Cậu Có Thể Dựa Vào Vai Tớ

chương 8: hỗn chiến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sáng hôm sau đúng h mọi gười đều có mặt.

Chỉ là không khí có chút kì quái.

Mai Ah cũng rất cố gắng nói chuyện vui vẻ với Dương nhưng kết quả như bằng .Minh với Tuấn nhìn nhau , cũng không biết làm gì.

Họ còn không biết vấn đề ở đâu mà giải quyết.Phim hôm nay cũng rất hay , nhưng người cũng chả ai tập trung xem.

Phim có đoạn nam chính vì bị người phụ nữ khác ôm mà đúng lúc nữ chính nhìn thấy tưởng nam chính bắt cá tay liền cãi nhau rồi chia taMai Anh xem đến đoạn này “…” đùa nhau à , nhất thiết phải trùng hợp như thế .Lại còn là phim ma , chèn cảnh tình cảm vào làm cái quái gìDương ngồi cạnh cũng xem đoạn này không biết sao liền khóc.

Mai Anh còn chưa kịp làm gì thì bên cạnh Tuấn đã luống cuống lấy giấy đưa cho Dương .“Cậu sao thế , chỉ là đoạn phim thôi mà cũng khóc” cậu cảm giác không phải cô khóc vì đoạn phim này.Dương lắc đầu, tay lấy giấy lau “ Cảm động khóc mà cũng có ý kiến , tôi rất bình thường được không”“Được được , cậu làm gì cũng đúng” Tuấn vẫn rất lo lắng mà nhìn về Dương .Mai anh xem cảnh như vậy cũng chỉ đành im lặng , dù sao cũng đang trong rạp phim không thể ồn ào.Sau khi xem xong , Mai Anh cũng cảm giác tâm trạnjg Dương tốt hơn chút , có lẽ do phim kích thích tinh thần, hoặc do có mọi người ben cạnh cũng vui hơn.Trên đường đi ra sảnh , Tuấn chỉ chỉ ra góc nhỏ phía trước “Hai người các cậu đứng đây đợi nhé , tôi với Minh đi mua nước”“Được” Mai Anh gật đầu“Nhớ đứng ở đây” Minh đi rồi vẫn quay đầu lại dặn“Biết rồi , đi đi”Mai Anh thấy tâm trạng Dương đã tốt hơn , cũng an tâm hơn nhiều.Nào ngờ , ông trời đã phụ lòng người , vừa đứng được mấy phút liền có người rảnh rỗi sinh nông nổi tới gây chuyện“Ây dô , là chị Dương sao”Mai Anh nghe giọng nói ẻo lạ này quen quen như nhớ ra gì lông mày giật giật .Dương quay người về chỗ tiếng nói đó “Có họ hàng gì sao , đừng gọi tôi là chị như vậy”Đám người Thanh đến gần , Mai Anh thoáng nhìn qua , toàn là lũ con gái ăn mặc hở hang , cô cảm giác lớp phấn trên mặt phải làm bọn họ tăng thêm mấy cân.“Chị đừng giận , em chỉ thấy chị mặt có chút khó coi nên quan tâm thôi” Thanh cười , ra vẻ dịu dàng“Đừng đứng trước mặt tôi , ngứa mắt.

Đường rất rộng muốn đi đâu thì đi” Dương lạnh mặt trả lời , giờ nghĩ lại cảnh hôm đấy làm cô thấy buồn nôn.Mặt Thanh tự nhiên gian trá cười “Chị này , em thấy chỗ chị đứng rất tốt , hay chị nhường cho em đi”“Đàn ông cô cũng cướp , giờ đến chỗ đứng cô cũng không buông tha sao.

Đúng là đồ mặt dày” Mai Anh nhíu mày nói, thật sự muốn lên tát cho con nhỏ này vài phát , nhỏ tuổi hơn mà láo toét.Thanh nghe vậy , thoáng nổi giận , nhưng sau lại cười tủm tỉm “Chị này sao nói khó nghe vậy.

