Câu Trả Lời Của Định Mệnh

chương 157: 157: là đang khen cô sao

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày hôm sau, đúng như lịch hẹn trước đó, Trịnh Khả Như và Hoàng Anh cùng hẹn nhau để ký hợp đồng.

Hợp đồng được ký kết thuận lợi, ký xong, Hoàng Anh và Trịnh Khả Như bắt tay nhau.

Một sự hợp tác mới bắt đầu.

Cô ta nhìn anh, khẽ mỉm cười.

"Hợp tác vui vẻ."

Hoàng Anh cũng lịch sự đáp lại: "Hợp tác vui vẻ."

Bắt ray xã giao xong thì cả hai buông tay ra, Trịnh Khả Như liếc về phía Minh Anh đứng bên cạnh anh, khẽ cảm thán: "Nguyễn tổng, so với bốn năm trước anh vẫn không thay đổi.

Tôi rất khâm phục ánh mắt nhìn người của anh."

Qua thời gian tiếp xúc khi Minh Anh đến triển khai thiết kế cho mẹ chồng cô ta, Trịnh Khả Như dễ dàng có thể đánh giá được năng lực của Minh Anh.

Rất có năng lực, có triển vọng.

Hoàng Anh khẽ cười, đáp: "Trịnh tổng quá khen rồi."

"..." Minh Anh đứng sau Hoàng Anh khẽ đảo mắt nhìn Trịnh Khả Như.

Này là đang khen cô sao?

Trịnh Khả Như lại tiếp tục nói: "Mong Nguyễn tổng sau này không làm tôi thấy vọng."

"Trịnh tổng cứ yên tâm."

Sau khi nói với nhau vài câu, Hoàng Anh và Minh Anh cùng tiễn Trịnh Khả Như cùng nhân viên bên HF đi, sau đó hai người liền trở về.

Hợp đồng được ký kết thuận lợi, nên tâm trạng Hoàng Anh khá là tốt, cô nhận thấy thời điểm này khá thích hợp để nói ra vấn đề cô đang suy nghĩ.

Cho nên trong lúc chờ taxi đến Minh Anh mở miệng nói với anh:

"Thứ bảy tuần này tôi có việc bận riêng, anh cho tôi xin nghỉ hôm đấy được không?"

Nghe Minh Anh nói vậy, Hoàng Anh chợt nhớ đến hình như từ lúc làm việc ở A&A đến nay cô cũng chưa từng xin nghỉ buổi nào, hôm nay lại mở miệng nói thế, anh cũng rất rộng lượng liền đồng ý: "Được!"

Mục đích cũng đã xong, Minh Anh gật đầu tỏ đã rõ, xong cũng không nói thêm gì nữa.

Những lúc chỉ có riêng hai người như này, ngoài công việc ra hình như cũng chẳng có vấn đề gì khác để cùng nhau mà nói chuyện nữa, nên nhiều lúc không khí lâm vào cảnh yên tĩnh đến quỷ dị như này.

Không biết sự im lặng này kéo dài đến bao lâu, Hoàng Anh mở miệng hỏi cô: "Có cần thêm thời gian ở đây để tiếp tục công việc của bên HF không? Nếu cần thì cô cứ ở lại."

Minh Anh nghe vậy thì lắc đầu: "Cũng không cần, tôi cũng đã khảo sát thự địa nhiều lần rồi, giờ lên công đoạn hoàn thiện bản vẽ nữa thôi."

Việc của cô hiện tại là hoàn thiện bản vẽ theo ý tưởng đã bàn bạc trước đó với bà Giang, sau này chắc sẽ phải tới đây một lần nữa, nhưng chắc chắn không phải là thời điểm này.

Mà người đàn ông này chắc hẳn sợ cô không có thời gian làm linh tinh qua loa dự án kia ảnh hưởng đến mối quan hệ với HF nên mới nói thế chứ gì? Cô biết tỏng rồi nhé.

"Khi nào hoàn thiện thì gửi cho tôi một bản."

Minh Anh gật đầu: "Được, khi nào hoàn thiện tôi sẽ gửi ngay cho anh."

Sau đó, bầu không khí xung quanh lại đi vào tĩnh lặng.

Hoàng Anh nhìn không khí xung quanh, sau đó như nghĩ ra gì đó, liền nói: "Thời tiết hôm nay cũng khá đẹp đấy.

Tôi nhớ không nhầm là ở khu nghỉ dưỡng có dịch vụ cho thuê đồ nướng BBQ, lát nữa về thì liên hệ với họ để lấy đồ đi."

Minh Anh nghe anh chủ động đề nghị như vậy có chút ngờ vực hỏi lại anh: "Ý anh là muốn tự mình tổ chức ăn nướng BBQ?"

Người đàn ông này tự nhiên sao lại nổi hứng ăn BBQ?

Hoàng Anh liếc qua cô: "Đúng vậy! Cô có ý kiến?"

Minh Anh ngay lập tức lắc đầu: "Không có.

Để chút nữa về tôi sẽ liên hệ với nhân viên."

Anh đã yêu cầu cô nào dám ý kiến cơ chứ.

Cho cô mười cái lá gan cũng chả dám

"Coi như hôm nay ăn mừng đi." Hoàng Anh ở đó tiếp tục nhả ra một câu.

Đúng lúc này taxi cũng đến nơi, xong việc ký kết hai người cũng không phải đi cùng nhau nữa mà tách riêng ra.

Nói xong với cô Hoàng Anh liền lên taxi rời đi.

Minh Anh nhìn bóng lưng anh mà trong lòng có chút bất ngờ.

Ha ha.

Cũng biết ăn mừng đấy!

Tưởng anh không có tâm trạng gì, thật ra cũng cao hứng lắm chứ gì?

Hứ!

...

Sau khi trở về khu nghĩ dưỡng Minh Anh lập tức liên hệ với nhân viên để hỏi về vấn đề này.

Quả thật ở đây cũng có dịch vụ cho thuê đồ nướng BBQ, sau khi Minh Anh liên hệ với khu nghỉ dưỡng, rất nhanh chóng họ đã đem đồ đến.

Đến lúc chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, trời cũng đã tối đen.

Hoàng Anh và Minh Anh cùng ngồi ở một góc chuyên tổ chức các sự kiện hay tiệc tùng ở đây, ở góc khác cũng có vài người tổ chức tiệc nướng ngoài trời, nhưng khoảnh cách khá xa, nên cũng không ảnh hưởng đến không khí của hai người hiện tại bên này.

Gió thổi nhè nhẹ, ánh trăng soi sáng trên bầu trời, ánh đèn sáng lung linh xung quanh.

Đúng là khung cảnh nên thơ trữ tình.

Thuê bếp và bảo nhân viên chuẩn bị sẵn đồ nướng.

Công đoạn nướng đồ đương nhiên là do chính chủ thực hiện.

Minh Anh dù sao cũng là vai vế thấp hơn, mà trong tình cảnh này bảo anh nướng cũng không ra làm sao, nên cô xung phong đi nướng đồ.

Nhưng nướng đồ so với nấu ăn cũng không dễ như cô tưởng tượng....

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio