~ Buổi quay đầu tiên ~
Hôm nay mọi người ráo riết chuẩn bị cảnh quay thứ nhất, mọi việc cứ rối tinh rối mù lên. Vấn để cần giải quyết là mọi người chưa bao giờ làm phim ngắn hết, năm nay nhà trường màu mè bày đặt bày ra cái vụ này chứ mọi năm thì chỉ có lên ca hát thôi
- Dựng cây chỗ này nè – tiếng quát tháo của một đứa con gái với cả bọn con trai
- Im đi!! Tao đánh mày bây giờ - đám con trai quát lại
- Ngậm miệng lại và làm việc lẹ lên – Sơn đứng lù lù ngay sau lưng đám đó, mặt anh bây giờ đen xì, hắn chưa thấy Nhi cắt tóc nên chưa tưởng tượng ra, hắn thề xong cái này là hắn sẽ lên giết ông hiệu trưởng ngay lập tức. Đám đó thấy thế liền im bặt, âm thầm làm việc nhanh chóng
Sau vài giờ chuẩn bị cũng đã hơn h sáng. Nhân vật nữ chính của chúng ta bước ra trường quay với một bộ váy tim tím trông thật huyền ảo cộng thêm bộ tóc dài sau một tháng đã dài đến hơn vai của anh và lời đầu tiên khi nữ chính thốt ra là:
- Tôi thề sẽ giết ông hiệu trưởng
- Tôi sẽ giúp em – Sơn nhướn mày nhìn từ đầu đến chân của Quân, đậm chất con gái, nói thật thì hắn cũng muốn giết ổng lắm nhưng nhìn Quân thế này thì hắn muốn chọc anh hơn
- Khi nào quay vậy?? – Trung chòi vào nhanh nhảu bám vai Quân – Trông cưng thật đẹp nha – Trung búng nhẹ vào má Quân
- Đừng có chọc anh nữa mà – Quân lại mếu máo nhìn Trung làm cậu giật mình lùi xa
- Ô..Mà nam chính đâu rồi nhỉ?? – Trung ngó nghiêng tìm kiếm Nhi
Nghe nhắc đến Nhi đột nhiên cả lũ dáo dác tìm kiếm, dù cảnh đầu chưa cần nam chính nhưng cũng phải góp mặt cho vui chứ
Sơn đang đứng nhìn cả đám dáo dác tìm Nhi, hắn còn đang khoái chí vì Nhi chưa đến mà hắn cũng chẳng muốn Nhi đến làm gì, cứ tưởng tượng đến cái mái tóc dài bị cắt cụt ngủn thì máu hắn sôi lên …
- Anh Sơn!! – Nhi từ đâu nhảy chồm lên Sơn, hôm nay cô có vẻ rất vui nên mới bám anh như lâu ngày không gặp
- Em chưa cắt tóc sao?? – Sơn mừng trong lòng cứ ngỡ Nhi không chịu đóng nữa nên không cắt tóc
- À…Ờ…Mai em cắt ….Đến giờ diễn chưa?? Em mỏi quá, anh cõng em đi!! – Nhi chưa kịp đợi hắn đồng ý cô liền nhảy lên, hắn lại có cảm giác như tim mình lại đập loạn lên
- Em mập lên à?? – Sơn nghiêng đầu nhìn Nhi
- Ừ..Anh ngày càng đẹp ra đấy!! – Nhi ghé sát tai Sơn thì thầm, làm hắn đỏ hết cả tai
Trong lúc cả đám bấm máy quay cảnh đầu tiên thì trong phòng hiệu trưởng có một chàng trai..À không, phải là cô gái đã cắt đi phần tóc của mình ngồi đối diện với hiệu trưởng
- Cháu không đi xem lớp mình quay phim sao?? – ông hiệu trưởng nhấp nhẹ ngụm trà
- Không phải lúc nãy có người giống cháu xuống xem rồi sao?? – Nhi đột nhiên lên tiếng ….Vâng, người đang nói chuyện với hiệu trưởng chính là Nhi và người đang ở dưới chỗ quay phim là anh trai của cô
Còn ông hiệu trưởng trường này lại chính là bác của Nhi, sỡ dĩ hai anh em cô đi vào trường này là do ba mẹ ném vào cho ông quản lí đỡ. Ông còn nhớ lần đầu tiên gặp hai anh em nhà này, bọn chúng đã khoe ông cái phòng mà bọn chúng sáng tạo
