Hà Nội hôm nay nắng đẹp.
Bản Sonata Ánh Trăng như một bản nhạc quen thuộc của quán cà phê My Sun. Người con gái ngồi trước chiếc đàn cạnh cửa sổ toát lên một vẻ đẹp thánh thiện và thanh tú, lại thêm ánh nắng hắt vào càng làm cô trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết. Mỹ Phương lúc này đã trưởng thành, cô đã tuổi. Bản nhạc kết thúc, Mỹ Phương vội vàng chạy vào quầy bê khay đồ ăn ra.
Một vị khách mới bước vào, nhẹ nhàng tiến đến bàn số . Chị Thảo định kêu Mỹ Phương mang menu cho khách thì người khách đó đã gọi luôn đồ uống.
- Một Capuchino Ngày Nắng nhé!
Mỹ Phương giật mình khi nghe giọng nói quen thuộc này. Cô quay người lại nhìn người khách mới đến.
Minh Phong mỉm cười nhìn cô.
- Chào em! Như đã hứa..... anh đã trở lại vào một ngày nắng..... và..... một Capuchino Ngày Nắng để anh quay về bên em nhé!
Em gặp anh vào một ngày nắng.....
Một tách Capuchino - sự khởi đầu cho tất cả.....
Một ngày nắng..... anh là tia nắng của em.....
Hà Cindy