Chap : Câu chuyện của quá khứ
Ayumi và Tuấn đứng đối mặt nhau ít phút, sau đó Ayumi cười nụ cười thật tươi, nụ cười có thể làm mê mệt biết bao chàng trai^_^
- Hi, David...long time no see. How are you?
- fine but havent be fine since I meet you (Khỏe nhưng bi h gặp lại cô rồi thì hết khỏe^_^) - Tuấn nói cách lạnh lùng
Ayumi mặt hơi xịu xuống nhưng cũng nhanh chóng lấy lại phong độ.
- Thiệt tình, cậu vẫn chả cóa jì thay đổi cả, David ạ. Vẫn rất ư là lạnh lùng. Nhưng...mình chính là thích cái vẻ lạnh lùng ấy của cậu đấy.
- Khùng.
- .........- cô im lặng mỉm cười.
- ??????
- Hì...cậu nói đúng. Mình đúng là khùng thiệt rùi. Từ xa xôi lặn lội đến đây tìm cậu. Mình đúng là con nhỏ khùng nhất thế giới...Nhưng bởi vì...mình nhớ cậu, nhớ cậu nhiều lắm, David. - Ayumi nói mà hai hàng nước mắt tự nhiên trào xuống.
Cô bỗng nhớ lại năm trước, lần đầu tiên mà Ayumi gặp Tuấn....
.........................
Ayumi vốn là người Nhật, đến Mỹ để du học. Vì do học giỏi nên cô đã được tuyển vào trường học lớn nhất ở Mỹ. Ở đó toàn là những công tử tiểu thư nhà giàu, không tỷ phú thì cũng triệu phú. Lúc mới vào, cô cũng bỡ ngỡ lắm, nhưng rồi dần dần cô cũng quen với cuộc sống ở đấy.
Còn Tuấn, tên tiếng anh của cậu là David, là con trai duy nhất của gia đình giàu có và rất có thế lực ở Mỹ. Anh chàng này năm trước không có hiền như bi giờ đâu. Lúc đó, cậu này rất du côn, rất thích đánh nhau, thậm chí có khi đánh cả thầy cô nữa đấy ^_^. Một tuần có ngày
học, nhưng dường như Tuấn chỉ vào lớp mỗi tuần có ngày thôi, thậm chí có khi anh chàng này nguyên tuần không thèm vào lớp học luôn:T-ghost- ():. Nói chung là khi nào hứng lên thì học, không hứng thì thôi. Ấy vậy mà Tuấn vẫn học rất giỏi đấy nhé. Cậu luôn luôn đứng hạng nhất trong trường, số điểm thì luôn vượt qua những người giỏi nhất. Cho nên có thể nói Tuấn là thiên tài đấy ^_^.
Do hay đánh nhau, nên trong trường không có ai là không sợ Tuấn hết. Tuy nhiên, do thế lực của gia đình cậu nên chả cóa ai dám gây sự cả:T-heocon- ():.
Nhà trường bít chiện Tuấn đánh nhau thì cũng im lặng cho qua...Các bạn nữ thì khỏi nói, ai cũng mê Tuấn như điếu vậy^_^
Và rồi một hôm, khi Ayumi bê một xấp tập vở lên phát lại cho lớp thì tự nhiên vô tình ng trúng David, cô té nhào xuống đất. Bọn người suốt ngày nịnh bợ David thấy thế liền quát
- Nè, con nhỏ kia, biết ng trúng đại ca chúng tao không hả?
Thật ra thì Ayumi cũng có nghe danh David rồi, nhưng bây giờ thì cô mới được gặp mặt. Cô nghe các bạn mình kể thì David là người rất ư thích đánh nhau, cho nên cô cũng cảm thấy bắt đầu lo sợ...
- Ơ...so..sorry...- cô run lẩy bẩy nói
Lúc đó, David liếc mắt nhìn cô, ánh mắt đó thật lạnh lùng, thật vô cảm làm sao. Đó làm cho Ayumi cảm thấy nghẹt thở. Và đã sợ lại càng sợ nữa.