Chị Dương đến người chị yêu chị còn nhường cho em , chỗ này không phải quá đơn giản sao” Mấy cô gái phía sau cũng cười khinh bị nhìn người bọn cô.Mai Anh nhíu mày , giờ trà xanh cao cấp như vậy à.

Đến cả việc mình bị nói cướp bạn trai người khác cũng cười như việc bình thường như vậy .Mai Anh tiến lên bước chắn trước mặt Dương “Đứng xa ra một chút , mùi trên người cô làm tôi rất buồn nôn, còn không phải là mùi nhân cách sao”Nghe vậy , Thanh liền tức giận , không giữ bình tĩnh liền lộ bản chất “Mày nói cái gì , mày thử nói lần nữa xem”“Tao nói nhân cách của mày rất buồn nôn” Mai Anh lặp lại rồi kéo Dương đi.

Cô không thể nào để Dương thấy con điên này nữa , sợ cô lại nghĩ đến chuyện ngày trước.Nhưng nào trời có chiều lòng người , Thanh không buông tha cho người mà nói to “Là do bạn thân mày không giữ được người yêu , lại quay sang trách tao sao.

Không đủ trình độ so với tao , liền quay sang cắn.

Mày nên bảo bạn thân mày xem lại chính mình , cùng lắm cũng chỉ là trò chơi qua đường thôi , đừng tự ảo tưởng bản thân .Còn cả mày , nhìn chắc cũng chẳng khác là bao , tao nhìn đều khinh thường.

Hừ , đúng là ngưu tầm ngưu , mã tầm mã”Mai Anh lúc này chân đã dừng lại mà nghe.

Dương bị nói cũng không muốn để ý , nhưng khi con điên này nhắc tới Mai Anh thì liền đen mặt lại .Sao cũng được đừng đụng đến con nhóc kia.Đầu tâm tương linh , Mai Anh cũng không chịu được khi có người xúc phạm Dương.

Nắm chặt bàn tay , không chịu nổi nữa rồi.

Nghiêng đầu sang phía Dương “Đã lâu không vận động sương cốt , còn chơi được không”“Hừ , cái con ẻo lả này một mình tao cũng chấp được” Dương bên cạnh gằn giọng.Ha đùa sao mấy chị đây từ khi mặc tã đã đi đánh nhau rồi.

Lên cấp càng không phải nói , ngày trận nhỏ ngày trận lớn .Nếu không phải do lên cấp ba bọn cô đã hứa sẽ họ hành , không đánh nhau nữa , giờ có khi cũng có mặt trong thành phần bất hảo của trường rồi .Dăm ba con nhóc cũng dám mở mồm nói chuyện.

Hổ không ra oai tưởng là hello kitty sao?Mai Anh với Dương tiến lại chỗ bọn họ.

mặt lúc này chỉ còn sự tức giận với trào phùng.

Bọn Thanh thấy vậy , cũng có chút sợ hãi , dù sao bọn họ cũng chỉ là toàn lũ to mồm .Mai Anh tiến lên gần Thanh.

Vì người cô cao hơn cô ả đến , phân nên cúi đầu xuống ghé tai Thanh gằn giọng “Mày có nghe câu : Đánh chó phải nhìn mặt chủ chưa ? Vậy mà con như mày dám nói năng như vậy trước mặt tao”Dương bên này nghe câu “ Đánh chó phải nhìn mặt chủ” kia “….” Nói gì đây , thật sự muốn lên đánh chết con bạn mình .Bên này mặt Thanh có chút tái đi nhưng vẫn mạnh miệng “ Sao , mày muốn làm gì , tao nói không đúng sao? Mày nhìn đi đánh không chột cũng què.