Ôi mẹ ơi.. Ông bước vào căn phòng của hai anh em mà suýt ngất, toàn là búp bê mà đâu phải búp bê thường đâu toàn là sưu tập mấy con búp bê giống mấy cái dạng búp bê trong mấy bộ phim ma. Thăm phòng chúng nó xong thì ông không dám cho con mình chơi búp bê và ông chịu thua với cái sở thích kì quái của hai anh em nhà này. Ngoài ra ông còn biết chuyện hai anh em thường giả dạng nhau ……
Nhận tiện cũng nói luôn về anh trai Nhi. Tên là Vương Triệu Nguyên, anh thừa hưởng mái tóc bạch kim từ ba của mình, anh rất thương em gái mình đến độ khi học cấp anh em nó vẫn đi tắm chung. Sở thích là lấy tóc em mình bị cắt đi để làm thành tóc giả các kiểu, hai anh em cô tuy không phải song sinh nhưng rất giống nhau
Nguyên với Nhi có chiều cao ngang ngang nhau, anh m, cô m nên giả nhau đi loanh quanh ngoài đường là chuyện thường xuyên
- Bác có điều thắc mắc?? –đang im ắng đột nhiên ông hiệu trưởng lên tiếng
- Dạ? - Nhi đi đến cái tủ lạnh trong phòng lục lọi rồi quay ra nhướn mày với ông bác của mình
- Bài của cháu dư sức vào lớp đầu tại sao lại muốn vào lớp xếp cuối làm gì??
- Học cái lớp toàn mọt sách cháu thấy ngột ngạt nên muốn đổi gió ấy mà – Nhi gặm miếng bánh cười với ông – Cháu ở đây đợi anh hai được không??
- Ừ!! Chơi đánh cờ với bác cũng được – ông hiệu trưởng lôi từ trong tủ ra bộ bàn cờ
Thế là hai người bắt đầu giết thời gian đợi cái người đang tung tăng ở đoàn làm phim kia về
Ở chỗ làm phim
- Cắt!! Quân, cậu làm ơn bỏ cái bộ mặt đưa đám đi được không?? – biên tập lại càu nhàu, nãy giờ Quân cứ trưng cái bộ mặt đưa đám vào phim làm nãy giờ quay lại cả chục lần
Cái người giả danh Nhi đang ở trên lưng Sơn đột nhiên nhảy xuống chạy về phía Quân
- Phải như thế này nè! – Nguyên nói rồi vỗ bồm bộp vào đầu Quân cứ như làm xua tan cái vẻ mặt đưa đám đi dù Nguên chẳng biết Quân
- Này..Nếu anh đóng đạt thì em phải học đàng hoàng nha! Anh thấy em học hành chểnh mảng quá! – Quân mắt sáng lên lợi dụng lúc này ra điều kiện cũng hay ra phết
Nguyên nghe mà chói cả tai, rõ ràng Nhi học rất tốt mà sao Quân lại nói rằng cô học hành chểnh mảng chứ?? Dạo này không đi học để quản lí em gái để nó sa sút quá ….Còn cả Sơn nữa, hắn không biết kèm cho đàng hoàng mà..Nguyên dặn hắn rồi mà!!! Vừa suy nghĩ vừa lườm Sơn làm hắn giật mình lẩn tránh ánh mắt đó y như vợ làm gì sai để chồng mình phát hiện
- Được không?? – Quân giả làm bộ mặt ngây thơ trong sáng nhắc lại làm ngắt dòng suy nghĩ của Nguyên
- Được thôi – Nguyên trả lời, hôm nay về Nhi sẽ biết tay anh
Quân nghe thế liền nhảy tưng tưng trở về chỗ dựng phim, giờ Quân cười còn tươi rói hơn cả mặt trời nữa nhưng anh đâu có biết sau khi anh quay đi là khuôn mặt xám xịt thế chỗ anh
Nguyên bỏ về làm Sơn dí theo
- Nhi!! Em đi đâu vậy??
