-- wo lải la! ta đã trở lại rồi đây -- zô tr lun thui -
- Kít....... - tiếng xe của cậu dừng trước nhà nó. Mai Mai vội chạy xuống trước mở cửa xe. Minh bế nó chạy vội vào nhà.
Thấy vậy từ quản gia đến người giúp việc ai cũng đều xì xầm to nhỏ nhỏ to và không thể thiếu kèm theo sự lo lắng.
- Tiểu thư bị làm sao vậy cô - chị giúp việc lo lắng đi lại hỏi
- Chị lấy cho em cái khăn hơi lạnh với là ly nước đi ạ - Mai MAi giọng vọi vàng nhưng cũng không quên nhẹ nhàng.
- Vâng - nói rồi chị giúp việc chạy đi lấy khăn và chị khác đi lấy nước. Minh đỡ nó lên giường và Thiên cũng cất xong xe chạy vào ( gì vậy lo lắng thế đấy hả).
- Thưa cô, nước và khăn đây - chị giúp việc nói
- Dạ! cảm ơn chị, chị ra ngoài đi ạ - Mai mai lễ phép
- Nhưng thưa cô còn tiểu thư - chị giúp việc ngần ngại ( chị này tên Nhã nhak)
- Em ấy sẽ không sao đâu ạ - Mai MAi nói. nói rồi Minh và Thiên vẫn đang đứng đó vậy là cô đuổi cổ lão ra ngoài bảo chờ. Minh thì đứng ngồi không yên, Thiên thì nhìn bề ngoài thản nhiên nhưng bên trong lại lo lắng hơn ai hết. Một số “ danh nhân “ giúp việc không công tâm thì đứng đó hết lời này đến lời nọ nói về anh.
- Woa ai anh ấy đẹp trai ghê ( hơn tủi pà đó)- chị giúp việc trẻ tuổi nói.
- Ừ đúng rồi đấy ko biết tiểu thư làm sao mà lại rước được anh đẹp trai như vậy về nhà - bà tám khác
- này mà cậu ấy hình như cũng sinh đôi hay sao ấy - bà tám khác
- ừ, giống nhau thế cơ mà - bà tám..
- E hèm - nghe thấy vậy chị Nhã lên tiếng ổn định lại ( chị Nhã là giúp việc chính đấy. với cả bà nữa là bà Lan. nhưng hnay bà Lan bị bệnh nên nghỉ phép) sau khi chị Nhã lên tiếng các bà tám giải tán.
------- tại phòng nó --
Mai Mai đang dùng sức mạnh của mình để giúp nó hồi phục nhanh. như đã nói nó có sức mạnh tiềm ẩn mà ko biết khắc chế thế nào đấy ạ. chắc nguyên nhân là do cái sức mạnh này.
Một lúc sau:
Mai Mai mồ hôi nhễ nhại nó cũng vậy. nó dần dần và từ từ mở đôi mắt ra.
- Tỷ! - sau tiếng nói của nó Mai Mai mỉm cười và rồi ngất lịm
----------- tiếng sau -----
- tỷ tỷ à! - Thấy Mai mai từ từ khẽ mở mắt nó kêu lên
- An An - Mai Mai nằm trên giường mỉm cười. xung quanh là Minh đang rất quan tâm và Thiên đang rất không quan tâm.
Cô tự nghĩ: Mình đang là người chữa mà biến thành người bệnh lúc nào vậy trời!
- Tỷ tỉnh rồi muội lo quá! - nó nói giọng lo lắng
- Tỷ ổn mà muội không sao chứ nằm xuống đi - mai mai
- Lo cho cái thân cậu đi đã - Minh nói
Lúc đó là vậy nè! Mai MAi vừa ngất xong là nó la toáng lên Minh, Thiên vội mở cửa xông vào. Thiên mở ó. rồi họ đỡ Mai lên giường còn nó tự vận động đứng lên nhưng nhờ có sự trợ giúp của Thiên ( chị ấy quên mất chuyện lúc trên lớp rồi)
- Tại sao tôi lại nằm đây - Mai MAi hỏi
- Ngốc à! tỷ cứu muội đó - nó
nghe đến đây Mai Mai vội nhăn mặt. nó khẽ giật mình! Thiên và Minh thì cũng có gì đó nghi ngờ. Và rồi sau đó do nhà có việc nên là Minh và Thiên pải về tạm chia tay tiểu cô nương. Nhưng khi về đến nơi thực chất họ ko có việc gì cả chỉ tại pama họ tự nhin dở chứng kêu họ về ( thiệt là).
về nhà anh em mỗi người mỗi phòng:
- Tại phòng Minh ----
anh nghĩ: Thần bí vậy ta! chỉ có lúc cứu người xong người này lại bị... Ax.. rối quá đi.
- Tại phòng Thiên -
cậu đang ngồi trên ghế đọc cuốn sách gì đó:
- cứu người sao! Tráo đổi sao! chữa bệnh sao! Tim mình đau sao! và laotj em sao ập xuống cậu.
- Ax rối quá..! ( chộ đúng là anh em sinh đôi có khác)
---------------- END CHAP ____ thank you mina nhớ ủng hộ truyện mị típ nhak!