Sau đó thì David đưa tay vào túi và nói, vẫn giọng nói rất ư lạnh lùng:
- a shy girl...never mind...lets go ( con nhỏ nhút nhát...chấp làm gì...đi thôi)
Nghe vậy, đám người đó liền răm rắp nghe theo. Đến khi David đi rồi thì Ayumi mới thở phào nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, dường như...dường như Ayumi thích David mất rồi
- Ôi, David..trông cậu ấy mới cool làm sao. Aá, làm sao đây, làm sao đây, mình thích cậu ấy quá đi thôi - Ayumi nhảy tửng tửng lên làm cho những người trong trường cứ nghĩ: "Không biết con nhóc này có bị thần kinh không nữa"^_^
Vậy là từ đó, Ayumi đã yêu đơn phương David.
Và suốt năm trời, người họ đã trải qua biết bao nhiêu chuyện. Lúc đầu, David còn thấy Ayumi thật phiền phức, nhưng rồi tình cảm của Ayumi cuối cùng đã làm cho trái tim băng giá của David tan chảy được nửa...
Đến khi David nhận ra mình bắt đầu có chút tình củm với Ayumi thì cũng là lúc Ayumi quyết tậm trở thành ca sĩ.
- Về Nhật?
- Ưm...đúng vậy, mình cần phải về nước để thực hiện ước mơ của mình.
David nghe vậy dù không vui nhưng do sĩ diện của mình nên cũng làm như không quan tâm^_^
- Ok...muốn về thì về đi. - David quay lưng với Ayumi+_+
- Cậu hãy đợi mình. Sau khi trở thành ca sĩ nổi tiếng, mình nhất định sẽ quay lại tìm cậu.
- Lúc đó hẵng tính.
- David..- nước mắt trải dài trên má của Ayumi - I...I like you, I Iike you very much.
Ayumi dùng hết can đảm của mình để nói với David câu đó. David đang đi thì dừng lại, quay đầu lại mỉm cười và nói
- a stupid girl
Rồi lặng lẽ tiếp tục bước đi, để lại Ayumi đằng sau đang ôm mặt khóc nức nở.
Kỉ niệm năm trước phút chốc bỗng ùa về trong kí ức của Ayumi và Tuấn...
Trở lại với hiện tại nào
- Aa...há miệng ra nào, David..- Ayumi vừa cầm li kem vừa nói
- Thôi đi..., cô con nít vừa thôi chứ.
- Thấy chưa, anh hai cũng bảo cô con nít đấy - Thiên Thiên bực tức chõ miệng vào
Cô bé Thiên Thiên này hình như không thích Ayumi cho lắm thì phải. Sao thế nhỉ?
À, bởi vì cô bé cứ cho rằng chỉ tại Ayumi mà hình tượng anh trai mình năm trước đã hok còn.^_^. Đúng là con nít thiệt.
- Hì..David nè, thật ra cậu cóa nhớ mình hok vậy:T cun- ():.
- Không - Tuấn trả lời cách bình thản
- Haha, đồ ngốc, vậy mà cô cũng cần phải hỏi sao? Cô đến VN hơn tháng rồi mà không thấy anh tui đến tìm cô thì cũng đủ bít rồi đấy, haha, hihi - Thiên Thiên ôm bụng cười sằng sặc
- hihi...jenny , em đùa vui thật đấy - Ayumi nhìn Thiên Thiên cười mỉm - Thật ra thi gần đây chị mới tìm thấy nhà của David thôi, cho nên giờ chị mới đến tìm David được. Còn David chắc không bít chiện mình về đây nên mới không đến gặp mình, phải hok David thân iu???
- Stupid...chiện cô về đây báo chí đăng ùm cả lên kìa. Thử hỏi làm sao tôi không bít được.
- Vậy tại sao....
Ring Ring
Tiếng chuông nhà lần nữa lại reo lên, bà người hầu hồi nãy lại nhanh chóng chạy ra xem đó là ai.
Vì sợ lại bị cậu chủ mắng , nên lần này bà người hầu không dám đuổi vị khách này về nữa, mà mời thẳng vào bên trong nhà
Vị khách này từ từ bước vào, thấy Tuấn đang ngồi đó liền nói
- Hi, Tuấn:T-ghost- ():.
Vị khách này chính là...Nhi+_+.
Vậy là cả Nhi và Ayumi đều đang ở nhà của Tuấn. Liệu Tuấn sẽ xử lí sao đây?