Ngày mai? Tuệ Đường không ngờ anh lại yêu cầu bắt đầu từ ngày mai, nhưng mà cô cảm thấy không có gì không ổn, dù gì hiện tại công việc của cô cũng không nhiều, những bản thiết kế cô từng vẽ mà chưa may cũng thành chồng dày, cho dù đem chúng đi sản xuất hết cũng cần thời gian để tung ra thị trường, tuy là chủ của ” You and me” nhưng nói theo một cách khác, Tuệ Đường chỉ biết thiết kế, mấy công việc kinh doanh khác đều do Lily thay cô quan lý, thực chất là Lily không dám cho Tuệ Đường nhúng tay vào chuyện này, nếu không không biết hiện giờ ” You and me” sẽ tổn thất bao nhiêu, từ rất sớm Lily đã lĩnh ngộ ra Tuệ Đường hoàn toàn không có tố chất của người làm kinh doanh.
Vì thế Tuệ Đường gật đầu đồng ý:
” Được, mai gặp lại, tạm biệt”
Cô tháo dây an toàn xuống xe, sau đó lại quay đầu về phía cửa sổ xe, nói:
” Cảm ơn anh vì bữa tối”
Không có tiếng trả lời, Tiêu Đình quay đầu nhấn ga, chiếc xe lập tức phóng đi mất hút.
Tuệ Đường nhìn theo chiếc xe đã đi xa, trong lòng không khỏi có chút thất vọng, bọn họ gặp lại nhau hai lần, thế nhưng khoảng cách vẫn xa như vậy, cô không thể biết được anh nghĩ gì, nhưng có vẻ như anh không ghét bỏ cô đến mức không muốn gặp mặt, nếu không thì sao anh lại đặt điều kiện kì lạ như vậy.
Cô cất bước vào trong nhà, đến phòng bếp lấy uống nước, vừa đúng lúc gặp mẹ ở trong bếp, cô tiến lại gần gọi bà Lâm:
” Mẹ, con đã về”
Bà Lâm đang gọt hoa quả, quay đầu nhìn cô mỉm cười:
” Tuệ Đường, con lại ăn hoa quả đi, nghe Lily nói con đi ăn tối với bạn?”
Tuệ Đường kéo một cái ghế ngồi xuống, cầm miếng táo trong đĩa sau đó cười tươi:
” Vâng, mẹ à, ngày mai con bắt đầu đi làm rồi.”
Bà Lâm nghe cô nói thì khó hiểu:
” Không phải Lily nói cửa hàng đang trong giai đoạn trang trí chưa hoàn thành phải tháng sau mới mở sao? Làm thế nào ngày mai con đã đi làm rồi? Con mới về nước, nên gặp gỡ bạn bè cũ lúc trước tụ tập cũng tốt mà. ”
Nói đến bạn bè cũ, đúng là Tuệ Đường cũng chưa gặp lại ai, trừ khi Tiêu Đình cũng được tính.
Tuệ Đường không biết phải mở lời như thế nào, đành nói qua loa:
” Mẹ, cũng không có gì con có một số việc cần giải quyết thôi”
Bà Lâm cảm thấy nghi hoặc nhưng chỉ giữ trong lòng, sau đó thuận miệng hỏi:
” Tối nay con ăn tối cùng ai vậy?”
Tuệ Đường còn chưa kịp lên tiếng thì một giọng nói lanh lảnh bằng tiếng Anh đã cắt ngang:
” Phu nhân, bác không đâu biết, tối nay Helen của chúng ta đi ăn cùng CEO của Phong Đình đó.” Lily đã đứng cả cửa bếp từ bao giờ, dùng ánh mắt thâm sâu nhìn Tuệ Đường một cái rồi trả lời bà Lâm.
Bà Lâm vừa nghe đến ” CEO của Phong Đình” liền sửng sốt, lập tức quay sang Tuệ Đường nghi ngờ hỏi:
” Tuệ Đường, Lily nói thật sao? Con thực sự đã gặp…Tiêu Đình”
Bà Lâm không dùng tiếng Anh, Lily nghe không hiểu nhưng Tuệ Đường thì hiểu rất rõ tại sao mẹ cô lại có phản ứng như vậy.
Cô đành thừa nhận:
” Vâng”
Bà Lâm nghe Tuệ Đường khẳng định như vậy liền lo lắng hỏi:
” Tiêu Đình…. hai đứa…không có chuyện gì chứ?”
