Cầu Ma

chương 803: người quen cũ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trời sao như biển, chẳng qua màu biển này là đen. Nó không có sóng cuộn biển gầm, không có bão tố khiến người sợ hãi nhưng mênh mông bàng bạc, vô biên vô hạn.

Từng viên tu chân tinh đôi khi chớp lóe tia sáng rực rỡ, từ xa nhìn lại như sương biển, còn có vô tận bụi bặm hợp thành trời sao.

Thần Nguyên Phế Địa, nói chính xác hơn nó do ba phần tổ thành, chỗ sâu nhất thần nguyên tinh hải, trung gian là tội nghiệt phế địa, cuối cùng phía ngoài cùng là trời sao do bốn chân giới trấn giữ. Nếu so sánh Thần Nguyên Phế Địa thành một hồ lô thì thần nguyên tinh hải chính là nửa phần dưới hồ lô, tội nghiệt phế địa là một nửa phần trên hồ lô, bốn chân giới trấn thủ là một nửa khác, cùng lúc đó khống chế trong ngoài tinh vực lối vào hò lô.

Tây Hoàn Tô Minh ở chính là một phần tội nghiệt phế địa, thế lực trấn giữ bốn chân giới, có thể uy hiếp bao phủ bốn khu vực tội nghiệt phế địa, nhưng gồm cả Tây Hoàn bốn khu vực không phải đông tây nam bắc mà là tịnh liệt. Cùng lúc đó, bốn chân giới trấn thủ tinh vực, kết cấu bên trong cũng là như vậy, tới gần lối ra hồ lô là bản danh, phần gần với tội nghiệt phế địa tức là rải rác tịnh liệt bốn khu vực, đối ứng giám thị, bao phủ bốn khu vực gồm cả Tây Hoàn. Trong đó Âm Thánh chân giới khống chế giám thị chính là khu vực Tây Hoàn.

Hắc Mặc Tinh bị nhiều tu sĩ truyền tai nhau nghe thực tế là một lằn ranh, một điểm giới hạn. Vị trí của họ ở chỗ hõm vào giữa trên và dưới. Đạp qua Hắc Mặc Tinh là tương đương bước vào đến thần nguyên tinh hải. Đối với thần nguyên tinh hải thì bốn chân giới rất hiếm khi tới gần, hơi kiêng dè, thậm chí có tin đồn bốn chân giới trấn thủ không phải tội nghiệt phế địa tu sĩ mà là trong thần nguyên tinh hải có lẽ đến bây giờ vẫn còn tồn tại...dị tộc!

Khi Tô Minh ở trong khu vực Tây Hoàn tội nghiệt phế địa bị truy nã bỏ chạy thì chỗ tinh vực thần nguyên phế địa thuộc về bốn chân giới đang tiến hành luân phiên cách mấy trăm năm tiến hành một lần. Mỗi một lần luân phiên đều sẽ có một phần chân vệ như là lúc đầu đến, rời khỏi thần nguyên phế địa, quay về thực giới thuộc về họ. Tương tự, sẽ có người mới bốn chân giới bị đưa đến đây, trở thành chân vệ mới. Dù là rời đi hay đến thì những tu sĩ luân phiên này sẽ ở bản doanh bốn chân giới phát triển loại giao tiếp này. Người cũ rời đi, người mới ở trong bản doanh bị người các chân giới mang đi đến tinh vực chân giới phe họ cần trấn thủ.

Âm Thánh chân vệ đến đón người mới quay về tinh vực trú đóng ở thần nguyên phế địa, là ba thanh cổ kiếm thanh đồng dài ba vạn trượng. Ba thanh cổ kiếm đang yên lặng bay trong trời sao, trong đó có hai thanh ở hai bên hộ tống, cổ kiếm chính giữa mới là trọng điểm. Bọn họ đang từ hướng bản doanh trở về chỗ trấn thủ trú đóng.

Lần này Âm Thánh chân giới đưa tới gần trăm người, mỗi một người tu vi đều đạt đến cảnh giới chủ vị giới, chính giữa trên kiếm to vạn mét có trăm người khoanh chân tĩnh tọa, trước mặt họ đứng một người đàn ông trung niên mặc chiến giáp.

Người đàn ông trung niên có mái tóc bạc, biểu tình uy nghiêm, ánh mắt quét trăm người, dừng lại ở ba người trọng điểm.

Người thứ nhất bị gã chú ý là một ông lão tang thương, thân thể cực kỳ vạm vỡ. Lão ngồi đó cao hơn người khác nhiều, xung quanh thậm chí trống trải, trừ hai đồng bạn ra không ai dám tới gần lão. Khi người đàn ông trung niên mặc chiến giáp nhìn hướng lão thì lão ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn lại.

" Sớm nghe nói nhiều năm trước lão tổ Âm Linh tộc quay về chân giới, được Âm Thánh đại nhân nể trọng, đích thân đem tinh vực từng thuộc về tộc này lấy lại từ tay các thế lực, cải tạo qua rồi trả về Âm Linh tộc. Thậm chí sử dụng báu vật chân giới rèn đúc thân thể cho người Âm Linh tộc, hồn của họ có thể ngưng tụ trong thân xác mới giống như sống lại, trở thành sinh linh gần chết." Người đàn ông trung niên mặc chiến giáp mắt chợt lóe.

" Người có tu vi không tầm thường, không biết xưng hô như thế nào?" Người đàn ông trung niên nhìn ông lão, bỗng hỏi.

" Âm Linh tộc, Trắc Long Thân." Ông lão lạnh nhạt đáp. Nguồn:

"Trắc Long Thân, vậy hai người kế bên ngươi là?" Người đàn ông trung niên nheo mắt, nhìn hướng hai người bên cạnh ông lão.

Trong hai người có một gã đàn ông vạm vỡ chỉ đứng sau ông lão, gã đàn ông biểu tình bình tĩnh nhưng mắt lóe tia sáng lạnh, dường như trong người ẩn chứa sát khí vô tận.

Gã nhìn người đàn ông trung niên, nhếch môi cười.

" Âm Linh tộc, Ly Hỏa. "

Người cuối cùng mặc áo đen rộng thùng thình, lộ ra làn da và khuôn mặt đều phủ hoa văn đen. Gã không có tóc, thậm chí mắt vô thần nhưng giấu trong đó sự hung tợn khiến người đàn ông trung niên nhìn thấy thì con ngươi co rút.

"Cơ Vân Hải." Người đàn ông áo đen khàn khàn nói, thanh âm cực kỳ chói tai, như xương cốt đang ma sát. Có tử khí đậm đặc vòng quanh trong ngoài người gã, nhìn thấy ghê rợn.

"Tốt lắm, không ngờ lần này Âm Linh tộc đến ba người. Tộc ngươi biến mất trong chân giới đã rất lau, khi trở về chắc đây là lần đầu tiên tới thần nguyên phế địa. Âm Thánh chân giới ta giám thị cùng trấn thủ là Tây Hoàn tinh vực trong bốn khu vực tội nghiệt phế địa, khu vực này có một ít cường giả nhưng bọn họ không phải trọng điểm. Sứ mệnh chân chính của Âm Thánh chân giới, kẻ địch là thần nguyên tinh hải dị tộc! Phòng ngừa bọn họ lao ra, chấn nhiếp dị tộc." Người đàn ông trung niên vung tay áo.

Ba thanh cổ kiếm thanh đồng ở trong trời sao rít gào lao nhanh, họ dần đi xa, mơ hồ nghe giọng người đàn ông nói.

" Gần đây Tây Hoàn tinh vực xuất hiện một việc khá thú vị, một người tên Mặc Tô bị bốn chân giới chúng ta truy nã. Các ngươi mới trở thành chân vệ, nếu ai có thể tiêu diệt người này thì xem như lập công lớn. "

Khi người Âm Thánh chân giới đi đến chỗ họ trú đóng thì một hướng khác, phạm vi thuộc thế lực Đạo Thần chân giới trấn giữ có hai con rồng to vạn mét ở trời sao lao nhanh. Bộ dạng hai con rồng hung tợn, toàn thân mỗi một miếng vảy đều có phù văn chớp lóe. Khi bay đi trên người nó có nhiều tu sĩ, trên mình một con rồng, một người đứng ở vuốt rồng. Người này trống khoảng hơn ba mươi tuổi, vẻ mặt lạnh lùng, người mặc tinh thần thánh bào, ngôi sao trên áo đang chậm rãi vận chuyển, sau lưng gã có nhiều tu sĩ biểu tình cung kính.

"Thiếu chủ, nơi này chính là thần nguyên phế địa, đợi ra khỏi phạm vi thuộc thế lực Đạo Thần chân giới ta trấn giữ chính là tội nghiệt phế địa. Chỗ đó đầy rẫy người hung tàn, sẽ là chỗ rèn luyện tốt nhất cho thiếu chủ. "

Thanh niên mặc tinh thần thánh bào lạnh nhạt gật đầu, ngoái đầu nhìn trên một con rồng khác ở không xa. Nơi đó có một thanh niên mặc áo trắng, biểu tình thản nhiên, cũng đứng trên vuốt rồng. Thanh niên mặt mày tuấn tú, có loại cô độc, như là lưỡi kiếm sắc bén sắp ra khỏi vỏ, khiến người trông thấy sẽ nhìn chăm chú. Dường như y có khí chất nào đó khiến y dù ở bất cứ đâu đều lập tức trở thành bắt mắt nhất. Trên người y không có tinh thần bào, nhưng từ y lộ ra khí thế bình tĩnh mà kiêu ngạo từ đáy lòng, đứng trên tất cả thân phận. Sau lưng y cũng có nhiều tu sĩ, những tu sĩ mặc quần áo khác nhau, hiển nhiên đến từ thế lực khác nhau.

" Diệp Vọng!" Thanh niên mặc tinh thần thánh bào mắt lóe tia sáng lạnh, lầm bầm.

"Người có tư chất mạnh nhất ngàn vạn năm nay của tiên tộc trong Đạo Thần chân giới, thậm chí khiến những lão quái Đạo Thần Tông chú trọng, gọi là trong số tu sĩ thế hệ này người có khả năng bước vào vị kiếp nhất. Còn được một trong ba vị thái thượng trưởng lão Đạo Thần Tông Hoành Vô Tử thu làm đệ tử truyền. Diệp Vọng, nếu ta có thể thu người làm phó thì thế lực của ta sẽ vượt qua người tộc khác, năm hàng đầu vấn đỉnh!" Thanh niên mặc tinh thần thánh bào nheo mắt.

Cùng lúc đó, trong phạm vi Minh Hoàng chân giới đóng giữ, có bốn quá giới minh long đang la nhanh, hơn trăm người nhắm mắt tĩnh tọa, không ai nói một lần. Bốn minh long nhìn giống nhau nhưng có một con biểu tình buồn bã, trên người có một xích sắt to xuyên thấu khóa nó lại, xem bộ dạng dường như nó không còn là cao quý minh long, mà thành gia súc. Ba minh long khác không giống nó, trên người không có sợi xích nào, đôi khi liếc minh long bị xích khóa lại, biểu tình đau thương.

Minh long bị khóa trong đôi mắt ảm đạm có hồi ức, như nhớ lại dĩ vãng, nhớ lại từng có một thiếu nữ vui vẻ cười, nhớ lại mọi chuyện trong ký ức.

"Mệnh lệnh của minh chủ, minh long này phạm trọng tội, phế đi lực quá giới của nó, đưa vào Thần Nguyên Phế Địa, từ nay không thuộc về Minh Hoàng chân giới, sống chết dựa vào tạo hóa của nó!" Thanh âm lạnh lùng vang vọng xung quanh, minh long bị khóa đôi mắt càng lúc càng u tối.

Thanh âm kia khuếch tán, một tiếng nổ vang, trước mặt minh long bị khóa xuất hiện một vòng xoáy to lớn. Vòng xoáy như cái mồm đầy nanh nuốt con minh long biến mất.

Ba con minh long biểu tình càng đau thương, nhìn đồng bạn biến mất, truyền ra tiếng rít bi ai. Chúng nó biết cả đời này sẽ không còn thấy đồng bạn nữa, đối phương trở thành sỉ nhục minh long tộc chúng nó, lưng đeo tuyệt vọng, vĩnh hằng trầm luân tại chỗ này. Chờ đợi nó chỉ có hai kết cuộc, hoặc là lạc lối, hoặc là chết.

Nếu Tô Minh có ở đây nhìn con minh long này thì hắn sẽ nhận ra ngay, nó là minh long ở bên cạnh Vũ Huyên, cũng là con chó vàng được hạc trọc lông sùng bái.

Có lẽ trong trời đất thật sự có vận mệnh trêu đù chúng sinh, có lẽ mỗi một sinh mệnh có sợi dây vô hình dẫn dắt, khiến trong Thần Nguyên Phế Địa xuất hiện Diệp Vọng, minh long, Trắc Long Thân, Ly Hỏa, còn có...năm đó Tô Minh tìm không thấy con rối phân thân bị Chúc Cửu Giới cổ kiếm thanh đồng mang đi, Cơ Vân Hải.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio