Thỏ con như nhớ một thứ gì đó liền chạy vèo xuống phòng bỏ đại thiếu gia đang ngơ ngác nhìn theo thì :
-Con thỏ điên kia ! Mày chạy đi đâu vậy hả ?
- Em chạy đi lấy cái này nè cậu ! Ta đi chơi du lịch cậu nhé ! - Thỏ con đưa tờ giấy cam kết lên
- Muốn đi thì hè đi , bộ nhà này không có xe riêng hay sao mà đi với trường , để thời gian ở nhà học bài để kiểm trai tốt hơn không
- Đi đi mà cậu , đi với trường nó vui hơn ! Cậu à em biết cậu thương em mà phải không cậu ? Cậu học giỏi mà đẹp trai nữa nên học vài phút là xong rồi ! Đi chơi nha cậu !
Đại thiếu gia phục sát đất với cái miệng ngọt như mía đường của Thỏ con , đành kìm lòng gật đầu đồng ý.
-Hoan hô ! Yêu cậu nhất , thương cậu nhất !
Thỏ con nhảy tưng lên vui sướng ôm lấy cổ đại thiếu gia hôn chụt vào má cậu mấy phát làm cho ai đó đỏ hết cả mặt . Thỏ con cười tươi như hoa kéo cậu xuống phòng khách chỗ ông bà chủ đang ngồi coi phim hoạt hình .
- Ông bà chủ ! - Thỏ con gọi
- Gì vậy Thỏ con ? – bà Hoàng âu yếm nhìn cô
- Bọn con ngày mai sẽ đi du lịch ! – Tuấn Kiệt giơ tờ giấy lên
- Ta hiểu rồi ! – ông Hoàng mỉm cười lấy tờ giấy kí tên vào
- Cám ơn ông bà chủ ! – Thỏ con nhìn tờ giấy mà vui sướng
- Không có gì ! Cũng khuya rồi đó đứa đi ngủ đi ngày mai trễ nữa ! – bà Hoàng nói
- Vâng ! – cả cúi đầu
Thỏ con tung tăng chạy về phòng thì thấy Gấu con lấy một cái vali màu xanh nước nhỏ ra sắp xếp đồ vào , thắc mắc hỏi
- Gấu con , em làm gì thế ?
- Em sắp xếp đồ chị ạ , chúng ta đi ngày đêm mà ! Với lại Nha Trang có biển ta phải mang theo đồ nơi nữa ! – Gấu con mỉm cười
- Còn vali màu hồng này !
- Em đã sắp đồ giùm chị rồi , bây giờ ta mang theo vật dụng thường ngày thôi !
- Cám ơn em ! Lúc nào Gấu con cũng chu đáo hết !
Cả chị em mỉm cười ngồi xếp đồ đạc để vào vali , thì
- Hai đứa đang làm gì đấy ! – tiếng của bà Hoàng ngoài cửa đi vào
- Bà chủ ! – cả cúi đầu
- Hai con đang sắp xếp đồ để đi chơi sao ? – bà Hoàng hỏi
- Vâng ạ ! – Gấu con nói
- Đồ ăn đâu ? – bà Hoàng hỏi
- Dạ , không cần ạ ! Trên đường đi xe sẽ dừng lại những quán cơm để ăn , bọn con ăn với trường cũng được ạ ! – Gấu con nói
- Đúng ạ ! – Thỏ con nói
- Đâu có được , đồ ăn vỉa hè mất vệ sinh lắm ! Nè , con mỗi đứa một thẻ ! – bà Hoàng đưa chiếc thẻ ra
- Hử , cái miếng nhựa này bà chủ cho đứa con chi vậy bà chủ ? – Thỏ con hỏi
- Trời , chị à đây không phải miếng nhựa tầm thường đâu ! Nó là thẻ ATM đó ! Bà chủ ơi , bọn con đâu cần nhiều tiền đâu bà lấy lại đi ! – Gấu con nói
- Không sao , ta không cho con thì cho ai nữa ! Với lại có cái này con thích mua gì thì mua , mua quà về cho mọi người nữa chứ ! – bà Hoàng nói dịu
- Vậy … con cám ơn bà chủ ! – cả vui vẻ cám ơn
- Còn đây là điện thoại ! đứa giữ nếu có chuyện gì cứ gọi cho ta biết không ? Tuyệt đối không dựa vào thằng tiểu quỷ kia biết chưa ? – bà Hoàng nói
- Sao vậy bà chủ ? Đại thiếu gia nói con gái phải dựa vào con trai để được bảo vệ chứ ! – Thỏ con ngây thơ nói
- Không cần , con hãy mạnh mẽ sống tự lập , mai này nó không có bên cạnh thì con có thể sống bình thường hiểu chưa ? – bà Hoàng nói
- Dạ , bọn con hiểu rồi ạ ! – cả mỉm cười ôm bà chủ
Căn phòng tầng trên , ông chủ đưa cho vị thiếu gia cái thẻ giống y hệt của Thỏ con và Gấu con . Ông chủ mỉm cười nói với quý tử :
- Ta đưa cho con cái này nhớ phải giúp đỡ mua đồ cho Thỏ con và Gấu con biết không ?
- Sao vậy ba ? Mua cho bà chằn đó chi ? – Tuấn Tú nói
- Vậy con có muốn Gấu con thương con không ? – ông Hoàng nói
- Cám ơn ba , con hơi mệt con về phòng ! – Tuấn Kiệt cúi đầu chào rồi bỏ đi về phòng
- Nếu con có cái này thì con sẽ được Gấu con yêu , phải biết bảo vệ người con gái mình yêu biết không ? – ông Hoàng nói
- Nhưng bà chằn đó có chịu cho con bảo vệ đâu nhiều khi còn bỏ vệ ngược lại cho con ! – Tuấn Tú nói ngây ngô
- Con trai à , con gái cho dù bề ngoài có mạnh mẽ đến đâu nhưng bên trong vẫn rất yếu đuối , chỉ là họ không thể hiện trước người mình yêu thôi ! Con hiểu chưa ? – ông Hoàng nói
- Vâng , con hiểu rồi !
Tuấn Kiệt mỉm cười , ông Hoàng xoa đâu con trai rồi đi về phòng . Đêm đó có người con trai đã không ngủ vì phải chuẩn bị mọi thứ cho ai đó , người con gái thì nôn nóng đến ngủ không được .