Cầu Ma

chương 985: trong lò

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Cái quái quỷ gì vậy?

Đại hán tên Hoàng Mi nhíu mày, lạnh lùng nhìn biển lửa đang quay cuồng bốn phía. Âm thanh kia vẫn truyền vào tâm thần, giờ phút này vẫn còn vang vọng không ngừng.

- Tô...

Thiếu niên áo trắng do Thiên Túc Ngô Công biến thành nhàn nhạt mở miệng, trong mắt lóe ra một tia khó hiểu.

Hoa Khôi lão tổ đứng bên cạnh Chu Hữu Tài khẽ nheo mắt lại, cũng không biết có tâm tư gì nữa.

Quay lại Chu Hữu Tài, thân thể của hắn khẽ run lên một cái, cúi đầu giấu mặt đi. Vì âm thanh này xuất hiện mà vẻ mặt hắn đầy phức tạp.

- Trong truyền thuyết, chủ nhân của Đệ Ngũ Hỏa Lò này là Tô Hiên Y. Người này đến từ Đệ Ngũ Chân Giới, nghe nói đã chế kiếm rồi dẫn thê tử của hắn ra ngoài, từ đó mất tích. Âm thanh này chẳng lẽ là do Hỏa Lò đang kêu gọi chủ nhân?

Đại hán tên Hoàng Mi ngẫm nghĩ một chút rồi bình tĩnh mở miệng. Trong lúc nói chuyện, ánh mắt hắn nhìn về phía Tử Long chân nhân.

Thần sắc Tử Long vẫn như thường, nhìn về phía biển lửa hư vô, cũng không nói gì.

Tất cả mọi người ở đây đều không nhận ra Tô Minh đang cúi đầu, hai mắt nhắm chặt, nhìn như đang ngồi nhưng thực ra trong tròng mắt cũng hiện lên vẻ ưu thương.

- Ngay cả bọn họ cũng biết được chuyện của Tô Hiên Y, xem ra lời Trần Phần lão tổ nói lúc trước là thật.

Tô Minh thầm nghĩ. Chỉ chốc lát sau, âm thanh mơ hồ kia lại vang vọng đến.

Âm thanh chữ Tô kia mãi không tiêu tán, dường như thật sự đang kêu gọi. Trong đó ẩn chứa nỗi tang thương năm tháng thật sâu, làm cho sau khi người ta nghe thấy thì tâm trạng đều trầm trọng.

Không lâu sau đó, mọi người lại bắt đầu thổ nạp, chờ đợi biển lửa hư vô kia tiêu tán. Trong tâm thần thỉnh thoảng lại truyền đến âm thanh như ẩn như hiện này.

Tô Minh nhắm hai mắt nhưng tay phải lại đặt một cách tự nhiên lên túi trữ vật. Trong lòng bàn tay của hắn có một khối ngọc giản. Nội dung của khối ngọc giản đang hiện lên trong đầu Tô Minh.

Oán Ngụy cao ngạo đứng cạnh Tô Minh, lạnh lùng nhìn bốn phía, nhìn tất cả chúng sanh mà nó căm thù. Cho dù Tô Minh ở đây, tuy nói nó và Tô Minh đã có ước định nhưng nó vẫn chưa thích ứng lắm. Nhưng nó có thể cảm giác được Tô Minh thật sự rất để ý đến nó.

Mà quan trọng nhất là nó có thể cảm nhận được sự cô độc và đau thương như nó từ Tô Minh.

Có Oán Ngụy ở đây, Tô Minh có thể yên tâm đắm chìm trong bản đồ. Bản đồ kia là thứ do Trần Phần lão tổ tặng cho, trong đó có giới thiệu tương đối cặn kẽ về Đệ Ngũ Hỏa Lò.

Trong Đệ Ngũ Hỏa Lò có chín mươi chín ngọn đèn. Chính chín mươi chín ngọn đèn này mới là thứ khiến Đệ Ngũ Hỏa Lò được gọi là Hỏa!

Trong mỗi một ngọn đèn cũng đều ẩn chứa chí bảo. Bảo vật này là một bộ phận của Đệ Ngũ Hỏa Lò do chín mươi chín chí bảo ngưng tụ lại với nhau, tạo thành năng lượng mênh mông của Đệ Ngũ Hỏa Lò.

Trải qua vô số năm tháng tới nay, Đệ Ngũ Hỏa Lò không ngừng mở rộng, không ngừng có người đến muốn lấy được bảo vật, cũng có người thật sự lấy được chí bảo dập tắt ngọn đèn rồi mang theo bảo vật đi.

Kể từ đó, Đệ Ngũ Hỏa Lò dần dần mất đi lực lượng di động, dần dần chỉ có thể dừng lại một chỗ trong tinh không. Đợi đến khi toàn bộ chí bảo đều bị lấy đi, nó sẽ phân tán ra rồi tiêu tán trong tinh không.

Đến giờ, cho dù là Trần Phần Tộc thì cũng không biết được trong Đệ Ngũ Hỏa Lò còn sót lại bao nhiêu ngọn đèn, còn có bao nhiêu chí bảo chưa bị lấy đi.

Tô Minh biết mục tiêu của những bậc đại năng cạnh mình đơn giản chỉ là những ngọn đèn vẫn còn tồn tại, vẫn còn cất giấu chí bảo.

Cả Đệ Ngũ Hỏa Lò, ngoại trừ chín mươi chín ngọn đèn ra thì còn có chín trăm chín mươi chín vật chí bảo. Chín trăm chín mươi chín vật chí bảo này đều là bộ phận của nó, thiếu một thứ cũng không được.

Nhiều năm qua, những thứ trong bảo khố này cũng bị lấy đi nhiều nhất.

Trong Đệ Ngũ Hỏa Lò chính là chín mươi chín không gian do chín mươi chín ngọn đèn tạo thành và chín trăm chín mươi chín tiểu không gian do những vật chí bảo kia tạo ra. Cho dù ngọn đèn bị dập tắt, chí bảo trong đó bị lấy đi thì không gian đó vẫn còn tồn tại.

Trong mỗi một không gian đều là một thế giới, trong đó tồn tại những hung linh thủ hộ bảo vật. Những hung linh này mạnh yếu không giống nhau tùy theo uy lực của bảo vật.

Trong những bảo khố tầm thường thì tu sĩ Kiếp Dương là có thể chiến thắng được nhưng nếu gặp phải bảo khố cường đại một chút thì hung linh trong đó sẽ càng mạnh hơn.

Cho dù là không gian có bảo vật đã bị lấy đi, không gian vẫn còn thì hung linh vẫn còn. Hơn nữa, vì mất đi bảo vật mà bọn hung linh trở nên bạo ngược hơn, ra tay giết sạch những sinh linh tiến vào bên trong.

Lại càng không cần nói đến những chí bảo kia. Mỗi một chí bảo đều ở trong không gian riêng, ngọn đèn trong đó cũng không phải thứ tu sĩ Chưởng Duyên có thể dập tắt được.

Mặt khác, chí bảo cũng phân chia cấp bậc. Dựa theo tin tức từ chỗ Trần Phần lão tổ, hắn biết được trong chín mươi chín chí bảo này có chín vật chí bảo vô cùng quan trọng với Đệ Ngũ Hỏa Lò.

Thu hoạch chín chí bảo này vô cùng khó khăn, muốn vượt qua tất cả thì quan hệ lớn tới tu vi, cũng có liên quan đến cơ duyên và tạo hóa.

Ví dụ như trong ghi chép của Trần Phần Tộc, thông qua phương thức đặc biệt, bọn họ đã tìm hiểu được trong nhiều năm trước, mỗi lần Hỏa Lò mở ra, từng có chín người đều bước vào một không gian.

Không gian kia nửa bước khó đi nhưng lại xuất hiện cảnh tượng làm chín người kia vô cùng điên cuồng: trên bầu trời tồn tại một ngọn Đèn Chủ. Điều này đại biểu cho không gian kia chính là một trong chín mươi chín không gian chứa chí bảo. Quan trọng nhất là chín người kia thấy trong ngọn đèn có chứa một thanh đao.

Trong chớp mắt bọn hắn nhìn thấy, trong tâm thần bọn hắn liền truyền đến âm thanh vang vọng của thanh đao. Đó là tên thanh đao, Ghen Sinh Đao.

Chí bảo có thể tự động truyền ra âm thanh nói với mọi người tên bản thân mình thì chứng tỏ nó là một trong chín bảo vật quan trọng chỉ có thể ngộ mà không thể cầu trong Đệ Ngũ Hỏa Lò. Text được lấy tại Truyện FULL

Chính thanh đao này đã tiêu diệt toàn bộ chín người kia. Phải biết rằng, trong chín người này có bảy người là tồn tại Chưởng Duyên Sinh Diệt. Bảy người này đến từ thế lực trấn thủ của Tứ Đại Chân Giới. Cũng vì bảy người chết hết nên Tứ Đại Chân Giới phải bỏ qua kế hoạch chiếm cứ Thần Nguyên Tinh Hải, trở lại trấn thủ.

Bởi vậy có thể thấy được chín chí bảo kia có sức hấp dẫn và lực lượng mạnh mẽ thế nào. Khi Tô Minh đọc đến đây, trong lòng hắn cũng nghi hoặc.

Vì sao Tô Hiên Y làm kiếm, lúc đi ngoài lại không mang theo Đệ Ngũ Hỏa Lò? Nếu hắn cầm Đệ Ngũ Hỏa Lò đi thì có lẽ cũng không gặp cnảh thê lương như thế tại Đạo Thần Chân Giới.

Tô Minh không giải thích được chuyện này. Sau khi hắn trầm mặc một lát thì lại tiếp tục xem phần giới thiệu Đệ Ngũ Hỏa Lò trong bản đồ.

Trừ những thứ này thì trong Đệ Ngũ Hỏa Lò còn có vô số không gian bên ngoài. Đây là tinh không, nó vẫn có sinh linh tồn tại, là Hỏa linh.

Bọn họ được Tố Minh tộc sáng tạo ra, giao cho sứ mạng luyện hóa chí bảo và thủ hộ Hỏa Lò. Trong số đó, có một bộ phận xuất hiện thần trí rồi rời đi, trở thành tộc nhân Trần Phần Tộc.

Nhưng khi bọn họ rời khỏi đây thì cũng mất đi chiếc lực cường đại của Hỏa Linh. Mặc dù như thế nhưng vẫn có không ít Hỏa linh chọn tự do. Nhưng có rất nhiều Hỏa Linh có được thần trí mà không chọn tự do, vẫn ở trong Đệ Ngũ Hỏa Lò tiếp tục sứ mạng thủ hộ.

Đồng thời cũng có rất nhiều hỏa linh không có thần trí cứ phiêu đãng trong các không gian của Đệ Ngũ Hỏa Lò, giết hết những sinh linh không thuộc về nơi này, duy trì cho Đệ Ngũ Hỏa Lò hoạt động bình thường.

Thời gian cứ từ từ trôi qua, Tô Minh vẫn nghiên cứu tin tức về Đệ Ngũ Hỏa Lò. Cho đến ngày thứ bảy sau khi lửa đen hủy diệt bộc phát, khắp trong và ngoài Thần Nguyên Tinh Hải, biển lửa kéo dài gần một tháng đã biến mất hết.

Trong Thần Nguyên Tinh Hải bây giờ không còn lửa, chỉ còn một đống phế tích, một thế giới không có chút màu xanh nào. Những quả tinh cầu trong Thần Nguyên Tinh Hải cũng bị xóa sạch vết. Cũng có nhiều đại lục biến mất theo biển lửa, không còn tồn tại trong Thần Nguyên Tinh Hải nữa.

Còn có vô số sinh linh thú dữ tử vong trong biển lửa này, chỉ còn Thần Nguyên Tinh Hải trống rỗng. Tuy nói như thế nhưng những thế lực ẩn giấu trong Thần Nguyên Tinh Hải cũng còn không ít, chính là những thú dữ cường đại và bộ tộc cường đại. Bọn họ có thể sinh tồn ở đây thì đương nhiên có phương pháp tránh né, thích ứng với những lần Đệ Ngũ Hỏa Lò bộc phát biển lửa.

Sự tồn tại của bọn hắn mới là căn bản của Đệ Ngũ Hỏa Lò.

Sau khi biển lửa biến mất, trong Đệ Ngũ Hỏa Lò, sinh linh xuất hiện bốn phía như là những ngọn lửa vốn tồn tại trong hư không. Giờ phút này ai cũng ảm đạm. Nhưng trong sự ảm đạm của bọn họ, trong nháy mắt Tô Minh liền cảm nhận được có thân ảnh những sinh linh đang nhắm mắt ngủ say trong một số ngọn lửa còn chưa được dập tắt.

Những sinh linh này là Hỏa Linh!

Lúc Đệ Ngũ Hỏa Lò bộc phát biển lửa, bọn chúng ngủ say. Nhưng khi biển lửa biến mất, bọn họ sẽ dần dần thức tỉnh rồi thực hiện sứ mạng giết hết những sinh linh không thuộc về nơi này.

Khoảnh khắc nhìn thấy những Hỏa Linh này, những tồn tại cường đại như đại hán Hoàng Mi và Tử Long chân nhân cũng phải ngưng trọng, lại càng không nói lời này. Những Hỏa Linh này thật sự rất nhiều, căn bản là hằng hà sa số.

Mặc dù bọn chúng đang ngủ say nhưng uy áp đang tản mát trên người cũng đủ để da đầu người ta tê dại. Tu vi của những Hỏa Linh này không tầm thường, yếu nhất cũng là Kiếp Nguyệt, mạnh nhất thậm chí còn có cả tồn tại Chưởng Duyên Sinh Diệt. Nhưng đây không phải cảnh giới mà là uy áp và chiến lực.

Cũng may phần lớn bọn chúng không có thần trí.

Nhưng nhìn thấy không ít sinh linh đang run rẩy mí mắt, tựa như lúc nào cũng có thể tỉnh lại vẫn làm cho người ta có cảm giác vô cùng áp bách như cũ.

- Các vị đạo hữu có thể tới chỗ này thì đương nhiên cũng hiểu rõ về Đệ Ngũ Hỏa Lò. Chúng ta có tổng cộng năm người, nếu thuận lợi thì có thể chiếm được năm khối Đạp Linh Đài. Đến lúc đó... hắc hắc...

Đại hán tên Hoàng Mi ngẩng đầu nhìn những Hỏa Linh kia, thấp giọng mở miệng.

Trong khoảnh khắc hắn ta đang nói, bỗng nhiên bốn phía trên tảng đá chỗ mọi người đang đứng xuất hiện chín màn sáng khổng lồ. Chín màn sáng này tỏa ra hào quang chói mắt. Khoảnh khắc những tia sáng kia tràn ra, từng âm thanh gào thét bén nhọn liền vọng lại. Những Hỏa Linh đang ngủ say khắp tám phương trong tinh không kia bỗng nhiên mở mắt, sau khi nhìn thấy năm người thì đều truyền ra tiếng kêu thê lương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio