Sau khi chờ đợi gần ngày cuối cùng cũng có kết quả, Hàn Ngọc cùng với Tề Minh được Tiểu A Á thông tri nên nhanh chóng từ khách điếm chạy lên trên núi, bọn chúng đang tất bật vận chuyển hàng hóa đi, một lực lượng vô cùng lớn khiến cho cả đỉnh núi đang im lặng bỗng chốc náo nhiệt, nhưng chẵng có quan viên nào ở đây cả, điều đó chứng tỏ bọn họ đều đã bị mua chuộc hết rồi.
“Tất cả dừng tay lại cho ta” – Trần Đô đốc nhanh chóng đem quân đến phong tỏa hiện trường
Qủa đúng là Trương Gia, ngay khi biết vị trí, Trương Gia cũng đã cho người theo dõi, nên khi báo lên tuần phủ nhưng chưa nghe kết quả lại có thêm chuyện vận chuyển vũ khí đi nơi khác, hắn liền nhanh chóng thông tri cho đô đốc, không cần hoàng thượng như hắn phải nhọc lòng.
“Chuyện này là gì đây, không biết Trần Đô Đốc đến đây có chuyện gì”
Lê Thiên Ngạo đã ở đó từ sớm nên khi nghe tiếng Trần Đô Đốc hắn vẫn thản nhiên ngồi uống trà và nhanh chóng đi ra ngoài
“Lê Thiên Ngạo, ngươi đừng nghĩ cha ngươi là Đô Thống thì ta sợ ngươi, ở đây là càn, mau áp giải hắn về nha môn xử trí”
Lúc này Lê Thiên Ngạo bắt đầu tức giận, quát to “AI dám”
Tất cả mọi người dường như dừng động thủ, ngay lập tức nghe tiếng cười to của Trần Đô Đốc
“Ai dám, một chức quan tam phẩm như ngươi cũng dám hỏi bản quan ai dám”- Nói rồi Trần Đô Đốc ra lệnh bắt giữ Lê Thiên Ngạo, nhưng bỗng chốc ba cánh quân từ trên đỉnh núi bắt đầu xông ra, dường như họ đã được giấu ở một nơi rất bí mật
“Trần Thảo Minh ơi, Trần Thảo Minh, chả trách ngươi giữ chức quan nhất phẩm nhưng chẵng có tiền đồ, ngươi xem ngay cả ta một chức quan tam phẩm cũng giàu hơn ngươi, cái gì gọi là chính trực, đây là một bài học cho những kẻ ngu đần như ngươi, tiếc rằng hôm nay ngươi không có cơ hội sửa sai vì hôm nay tất cả các ngươi phải chết”
Vừa nói cánh quân bí ẩn lúc này ồ át đánh về phía Trần Đô Đốc, hắn giờ phút này cũng chau mày, không ngờ rằng Lê Thiên Ngạo còn nuôi cả hơn vạn người, điều này có thể nói nếu Lê Gia muốn quật khởi thì triều đình cũng bị thiệt hại vô số, ngay khi hắn cảm thấy hôm nay đứng ở đây đã sai lầm và hắn phải trả giá bằng mạng sống thì tiếng vó ngựa hí vang trời, nhìn về phía xa đó chính là Lăng Thiếu Úy, Lăng Triệt
“Để ta xem hôm nay ai dám đụng hắn”
giờ phút này hơn vạn cấm quân đã đứng trên núi, giờ phút này Lê Thiên Ngạo cũng nhíu mày thầm nghĩ không xong
“Tại sao hắn lại đến đây”- Hàn Ngọc đầy thắc mắc, thì thấy vẻ mặt đắc ý của hắn
“Hắn là một trong ngũ ẩn của ta, ta làm việc luôn chừa đường lui cho mình, nói ở đây để nàng mở rộng tầm mắt, ta có vạn cấm quân chia làm đạo quân cho người người chưởng quản, ngoài vạn cấm quân ở tử cấm thành ra, mỗi đạo quân gồm vạn cấm quân do người chưỡng khống, Lăng Triệt, Mạc Hàn Lâm, Bạch Kỳ Thiên,Mạc Khiết Thần, Thiên Hàn Thần. Cả người này cữ mỗi ngày sẽ vào hoàng cung và thông báo tất cả những hoạt động ngầm tại vực, chính vì thế ta mới biết được bọn hắn vận chuyển vũ khí. Đây chính là công lao của Lăng Triệt, hắn bắt được Lâm Đô Đốc, Lâm Đô Đốc chịu trách nhiệm vùng Tây Vực thế nhưng Lăng Triệt một lần tình cờ thấy hắn bàn tính với Lê Thiên Ngạo, sau một thời gian theo dõi, Lăng Triệt cuối cùng cũng bắt hắn về triều đình và để ta ép cung, hắn đã khai những người này, nhưng vẫn chưa có chứng cứ nên ta tính đợi ở đây một mẻ bắt gọn hết bọn chúng”
“Thế Ngũ Ẩn lại có thể biết tường tận những việc này, kể cả những việc hắc ám đằng sau? “
“Nếu thế triều đình ta ắt sẽ loạn a”- Hắn bóp đầu Hàn Ngọc
“Sao chàng bóp đầu thiếp”
“Bóp cho thông minh ra chứ sao, nàng có nghe về Thiên Cơ Các”
“Đó không phải nơi buôn bán tin tức vô cùng bí mật sao”
“Đúng thế, tại Thiên Cơ Các chia ra làm chi nhánh tại vực, cũng có một số chi nhánh ở các vùng khác và trung tâm Thiên Cơ Các nằm tại Trung Vực, nơi đây thường có chợ đêm, họp chợ ở một vùng bí mật, các tin tức từ các ăn xin sẽ nhanh chóng bán cho Thiên Cơ Các, Thiên Cơ Các sẽ cho người kiểm tra và báo cáo lại, tin tức xác thực đến %, chính vì điều này Thiên Cơ Các chính là kho tin tức mà đám quan lại hằng ao ước, nhưng bọn chúng không bao giờ tìm thấy được Thiên Cơ Các vì chúng không hề biết Thiên Cơ Các lấy tin tức từ ai, nên cũng không biết bắt ai để hỏi về Thiên Cơ Các, dần dần Thiên Cơ Các dần chìm vào lãng quên mà không ai còn nhớ ở Tề Quốc ta, Thiên Cơ Các vẫn đang hoạt động âm thầm. Và Các chủ của Thiên Cơ Các chính là Đông Hoàng, và hắn chính là trong tam nhãn của ta”
“Cái gì một trong tam nhãn, thế còn nhị nhãn kia là ai”
“Còn có Lăng Thần Nam của Kim Cang Tự và Nhược Hy Ái Linh của nữ nhi các”
“Đến ngay cả hòa thượng và kỹ nữ cũng là những nhà chuyên buôn tin tức chuyên nghiệp, chúa ơi, chàng sao có thể làm được điều này”
“Cái này cũng không phải công sức của ta, Thiên Cơ Các là của cha ta dựng nên, chính là sợ sau khi tranh, tuổi ta còn quá nhỏ sẽ bị các thế lực ăn hiếp nên mới làm thế, đúng quả thực như thế, sau chi phụ vương ta băng hà, ta chỉ mới tuổi, mọi việc triều chính đều lọt vào tay của Nguyên Hãn, hắn giết cha ta và giành ngôi hoàng đế, lúc đó ta phải trốn cùng mẹ ta là Thái Hậu, sau đó dựa vào năng lực của ta cùng tam nhãn cuối cùng thì ta cũng đã giành lại được chính quyền”
Hàn Ngọc lâm vào suy tư, không ngờ hắn có được ngày hôm nay không phải vì may mắn mà là vì năng lực, một cậu bé tuổi đã phải tự chính chắn bản thân, làm điểm tựa cho mẹ và giành lại quyền từ tay kẻ thù giết cha, đó là một điều không tưởng
“Còn Kim Cang Tự và Nữ Nhi Các chính là của ông nội của ta đã làm”