Bọn tao đông hơn , mày không phải dọa tao”Mai Anh nghe vậy liền cười , nhưng mắt lại vô cùng đáng sợ nhìn vào Thanh “Ha , nếu đã không có ai dạy mày thì để tao dạy .” vừa nói tay vừa chạm vào tóc rồi dần dần lên trên đầu Thanh.

Không báo liền giật mạnh , kéo tóc Thanh làm cô ta nghẹo cả cổ.“Aaaa” bị bất ngờ Thanh liền hét toáng lên , giãy giụa.

Mà càng giãy thì càng đau “Mày buông tao ra”“Mày hôm nay không phải bị tao đánh cho thành đầu heo thì không phải là Mai Anh tao”Mấy người đi theo cũng vì thế mà giật mình đơ người , nghe tiếng hét mới hoàn hồn lại phi lên kéo Thanh ra .Nhưng làm gì như được ý muốn , Dương phi lên cũng kéo tóc mấy cô ả.

Thực ra , hai bọn cô không phải dùng cách này đánh nhau , mà do bọn kia chỉ xứng đáng với mấy cách này.

Một phần nữa là do , nếu thương quá nặng sẽ rất phiền phức , nên chỉ muốn dọa bọn họ trận .Nhưng mà giằng co thì giằng co.

Cũng lâu rồi không vận động , sức hết rất nhanh , liền bị Thanh giãy ra được.

Nhưng cô ta cũng điên tiết phi lên đánh lại.

Bốn đấu một vẫn là không bằng được.

Liền rơi vào cảnh hỗn chiến .Mai Anh với Thanh là đánh hăng nhất , mai anh cứ phi vào mặt với tóc mà đánh.

Đánh cho mày không dám vác cái mặt lẳng lơ này ra ngoài đường luôn.“Mày được không đấy” Dương hổn hển bên cạnh nói .“Đằng nào cũng hết cách , cứ đánh đi .” Mai Anh gương mặt cũng bị thương mấy chỗ đáp“Mấy con chó này , hôm nay mày không xong đâu”Thanh hét lên , bọn người kia cũng phi vào đanh tiếp.

Nhưng nhìn ra được Mai anh vơi Dương khỏe hơn , ả ta nhìn thảm hại vô cùngKhông ai chịu nhường ai , khung cảnh hết sức căng thẳng.

Dù sao cũng là trung tâm thương mại , người qua đường rất nhiều nhưng không ai vào can ngăn.

Bọn họ đâu có điên , lao vào chỉ có tự mình tìm đường bị thương.

Có người liền rút điện thoại ra gọi bảo vệBên này Minh với Tuấn vì xếp hàng mãi mới được thanh toán nên có chút lâu mới quay trở về.

Từ xa họ đã thấy chỗ bọn Dương với Mai Anh đứng đợi rất nhiều người đứng quanh đó.

Nhìn nhau , rất lo lắng liền chạy tới.

Họ chen qua đám người , cố gắng nhìn thì thấy cảnh kia.

Cảnh đánh nhau cực kì kịch liệt.Không nghĩ nhiều , hai bọn họ liền phi lên kéo Mai Anh với Dương ra “Bình tĩnh , buông ra trước đã” Tuấn tay kéo Dương ra hét“Mai Anh , không được đánh nhau , bĩnh tĩnh lại” Dương đen mặt cố kéo cô ra , nhưng sợ làm cô đau nên không dùng hết sứcMai anh đẩy Minh ra “ Tránh ra , hôm nay tôi phải đánh cho mấy con kia quỳ xuống xin tha thì thôi”Vì sơ suất giây đẩy Minh ra làm Thanh phi lên nắm tóc của Mai Anh mà kéo “ May đừng tưởng bở , tao sẽ không tha cho mày đâu”Mai Anh nào phải dạng vừa cũng nắm được tóc cô nàng , ra sức kéo.

Thanh đau đến nghiến răng , sau ngày hôm nay chắc tóc cô không còn mất.Ai cũng không chịu nhường ai..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio