- Cậu bị trầy chảy cả máu ra rồi kìa! - Thiên kid lo lắng
- Em có đau lắm không - cô bé nơ xanh hỏi mặt cũng lo ko kém
cô bé nơ đỏ lắc đầu:
- Không em không đau - thực ra rất đau nhưng cô không nói vì sợ m.n lo lắng.
- Thôi nào! Lên lưng tớ cõng lại ghế - Thiên kid.
- Không cần đâu tớ vẫn đi được mà - cô bé nơ đỏ từ chối. rồi đứng lên nhưng nào đâu có thể đứng được - a. -
- Đấy! bảo thủ lên lưng tớ cõng. - Thiên kid lên mặt anh hùng
- Thôi nào _ _ _ _ lên đi - Minh kid cũng lo lắng lên tiếng
rồi Thiên kid đỡ cô bé nơ đỏ lên ghế. Minh kid chạy đi lấy hộp cứu thương.
- -- mọi chuyện kết thúc suôn sẻ --- nhưng rồi tháng sau
- _ _ _ _ Tụi tớ tới rồi nè! - Thiên kid hạy lại bãi đất trống. Do khi trước cô bé nơ đỏ có dặn hẹn gặp ở đây.
- _ _ _ _ đừng trốn nhak tớ tìm thấy cậu rồi - Minh kid
rồi Minh kid thấy tờ giấy ở đó hạy lại cầm lên.
- cái gì vậy - Thiên kid dò hỏi.
- Thư - Minh kid nói rồi mở thư ra
Trong thư viết.
_ _ _ _ _ _ ( chú thích tên cô bé nơ xanh)
Xin lỗi nhé hẹn các cậu đến đây rồi mà lại không gặp được. Tạm Biệt nhé!
_ _ _ _ ( tên cô bé nơ đỏ)
Aiza. xin lỗi. Tạm Biệt à không Vĩnh biệt. bọn tớ yêu cậu nhiều!!!
đọc đến đây nước mắt cậu kid trực trào. và từ đó cậu không gặp được cô bé năm xưa nữa.
trước kia có cho đi tìm kiếm nhưng cũng chỉ là biệt tăm.
------------------- Trở về hiện tại ------------------
vậy là cũng năm rồi!