- Đi giải quyết nỗi buồn. Đi cùng với em nha!! – Nguyên nghe giọng Sơn liền quay sang làm bộ mặt cười đầy ám khí, khoác tay hắn làm bộ kéo đi
Hắn nhìn thấy thế liền rụt tay lại, hắn cảm thấy có gì đó khác ở Nhi
- Em đi đi, anh về cùng với Trung và Quân
- Ừ - Nguyên xoay người chya một mạch đi luôn
“Rầm” cánh cửa phòng hiệu trưởng đột nhiên bị mở mạnh. Nguyên bước vào xồng xộc kéo Nhi ra ngoài không quên gật đầu chào ông hiệu trưởng
- Chắc sắp có biến rồi – ông cũng gật đầu rồi tự lẩm bẩm một mình và tiếp tục làm việc, dẹp ván cờ đang dở qua bên
Đến phòng của Nhi, Nguyên liền khoá cửa đề phòng có người vào rồi tháo bộ tóc giả ra, giờ mới thấy hai anh em khi cắt tóc còn giống nhau ác nữa
- Tự nhiên anh về sớm vậy – Nhi làm như không có chuyện gì xảy ra, khui một lon cô-ca vừa mới vớ được ở phòng hiệu trưởng tu ừng ực y như con trai
- Anh vừa nghe Quân nói hình như em học hành bê trễ lắm phải không?? – Nguyên tháo phụ kiện trên người ra rồi giựt lon nước của cô nốc sạch
- Em muốn đổi gió!! Cắm mặt vào sách thì có gì vui đâu – Nhi xoa xoa cái đầu rồi liếc nhìn Nguyên
Hai anh em nhìn nhau một lúc thì Nguyên nhảy xổ vào đè Nhi xuống giường, ôm rồi lăn qua lăn lại
- Sơn của anh càng ngày càng đẹp
- Cứ gặp vợ tương lai là giãy lên là sao?? – Nhi mặc cho anh ôm đủ kiểu, nhéo mũi anh – Anh Sơn mà biết chuyện anh giả gái thì anh chết chắc
- Ô..Ô..lúc đó bà xã cũng yêu anh rồi – Nguyên bật người lên rồi lại dúi xuống
Thật sự từ năm lớp Nhi chỉ gặp Sơn mói chuyện vài lần chứ những lần Sơn dạy kèm thì chính là Nguyên..Đây là lí do tại sao tim Sơn cảm giác nhiều điều khác từ Nhi, hăn` chỉ cảm nắng Nhi nhưng lại thích Nguyên trong vỏ bọc của Nhi, Điều Nguyên cần làm bây giờ là từ từ tách tính cách của mình ra khỏi vỏ bọc của Nhi và để Sơn biết được đâu là người mình cần
Nhưng nói thì dễ mà làm thì khó. Từ trước tới giờ Sơn ghét nhất là người lừa mình, hắn sẽ không để yên cho những ai dám lừa hắn …Nguyên bỗng tưởng tượng tới cảnh Sơn dí theo bóp cổ anh là anh sởn da gà. Nhưng vẫn phải làm vì một bà xã tương lai
- À..Có một thằng nhóc để tóc dài nói là em học hành chểnh mảng rồi ra điểu kiện là nếu nhóc đó đóng đạt thì em phải học hành tử tế - Nguyên gãi gãi cái đầu, anh thừa biết anh mà xen vào các quyết định của Nhi thì ít khi cô để anh yên lắm – Và anh đã đồng ý!!
- Cái gì??....Anh có biết ngày nào em cũng phải nhìn đống bài tập rồi giả vờ làm sai để em khỏi bị lộ không?? Em ghét làm bài tập ….- Nhi giãy lên nắm cổ áo Nguyên, mắt toé lửa. Cô chán cái cảnh làm bài mà có người cứ khen phơi phới bên tai lắm rồi
Nhìn được lúc thì Nhi cũng buông Nguyên ra, anh thở phào nhẹ nhõm, anh cứ tưởng bị Nhi đập bẹp dí trên giường rồi chứ..Thật là may mắn!!
- Mai anh tính đi học lại hả?? – Nhi chỉnh lại quần áo đang xập xệ
- Ừ!! Phải đi thăm bà xã chứ sao!! Này!! Cái thằng nhóc để tóc tím dài dài là sư phụ em hả?? anh thấy nó xưng anh em – Nguyên đột nhiên nhớ ra Quân, lúc đầu anh còn nghĩ Quân là con gái nhưng khi nhìn vào khẽ hở của áo thì anh mới biết Quân là con trai
- Cậu nhóc ấy học lớp anh đấy!! Em có bao giờ xưng anh em với cậu ta đâu, cậu ta tự nói đấy chứ!! Cậu ấy thân với Sơn em yêu của anh lắm !! – Nhi vẩn vơ nói rồi đánh mạnh vào câu cuối
Nguyên nghe xong liền đứng phắt dậy, vali của anh chẳng biết từ đâu ra ném vào phòng Nhi
- Anh sẽ ở cùng em!! Giờ anh đi đây một xíu
Nguyên chạy đi, Nhi ngồi trong phòng cười nghiêng ngả …Có lẽ anh không biết rằng mình vẫn đang độn ngực và mặc váy, duy nhất còn bộ tóc bạch kim của anh là thật
- Anh thật dễ công kích!! – Nhi vẫn tủm tỉm cười và bước vào phòng tắm
Quay lại phía dựng phim, bây giờ mọi người đã xong được phần đầu, Quân vào phòng thay đồ và Sơn cũng đi theo
- Này!! Cậu giúp tôi tẩy cái đống trang điểm này ra với – Quân chùi qua chùi lai mà vẫn không sạch nên phải nhờ Sơn
- Ngồi im đi!! – Sơn rút ít khăn ướt và khăn giấy bắt đầu tẩy trang
- Hai người đang làm gì vậy?? – Nguyên từ đâu xuất hiện, thở hồng hộc
Anh chạy đến chỗ dựng phim nhưng biên tập lại bảo quay xong rồi nên anh tiện hỏi luôn Sơn thì biết hắn đi cùng với Quân vào phòng tẩy trang liền lật đật tìm phòng Quân
Vừa mới vào thì bắt gặp cái cảnh gì đây …Sơn nâng cằm Quân rồi tay chạm môi Quân, hai người ghét sát mặt vào nhau ư?? Sơn còn chưa lấy tay chạm môi Nguyên thì thôi cớ sao một thằng nhóc lùn như Quân lại được làm như thế!! Nghĩ đến đây Nguyên đỏ cả mặt xông vào đẩy hai người ra rồi ôm chầm lấy Sơn như trẻ con đang giữ lấy mẹ của mình
Quân bất ngờ nhưng nhìn ánh mắt toé lửa có phần hao hao giống Nhi thì anh lại bắt đầu mếu máo. Còn Sơn thì bất ngờ trước phản ứng của Nguyên, khi Nguyên ôm hắn thì tim hắn cứ đập loạn xì ngầu lên …hắn không hiểu, rõ ràng là hắn thích nhi mà sao gần Nguyên thì tim hắn lại đập nhanh. Hắn thật sự khó hiểu!!