Hỏi xong câu này, trong đầu bà liền hiện lên sự việc của năm năm về trước, hôm đó bà đang cắm hoa ngoài phòng khách thì vợ chồng Tiêu Phong xuất hiện, không nói gì nhiều chỉ bỏ lại một câu ” Hôn ước của bọn trẻ huỷ bỏ đi” liền rời đi.
Sau đó, bà lại được nghe điều đó từ ông Lâm một lần nữa, còn được biết tất cả những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian khó khăn đó.
Ngay hôm sau bà liền đặt vé máy bay sang Anh thăm Tuệ Đường, sợ rằng cô sẽ đau khổ không chịu nổi, thế nhưng khác xa với dự tính của bà Tuệ Đường vẫn rất vô tư vui vẻ, không có vẻ gì là khổ sở, thậm chí cô còn nói rất thích sống ở nơi này, sau đó liền học luôn đại học ở đây, vì vậy bà cũng yên tâm phần nào.
Một thời gian sau đó bà mới biết được, tất cả những gì bà nhìn thấy đều do con gái cố ý muốn cho bà xem, còn nội tâm thực sự của cô thì hoàn toàn không như vậy.
Đó là khi cô học năm hai đại học, bà bay sang thăm cô đúng lúc Tuệ Đường nhiễm lạnh phát sốt, bà sống Anh bảy năm vậy mà vẫn không thể thích nghi được cái lạnh vào mùa đông thì làm sao Tuệ Đường có thể chống chọi được.
Trong lúc mê man do tác dụng của thuốc hạ sốt, bà nhìn thấy con gái nét mặt cực kì khổ sở, hai mắt nhắm chặt, cau mày, ngay cả lúc ngủ cũng không yên ổn, miệng luôn rì rầm gì đó, bà ghé tai lắng nghe, liền nghe được tiếng nức nở nho nhỏ, luôn miệng lẩm nhẩm: ” Đừng…đừng đi…. đừng mà…”
Bà lúc ấy mới chợt giật mình nhận ra thì ra cô luôn đeo lớp mặt nạ vui vẻ đối với bà, không muốn bà vì cô mà đau lòng, bà đã không cầm được nước mắt, lại thầm trách bản thân ngu ngốc, con gái bà làm sao lại muốn sống ở đất nước xa lạ ngay cả một người thân cũng không có, luôn cô độc một mình như vậy.
Bà còn phát hiện so với trước kia, cô gầy đi rất nhiều, thân thể mong manh yếu ớt ngay cả sắc mặt cũng không được hồng, bà cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy, con gái bà sẽ chết dần chết mòn ở nơi đó, vì vậy ngay lập tức đặc biệt tìm cho cô một người có thể ở bên cạnh chăm sóc cô, từ đấy bắt đầu sự xuất hiện của Lily trong cuộc sống của Tuệ Đường.
Lúc Tuệ Đường nghe mẹ hỏi như vậy, đã biết được bà đang lo lắng điều gì, tuy rằng quan hệ giữa cô và Tiêu Đình không tốt, cô cũng không thể để cho bà biết, vì thế đành nhỏ giọng trấn an:
” Làm gì có chuyện gì chứ, con và anh ấy quen biết nhiều năm giờ con trở về cũng nên đến chào hỏi mà”
Bà Lâm hồ nghi:
” Chỉ có vậy thôi à?”
Tuệ Đường cắn răng, khẽ đáp một tiếng ” Vâng” rồi cố ý tìm một đề tài khác nói chuyện. Cô nói:
“Mẹ con nghe nói mẹ sắp tham dự tiệc từ thiện, mẹ đã chọn được lễ phục chưa? Hay là con thiết kế cho mẹ một bộ nhé?”
Bà Lâm nghe vậy liền bật cười:
” Con ngốc, mẹ của con đã từng này tuổi còn kiểu cách gì nữa, hơn nữa quần áo trong tủ cũng rất nhiều rồi, con còn bận như vậy thời gian rảnh nên nghỉ ngơi thật tốt.”
Tuệ Đường nghe vậy thì bất mãn nói:
” Mẹ là mẹ của nhà thiết kế đấy nhé, tất nhiên càng phải ăn mặc đẹp hơn, con quyết định rồi, giờ con sẽ lên phòng chuẩn bị cho mẹ, tuần sau buổi tiệc đã diễn ra rồi” Nói dứt lời cô liền đi thẳng lên lầu, trong miệng còn khẽ lẩm nhẩm giai điệu bài hát nào đó.
