Cát Quẻ

chương 135

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày này, sau khi Ngọc Hành rời giường, theo lẽ thường đánh một bộ quyền pháp, tiếp theo tắm gội thay quần áo. Khi thay quần áo, hắn nhìn y phục Tịch Thiện đưa tới, tự mình lựa một bộ mãng bào màu đỏ tía thêu hoa văn như ý, lại sai cung nhân cẩn thận vấn nửa tóc, trên đầu đeo tử kim quan nạm ngọc khắc hoa. Chiếu theo bản tính không chết không ngừng của Nhị hoàng tử, hôm nay hắn sẽ có việc đại hỉ, cần phải ăn mặc vui mừng một chút. Xuất cung, Thất hoàng tử ngồi trên xe ngựa đi về phía phủ Trưởng công chúa.

Bên này, Quý Vân Lưu và Quý Vân Vi ngồi chung một chiếc xe ngựa. Xe ngựa rộng rãi, hai người ngồi đối diện nhau. Quý Lục nhìn Quý Tứ, tứ cô nương trên mặt nụ cười yểu điệu, thần sắc tươi đẹp. Chỉ là hôm nay, giữa trán nàng ấy trong hồng lại ẩn ẩn phiếm ra một tia khí đen. Quý Vân Lưu rụt tay vào trong tay áo, nhờ vào khăn che lấp, bấm đốt tay thay nàng ấy tính toán. Bấm ra quẻ tượng chính là đại an.

Đại an, là ý có chuyện mừng ở phía trước. May mắn như vậy, vì sao sẽ có khí đen thêm vào?

"Lục muội muội, ngươi nhìn chằm chằm vào ta, là trên mặt ta có gì không ổn sao?" Tứ nương tử thấy Quý Lục thẳng băng mà nhìn chằm chằm chính mình, muốn sờ thử trên mặt, lại sợ sờ sẽ xoá mất phấn mỏng lúc sớm tỉ mỉ bôi lên.

Ánh mắt Quý Vân Lưu từ trên trán nàng dời xuống dưới, xem hai tròng mắt của nàng ấy. Rồi sau đó, nàng nhoẻn miệng cười: "Tứ tỷ tỷ hôm nay vô cùng xinh đẹp, muội muội bất tri bất giác xem đến ngây dại. Hôm nay tỷ tỷ đẹp như vậy, nhất định là có chuyện mừng kéo đến!"

"Muội đó! Luận xinh đẹp, nơi nào là ta đẹp, muội mới là người đẹp." Quý Tứ nhìn nàng ấy, cười: "Cái miệng này của muội, chính là biết dỗ người cao hứng nhất. Mỗi ngày tổ mẫu đều bị muội trêu chọc đến vui tươi hớn hở."

"Tổ mẫu cao hứng bởi vì ta nói đều là sự thật. Giống như hôm nay lời ta nói với tứ tỷ tỷ cũng đều là sự thật!" Quý Vân Lưu dịch bước, chuyển qua bên cạnh nàng ấy, chỉ vào tóc nàng ấy rồi nói: "Tứ tỷ tỷ, cây trâm này của tỷ có chút lệch, ta giúp tỷ chỉnh lại, tỷ nghiêng người qua trước đi."

"Lệch?" Trong miệng Quý Vân Vi nghi ngờ, thốt ra tiếng ngạc nhiên liền nghiêng người: "Vậy làm phiền lục muội muội chỉnh lại giúp ta."

Quý Vân Lưu vươn ngón tay ra, nhanh chóng kết đạo ấn. Trong miệng nàng mặc niệm Kim Quang thần chú một lần, tiêu tán đi một tia khí đen trên người Quý Tứ. Làm phép như vậy, cũng chỉ là tiêu tán một tia mà thôi. Nếu muốn thay tứ nương tử chân chính tránh thoát vận rủi mà đám khí đen này mang đến, cần vẽ bùa làm phép. Nhưng tình huống hôm nay... Thôi, là phúc không phải hoạ, là hoạ trốn được lúc này, nhất định còn có kế tiếp, trước tiên cứ bình tĩnh xem biến vậy.

"Tứ muội muội, xong rồi sao?" Quý Vân Vi thấy nàng ấy bất động rất lâu ở sau lưng, nghi ngờ lên tiếng.

"Đúng vậy, đã sớm xong rồi!" Đôi tay Quý Lục đắp lên bả vai Quý Tứ, cười cười: "Hôm nay tỷ tỷ phải mang muội muội theo, muội muội không hiểu quy củ, sợ va chạm khách quý khác ở phủ Trưởng công chúa. Tỷ tỷ ngàn vạn phải mang muội muội theo để nhắc nhở ta một chút."

"Muội thông minh hiểu chuyện, lại nhận thức đại cục, đừng câu nệ. Nói một câu thật lòng, ta cũng là lần đầu tiên đi đến yến ngắm hoa huân quý như vậy." Quý Vân Vi xoay người lại, chỉ cảm thấy trong lòng và đầu vai đều là một mảnh nhẹ nhàng. Nàng vỗ vỗ Quý Vân Lưu cười nói: "Vốn dĩ ta cũng có một tia lo lắng, nhưng được muội nói lời cát tường mới vừa rồi, trong lòng ta đều chờ đợi chuyện mừng hôm nay."

Quý Vân Lưu tươi cười xinh đẹp: "Hôm nay, tỷ tỷ nhất định gặp được vận may!"

"Muội cũng vậy, vận may cuồn cuộn tới!"

Hôm nay là ngày đại cát, thích hợp gả cưới, gặp bạn bè người thân, nên đi ra ngoài. Nữ quyến các nhà mỗi người đều không dám chậm trễ yến hội này, đã sớm tới phủ Trưởng công chúa, xe ngựa chen đến của phủ Trưởng công chúa chật như nêm cối.

Quý Vân Lưu ngồi trong xe, từ khe mành cửa nhìn xem cửa lớn phủ Trưởng công chúa. Cửa lớn của phủ đệ mở ra vị Cấn, cao ước chừng hơn một trượng, rộng lớn khí thế. Sư tử bằng đá ở cửa như hổ rình mồi, hiện ra phong phạm hoàng gia một cách tận cùng. Phong thủy ở cửa không lấy tài, không lấy quan, chỉ cầu an khang như vậy, làm Quý Vân Lưu đối với vị đạo nhân này càng cảm thấy hứng thú. Ngược lại cũng là một gã thần côn có chút thực lực!

Bọn họ đợi một khắc, rốt cuộc đến xe ngựa Quý phủ. Quý Tứ và Quý Lục trước sau được nha hoàn đỡ xuống xe ngựa. Trần thị và Vương thị sớm đã chờ ở phía trước, thấy hai người bọn họ xuống xe, Trần thị hơi hơi mỉm cười: "Sau khi vào phủ, nhớ lấy chúng ta không thể mất lễ nghĩa." Mọi người lên tiếng "Vâng", rồi sau đó, bốn người được bà tử phủ công chúa đón vào.

Yến ngắm hoa trong phủ lần này, vì sợ quá nhiều người có chuyện vạn nhất gì, vì thế trong phủ quy định, tiểu nương tử ngắm hoa có thể tiến vào, nhưng nha hoàn bọn họ mang đến phải thống chờ chờ trong sương phòng hạng trung, không cần đi theo bên người. Nha hoàn bà tử phủ Trưởng công chúa đông đảo, mỗi cách mười lăm bước, liền có một người đứng chờ, cũng tuyệt đối không chậm trễ khách quý trong vườn.

Bọn họ vào cửa trong, Văn Thụy Huyện Chủ đã đứng chờ bên trong. Nàng thấy Quý Tứ và Quý Lục, tự mình đến đón tiếp: "Các ngươi làm sao không đến đây sớm chút? Tới sớm chút còn tiếp khách chung với ta."

Lời như vậy vừa ra khiến Trần thị và Vương thị đều cảm thấy vinh quang. Việc tiếp khách này chỉ có người thân thiết mới có thể làm. Quý Tứ tự nhiên vội vàng nói: "Chúng ta cũng không dám đứng ở chỗ này tiếp khách cùng với Huyện Chủ. Huyện Chủ biết thân phận chúng ta, không xứng đôi..."

"Kết giao bằng hữu chỉ cần hợp nhau là được, nơi nào cần thân phận xứng đôi." Văn Thụy Huyện Chủ chẳng hề để ý nói. Nàng nhìn Quý Tứ dường như thật sự co quắp, chỉ ngón tay: "Các ngươi trước cứ qua bên kia chơi chốc lát, ta nghênh đón khách xong liền đi tìm các ngươi cùng nhau." Nói xong, nàng gọi một nha hoàn trắng trẻo tới, dẫn bọn họ đi vào bên trong.

Một nhân tài mới xuất hiện như Quý phủ, tuy có chút thanh danh trong kinh, đến cùng chỉ là nam nhân bên ngoài có thanh danh mà thôi. Luận đến nữ quyến, còn thật sự không ai nhận thức Quý Vân Lưu và Quý Vân Vi, cũng có mấy tiểu nương tử vừa rồi thấy Văn Thụy Huyện Chủ tự mình đón chào hai người, nhướng mày, lén lút thảo luận một phen hai người này là ai.

Một đường đi tới, có người nhận thức Lễ Bộ Thượng Thư phu nhân Trần thị, cũng đến chào hỏi hai câu. Trần thị thấy tiểu nha hoàn dẫn đường, khi đi qua cửa quẹo vào, cười nói: "Nơi đó liếc mắt nhìn xem tất cả đều là tiểu nương tử xấp xỉ tuổi các ngươi, các ngươi liền đến nơi đó chơi đùa đi." Nói xong, nàng lại nói với Vương thị: "Chúng ta liền đến nơi đó ngồi chút."

Vương thị thoáng liếc nhìn, cũng thấy trong vườn tất cả đều là tiểu nương tử, phu nhân các nhà thật sự giống như lời Trần thị, ngồi một chỗ khác uống trà nói chuyện phiếm. Nàng lập tức cũng gật đầu đồng ý: "Chúng ta không tiến vào vòng tròn bọn chúng được, liền để bọn chúng tự mình đi chơi đùa đi."

Yến ngắm hoa, nói đến chính là nơi tiểu nương tử kết bạn với nhau, phu nhân các nhà trò chuyện kết hôn của nhi nữ. Cho nên, việc tách ra mà ngồi này, cũng là một loại quy định bất thành văn. Bốn người phân ra tại chỗ rẽ trong vườn.

Khi được nha hoàn một đường nghênh tiến vào trong nội viện, Quý Vân Lưu vừa đi, vừa đánh giá bố cục nơi này. Vườn hoa này cũng được xếp đặt theo vị trí phong thủy, trong hoa viên có hồ nước nhân tạo, hồ nước hình vòng cung, thành cách cục "Ngọc đới triền yêu" trong phong thủy. Cuối hồ nước còn có núi giả, trên núi giả có thác nước nhỏ đổ thành màn nước. Viện này, mỗi một chỗ, đều là cách cục phong thủy cực kỳ tốt.

Hai người được dẫn vào trong đình Vãn Hoa, tiểu nha hoàn liền hành lễ lui về phía sau. Trong đình có nước trà điểm tâm, bên cạnh là các loại hoa cỏ, nơi chốn đều hiện ra vẻ lịch sự tao nhã của viện này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio