc thầy Đông y cũng là đối tượng của bọn họ, có thể hỏi mấy câu là tốt nhất, không thì chụp ảnh cùng cũng được. Vậy nên Lâm Nguyệt Dao bị coi là thuộc kiểu này, bị chặn ở bên ngoài. Sau một hồi, Tần Lâm đổi quần áo bình thường đi ra ngoài, cũng không ai nhận ra anh, thuận lợi đi đến cổng. Lâm Nguyệt Dao nhìn thấy anh liền sững sờ: "Anh vừa đi từ đâu ra thế, sau lại có mặt ở đây?" Tần Lâm tặng vé cho cô, Lâm Nguyệt Dao tìm anh mãi. Tần Lâm nói: "Tôi chui được vào sau khán đài, đứng ở đó xem". Lâm Nguyệt Dao vừa nghe xong liền kích động: "Anh có nhìn thấy Tần đại sư không?!" Tần Lâm mỉm cười: "Cũng được coi là nhìn thấy, sao nào muốn làm quen Tần đại sư à?" Lâm Nguyệt Dao trợn mắt nhìn anh: "Anh nói linh tinh gì vậy, anh nói xem Tần đại sư trông như thế nào?" Tần Lâm lắc đầu: "Đeo mặt nạ nên anh không nhìn thấy". "Haizz". Lâm Nguyệt Dao thở dài, chỉ có thể bỏ cuộc. Gọi taxi đi về với Tần Lâm, Tần Lâm cũng qua hỏi thăm dì Hai luôn, ăn ké luôn bữa tối. Sau khi về nhà, Lâm Nguyệt Dao lôi điện thoại ra lướt Facebook, kết quả càng lướt sắc mặt càng khó coi, nhìn thấy mấy tin đằng sau thì suýt khóc. Đường Mẫn hỏi: "Nguyệt Dao, con sao vậy?" Lâm Nguyệt Dao vội vàng lắc đầu: "Không sao ạ, con không có khẩu vị, mọi người ăn trước đi ạ". Nói xong Lâm Nguyệt Dao về phòng mình đóng chặt cửa, nhốt mình trong ấy. Đường Mẫn hơi buồn bực: "Tiểu Lâm, Nguyệt Dao bị làm sao thế?" Tần Lâm cũng bất đắc dĩ nói: "Cháu cũng không biết ạ". Lâm Nguyệt Dao này chắc nhìn thấy chuyện tình yêu của Tô Văn Kỳ với Tần đại sư nên buồn đây? Có điều như thế cũng tốt, nếu như để cô nhớ nhung, sau này biết anh họ mình là Tần đại sư thì chắc tan nát cõi lòng mất. "Tiểu Lâm à, con có đối tượng chưa?" Tần Lâm sững sờ một chút, gật đầu nói: "Cũng coi là có ạ". Vẫn nên bảo là có bạn gái rồi, nếu như lại nói không có, chắc dì Hai lại giới thiệu cho anh mất. Đường Mẫn gật đầu: "Mấy ngày nữa đưa về cho dì Hai xem, đúng rồi, họ hàng xa của nhà chúng ta ở thủ đô sắp tới muốn đến thăm, đến lúc đó con đưa bạn gái mình đến nhé". "Á, vâng ạ". Họ hàng xa ở thủ đô, Tần Lâm chỉ biết mấy người có quan hệ khá tốt với dì Hai, nhưng quan hệ với mẹ mình thì bình thường, nhà xảy ra chuyện lớn như thế, cũng không thấy bọn họ đến giúp đỡ, vậy nên Tần Lâm cũng không có ấn tượng tốt với bọn họ. Có điều nếu đã đến thì tiếp đãi một chút cũng không phải chuyện gì lớn. Sau khi về nhà, mấy ngày này độ hot của Tần đại sư khá cao, điện thoại reo liên tục. Rất nhiều người thông qua chương trình liên lạc với Tần Lâm, cũng có người xin bái anh làm sư, có người xin hợp tác thương mại, có điều đều bị Tần Lâm từ chối. Chẳng có mấy ai biết thân phận thực sự của Tần Lâm, vậy nên càng về sau càng ít người gọi đến. Hôm nay, điện thoại của Tần Lâm lại reo, là tổng thanh tra của Đài truyền hình Trung Ương Triệu Lệ Khôn. "Tổng thanh tra Triệu, có phải lại có người muốn bái sư không?"
Triệu Lệ Khôn cười nói: "Đừng lo, mấy người xin bái sư đều bị tôi từ chối rồi, lần này tìm cậu có chuyện khác". "Ồ? Chuyện gì?" "Theo như tôi biết, cậu còn có một chú út tên là Tần Ngọc Thư đúng không?" Tần Lâm hơi sững sờ sau đó nói. "Đúng, chú út của tôi qua đời lâu rồi". Tần Lâm có tổng cộng bốn chú, hai cô, người nhỏ nhất là chú út Tần Ngọc Thư, lớn hơn Tần Lâm mười hai tuổi, tiếc là qua đời từ sớm. Triệu Lệ Khôn hơi sững sờ, thở dài một hơi. "Tôi nghe qua chuyện này rồi, lần này tôi gọi cho cậu là vì muốn hỏi, chú út của cậu có con nối dõi không?" Tần Lâm nhíu mày: "Mặc dù chú út tôi hẹn hò nhiều nhưng chưa kết hôn, không có con". Năm đó nhà họ Tần như mặt trời ban trưa, Tần Ngọc Thư cũng là con nhà giàu, hoa hoa công tử, vô cùng phong lưu. Nhưng chuyện lớn như kết hôn thì không thể tự mình quyết định, vậy nên chú út chỉ có bạn gái nhưng chưa kết hôn, đương nhiên không có con nối dõi. Triệu Lệ Khôn nói: "Tôi hỏi là, có khả năng chú út cậu ở bên ngoài có con mà cậu không biết không?" Tần Lâm sững sờ: "Tổng thanh tra Triệu, ý bà là gì?" -----------------------