Lily chen vào nói một câu khiến bầu không khí trở nên ngưng trọng sau đó cô hoàn toàn không hiểu bà Lâm cùng Helen đang nói chuyện gì, trong lòng cũng hơi căng thẳng, im lặng đứng ở một bên không tiện lên tiếng, mãi cho đến khi Tuệ Đường bỏ đi, cô mới tiến lại gần, hỏi:
” Phu nhân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Bà Lâm sớm đã thu lại nụ cười, đáy mắt hiện rõ sự nghiêm túc, bà dùng tiếng Anh nói với Lily:
” Lily, cháu nói Helen hôm nay đã gặp tổng giám đốc Phong Đình, cháu có thấy con bé có biểu hiện lạ thường không?”
Lily tất nhiên nhận ra sự không bình thường nhưng không hiểu ý bà Lâm hỏi, đem sự thật nói cho bà biết:
” Phu nhân, thực ra Phong Đình làm công ty đại diện cho ” You and me”, đây cũng không phải lần đầu tiên Helen gặp CEO Phong Đình, ngày hôm cô ấy đã gặp rồi nhưng hôm nay hợp đồng mới được thông qua, nói đến thái độ của cô ấy, cháu thấy Helen gần đây thường rất vui, tuy cháu không chắc lắm nhưng có vẻ cô ấy có ý với vị tổng giám đốc đó đấy, phu nhân, Helen cũng trưởng thành vậy mà đây là lần đầu tiên cháu thấy cô ấy có cảm tình với một người đàn ông, ngay cả Michael bề ngoài xuất chúng, thân thiết với Helen như vậy còn chưa chiếm được tình cảm đó đâu.”
Bà Lâm nghe xong liền cười khổ ở trong lòng, Lily nói vậy tức là cô hoàn toàn không biết gì về quá khứ của Tuệ Đường, bà đã sớm đoán được câu trả lời này, đành quay sang nói Lily:
” Lily, cháu ở bên cạnh chú ý tới Helen cùng vị tổng giám đốc đó cho bác, nếu có gì bất thường liền nói cho bác.”
Tuy xa cách mười bảy năm, năm năm du học ở Anh khiến người làm mẹ như bà không thể hiểu rõ suy nghĩ trong lòng cô nhưng hiện giờ bà có thể chắc chắn một điều rằng Tuệ Đường vẫn lưu luyến con trai nhà họ Tiêu, nhưng mà bà cũng không quên, hiện giờ đứa trẻ đó có địa vị cao đến đâu, trong vòng mấy năm đã trở thành huyền thoại trong giới kinh doanh, thân phận cao quý cỡ nào, cho dù nói đến gia thế Tuệ Đường cũng được coi là một thiên kim nhưng đấy là sau khi giành lại quyền khống chế cục diện tổng bộ từ tay Smith.
Hơn nữa hai nhà đã không còn quan hệ thông gia, con trai nhà họ Tiêu sao còn có thể vương vấn cô gái đã từng bỏ rơi mình, tuy rằng đó là ngoài ý muốn nhưng sự thật vẫn là sự thật, nếu như hai đứa vẫn thật lòng yêu đối phương như vậy bà sẽ rất vui mừng nhưng điều bà sợ nhất chính là thấy Tuệ Đường bị lợi dụng, chà đạp.
Xét ở một phương diện nào đó, Tuệ Đường của năm năm sau đã trưởng thành hơn, cũng rất có năng lực nhưng mà bà luôn biết nội tâm cô còn rất ngây ngô, chưa biết được những thủ đoạn thâm sâu khó lường của cuộc đời.
Tiêu Đình hiện giờ là người có tiền cùng quyền lực nếu như thực sự muốn lợi dụng tình cảm của Tuệ Đường thực sự rất đơn giản.
Cho nên bà Lâm không yên tâm về cô, ngay cả con trai Tuấn Khải cũng vậy không biết bị cô gái nào làm mê đảo tâm trí mà thất tình, ngày nào cũng buồn bã không vui về nhà muộn, thực sự khiến bà đau đầu.
….
Hôm sau chính là ngày đầu tiên Tuệ Đường phải đến Phong Đình làm việc theo giao ước.
Cô vốn định giấu Lily nhưng cô ấy phụ trách lịch trình của cô, sớm nuộn gì cũng biết nên đành nói thật cho cô ấy biết.
Nghe xong, Lily còn hưng phấn nói:
“Thật sao Helen? Vị tổng giám đốc đã cho chúng ta rất nhiều lợi ích, thì ra là vì điều kiện này, anh ta cũng thật hào phóng, nếu thích anh ta, em phải nắm chặt cơ hội này, nắm giữ trái tim người đàn ông đó”
Cách nói ” tấn công trực diện” như của Lily Tuệ Đường nghe nửa hiểu không, cô ngây ngô hỏi lại:
” Chị Lily như thế nào là nắm chặt trái tim đàn ông?”
Lily luôn tự hào mình là cô gái xinh đẹp quyến rũ, từng có không ít bạn trai, nhìn Tuệ Đường ngốc như vậy chưa có kinh nghiệm yêu đương liền muốn ” truyền kinh nghiệm” của một cô gái phương Tây nhiệt tình nóng bỏng cho cô.
” Helen, chị nói em biết, muốn nắm bắt trái tim đàn ông trước hết phải hiểu được con người anh ta…” Nói đến đây Lily đưa mắt nhìn Tuệ Đường vẫn đang mở to mắt lắng nghe, lòng nghĩ thầm” Helen chưa hiểu hết về chuyện tình yêu nam nữ, nói với cô những điều quá sâu xa sợ rằng còn quá sớm, cô ấy sẽ không thể lĩnh ngộ được”, vì vậy Lily dùng giọng điệu chân thành nhất ghé tai Tuệ Đường thì thầm…
Tuệ Đường đến công ty, vừa lúc đến giờ làm việc, cô vội vàng đi vào thang máy, trong đó đã có vài người, một cô gái tóc nâu trong số đó để ý Tuệ Đường từ lúc bước vào, nhìn cô chằm chằm rồi tò mò hỏi:
” Cô làm ở bộ phận nào vậy? Tôi chưa nhìn thấy cô bao giờ.”
Tuệ Đường lâm vào lúng túng không biết trả lời thế nào, đúng lúc đó cửa thang máy mở ra, một dáng người cao lớn xuất hiện, sau đó Tuệ Đường ngẩng đầu liền nhìn thấy gương mặt như tranh vẽ của người đàn ông.
Tiêu Đình? Cô không ngờ anh ấy lại ở đây, không phải trong công ty cán bộ cao cấp có thang máy chuyên dụng sao?
Cô còn chưa định thần thì Tiêu Đình đã bước vào bên trong, đám nhân viên nữ dùng ánh mắt vừa si mê vừa ngưỡng mộ nhìn anh, nhanh chóng đứng dạt sang một bên nhường chỗ, miệng còn không quên nói: ” Chào tổng giám đốc”
Tiêu Đình lạnh lùng gật đầu, quét mắt một lượt sau đó tầm mắt hơi dừng lại trên người Tuệ Đường một lát liền xoay người, không biết là cố ý hay vô tình mà anh Tiêu Đình đứng ngay phía trước Tuệ Đường, di chuyển lùi vào trong ép vào sát góc trong cùng của thang máy, cô chỉ cần hơi cử động là sẽ chạm vào anh.
Tất nhiên là Tuệ Đường không dám cử động, cứng nhắc dán sát thân thể vào tường, cật lực kéo dãn khoảng cách với anh, trải qua chuyện lần trước, cô nghĩ anh có thể không muốn cô chạm vào người mình hơn nữa trong này có nhiều người như vậy, anh lại là tổng giám giám đốc, cô coi như là nhân viên sao có thể tuỳ tiện đụng chạm.
Mọi người dần dần ra khỏi thang máy về bộ phận làm việc của mình, ai cũng biết CEO làm việc trên tầng cao nhất, có người đã chủ động bấm giúp Tiêu Đình, trong thang máy chỉ còn lại ba người, Tiêu Đình, Tuệ Đường cùng cô gái tóc nâu ban nãy.
Thang máy chợt mở ra, cô gái tóc nâu chuẩn bị ra ngoài, nhưng đột nhiên quay đầu liếc nhìn Tiêu Đình rồi chuyển ánh mắt sang Tuệ Đường hỏi:
” Cô làm ở tầng nào, phía trên là văn phòng của Tiêu tổng, lẽ nào cô làm việc ở đó?” Trong giọng nói còn mang theo vài phần chế nhạo.
Tiêu Đình ở đằng trước nhíu mi, đang muốn nói rõ thì Tuệ Đường ở phía sau đột nhiên lách qua vội vàng chạy ra khỏi thang máy, cánh cửa nhanh chóng đóng lại…
Cả người anh chợt căng cứng, trong cơ thể xông lên luồng khí phẫn nộ không rõ tên…