Cậu Chủ Đợi Một Chút

chương 50: hoạ bích hiên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dì Vân nghe cô hỏi đầu tiên hơi ngẩn ra sau đó chợt hiểu khẽ bật cười:

” Cháu nói giám đốc hả, hôm nay cậu ấy đi công tác, ra sân bay từ sớm rồi”

Chẳng lẽ giám đốc không nói cho cô ấy biết việc này?

Tuệ Đường nghe vậy thì thoáng sững sờ sau đó khẽ hỏi:

” Anh ấy có nói khi nào sẽ về không ạ?”

Dì Vân cười nói:

” Dì cũng không biết, giám đốc không có nói gì về chuyện này”

Tuệ Đường nghe thế khẽ ” ồ” một tiếng, bước vào bếp ngồi vào phòng ăn.

Cô nhìn thấy cả bàn thức ăn thì hơi hoảng, tròn mắt nói:

” Bữa sáng luôn nhiều thức ăn như vậy sao?” Cho dù cả cô và dì Vân ăn đến mệt nhoài cũng không thể hết.

Dì Vân thản nhiên nói:

” Đúng vậy, bữa sáng nên đầy đủ dinh dưỡng mà, ngồi xuống ăn nào.” Bình thường làm gì làm nhiều đồ ăn như thế, hôm nay là do giám đốc đặc biệt căn dặn bà nấu nhiều một chút nên mới như vậy, dì Vân nghĩ thầm nhưng không nói ra.

Tuệ Đường thầm kêu lãng phí sau đó cười tươi nói:

” Dì cũng ngồi xuống ăn đi.”

Dì Vân khẽ nói ” Ừ ” rồi ngồi xuống, hai người bắt đầu ăn sáng, trong lúc ăn bà không nhịn hiếu kỳ ở trong lòng, liền hỏi:

” Tuệ Đường, cháu là bạn gái giám dốc?”

Tuệ Đường đang múc lên thìa cháo, nghe vậy hơi ủ rũ im lặng một lúc mới khẽ lắc đầu:

” Không phải ạ”

Dì Vân nghe thấy đáp án ngoài dự kiến lại càng có nhiều thắc mắc hơn, bà thấy kì quái, đêm qua rõ ràng cô ấy ở lại Hoạ Bích Hiên, nếu không phải bạn gái của giám đốc thì là gì?

Dì Vân gắp thức ăn cho Tuệ Đường, chuyển đề tài khác:

” Đây là lần đầu tiên cháu đến Hoạ Bích Hiên đúng không, đợi lát nữa dì dẫn cháu đi tham quan một vòng”

Ăn xong bữa sáng, dì Vân dọn dẹp một chút rồi đưa Tuệ Đường đi dạo hoa viên, diện tích biệt thự chính giữa không coi là lớn, vừa đủ các phòng nhưng khuôn viên xung quanh lại vô cùng rộng lớn, giống như chủ nhân nơi này không thích không gian trong nhà quá rộng lớn nên dành phần lớn diện tích thiết kế khu vườn này.

Tuệ Đường đến bây giờ mới thực sự hiểu tại sao nơi này có cái tên như vậy, thực sự là ” hoạ bích”, cả khu vườn ngập trong màu xanh biếc của cỏ cây hoa lá, hệt như một bức tranh khu vườn trong cổ tích, mái vòm bằng dây leo, phía tây trồng đủ các loại hoa, tuy rằng bây giờ không phải mùa hoa nở những có lẽ do nơi này khí hậu tốt, vẫn có rất nhiều loài hoa đang nở rộ, gần đó đặt một bàn đá tròn, một cây lê đang nở hoa trắng nho nhỏ.

Tuệ Đường cảm thấy mình không giống đang ở trong biệt thự mà là ở khu vườn thực sự, là một thế giới riêng bởi những hàng dây leo kia nhìn qua rất bình thường nhưng nó đan vào nhau leo lên hàng rào như một bức tường lá ngăn cách khu vườn với thế giới bên ngoài, bên trên còn có tán lá những cây cao bao phủ,dù tia nắng có chói chang đến đâu xuyên qua tầng tầng lớp lớp lá như vậy cũng trở nên dịu mát.

Cô thích thú đi lại xung quanh, lúc mệt thì ngồi xuống ghế ngắm nghía hết mọi ngóc ngách, còn ngẩn ngơ ngắm những con cá ở trong suối nước nhân tạo, có cả tiếng nước chảy róc rách qua khe đá, trong suốt nhìn thấy đáy.

Ngắm một lúc Tuệ Đường đột nhiên quay sang dì Vân hỏi:

” Bình thường anh ấy vẫn sống ở đây sao?”

Dì Vân gật gật đầu nói:

” Phải, dì đến đây được hai năm, có lẽ giám đốc ở đây từ lúc bắt đầu nhậm chức.”

Trong khoảng thời gian hai người cách xa, Tuệ Đường hầu như không biết gì về cuộc sống của Tiêu Đình, trong lúc cô không biết gì có nhiều thứ đã thay đổi, nhưng Tuệ Đường không thể không thừa nhận cô sống ở nhà họ Tiêu nhiều năm như thế tuy rằng biệt thự ở đó lộng lẫy hơn nơi này rất nhiều nhưng cô lại thích Hoạ Bích Hiên hơn, nó cho cô cảm giác được đắm mình trong thiên nhiên.

Cô cùng dì Vân ngồi trong vườn nói chuyện phiếm tới gần trưa thì bà nói muốn vào nhà chuẩn bị cơm, Tuệ Đường muốn từ chối, cô cũng sắp sửa về nhà, đang định nói máy di động của dì Vân rung lên, bà lập tức nhận nghe, thái độ cực kì cẩn trọng:

” Giám đốc, vâng cô ấy vẫn còn ở đây…ngài đợi một chút…”

Dì Vân bỗng cầm máy đưa cho Tuệ Đường:

” Giám đốc muốn gặp cháu” sau đó bà không nán lại trực tiếp vào nhà bếp

Tuệ Đường đưa tay nhận lấy, hơi căng thẳng áp vào tai:

” Alo?”

” Điện thoại của em đâu?”

Tuệ Đường nghe thấy câu hỏi kia bỗng ngẩn ra, di động của cô hình như vẫn ở trong phòng ngủ, cô đáp:

” Em để trên phòng, quên mang theo.”

” Ừ, lần sau chú ý, bây giờ cũng đến bữa em cùng dì Vân ăn cơm đi, không cần trở về vội”

Sao anh ấy biết cô muốn rời khỏi đây vậy?

Cô đáp, coi như đã nghe.

” Tôi lên máy bay từ sớm….” Tiêu Đình dừng lại trầm giọng hỏi:

” Em không có gì muốn nói sao?”

Tuệ Đường không biết làm sao, cắn môi:

” Vậy bao giờ anh trở về?”

” Sáng thứ sáu”

Tuệ Đường nhớ ra hôm nay là thứ ba, nếu là thứ sáu thì vẫn còn kịp.

Cô vui vẻ định nói: ” Vậy khi nào anh trở về em tới đón anh” nhưng lời đến đầu môi lại đổi thành: ” Vậy thứ sáu gặp lại”

Nói xong không đợi Tiêu Đình nói thêm bất cứ điều gì liền cúp máy.

Tuệ Đường ở lại Hoạ Bích Hiên đến chiều thì về nhà, khi đó không có ai ở nhà, mẹ và Lily có lẽ đi dạo phố, em trai đi học còn ba cô gần đây đều bên tổng bộ London rất hiếm khi về nước.

Cô cảm thấy hơi buồn chán, đi lên phòng, mở ti vi ra nhưng không thấy có chương trình thú vị liền tắt máy, lúc ngang qua giương để ở trong phòng, cô liền khựng lại, mở to mắt nhìn trong gương.

Tuệ Đường đang mặc váy có cổ tuy rất kín đáo nhưng da thịt trắng nõn của cô vẫn xuất hiện dấu vết hồng hồng ở hõm cổ, cô xấu hổ vỗ vỗ má, là vết tích đêm qua để lại, cái này dì Vân chắc chắn đã nhìn thấy vậy mà lại không nói gì, may mắn hôm nay mọi người đều đi vắng nếu không mẹ nhìn thấy, cô thật không biết ứng phó ra sao?

Bọn họ đã không còn đính ước, quan hệ hiện giờ rất không rõ ràng nếu bị phát hiện, Tiêu Đình chắc sẽ không vui, hơn nữa anh có bạn gái rồi, làm vậy sẽ gây phiền phức cho anh.

Cô vội tìm một chiếc áo sơ mi mặc vào, cài tới nút trên cùng hoàn hảo che đi dấu hôn kia, sau đó Tuệ Đường mới nằm xuống gường, cầm lên điện thoại di động, lòng xúc động muốn gửi tin nhắn cho Tiêu Đình, lúc mở máy phát hiện có rất nhiều cuộc gọi nhỡ vào buổi sáng từ số máy lạ, cô biết đây là số của Tiêu Đình liền lưu lại, khi lưu tên, cô chợt trầm ngâm sau đó gõ vào hai chữ: ” My love” tuy rất hay nhưng cô lại thấy thực sự quá lộ liễu, vội xoá đi thay bằng ” My heart”

Tuệ Đường hài lòng với cái tên này gật gù nhấn lưu, hoàn toàn không hề hay biết so với tên trước cái tên này có khi còn lộ liễu hơn >°

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio