Mặc dù đàn ông mang vẻ bề ngoài tuấn mỹ bức người của nhân loại, nhưng phương thức tư duy không khác gì với cá heo, quả nhiên vẫn không thể đối đãi với Tiểu Ngũ như một người bình thường a —— Trình Tuấn cười đến vất vả.
Đúng h khu cá heo mở cửa, h bắt đầu biểu diễn, hiện tại còn phút nữa mới tới giờ biểu diễn, mà khán giả trên đài cơ hồ đã đầy hết chỗ.
Hôm nay biểu diễn cùng sư tử biển, trước hồ nước hình bán nguyệt đặt một cái thang trượt lớn, hơn nữa còn sắp xếp hai cái đài hình trụ, đó là đạo cụ chuẩn bị cho hai bạn sư tử biển.
Thuần dưỡng viên sư tử biển là Cao Thắng Bình trên người mặc bộ đồ bó màu lam đi tới, nhìn thấy Trình Tuấn phất phất tay với hắn, "Hey, Trình Tuấn, hôm nay lại hợp tác với cậu ha."
Trình Tuấn mặc quần bơi màu lam, đang trên người ngồi xổm bên cạnh hồ nói chuyện với Tiểu Ngũ, nghe vậy quay đầu đứng dậy, cũng đã đi tới trước mặt Cao Thắng Bình huých nắm tay, cười nói: "Ồ, lão Cao hôm nay đừng chơi xấu giành hạng nhất đấy hen."
Cao Thắng Bình kỳ thật không già tí nào, chỉ lớn hơn Trình Tuấn một tuổi, năm nay vừa tròn hai mươi tám, khuôn mặt dài hình chữ quốc国 tràn đầy tinh thần chính nghĩa, thân hình m tuy không cao bằng Trình Tuấn nhưng cũng không có yếu ớt tí nào.
Cao Thắng Bình cho Trình Tuấn một đấm, "Còn không phải đều do đám cá heo nhà cậu, kéo chặt quần bơi của tôi không cho tôi lên bờ, hại tôi ngay ở trước mặt khán giả mất hết mặt mũi, rõ là."
Nhớ tới lần trước Cao Thắng Bình cùng bạn sư tử biển biểu diễn thời điểm vô ý ngã vào trong hồ nước, kết quả bị một chú cá heo gắt gao cắn lấy quần bơi không thể nào lên bờ tình cảnh chật vật thảm thương, Trình Tuấn y hệt như mèo cười trộm, "Đã nhắc anh rồi bình thường thân mật với nhóm cá heo một chút, anh lại không nghe, bị ghét bỏ đi."
"Thôi đi, cậu đừng ở chỗ này mà khua môi múa mép, lúc trước tôi muốn xin huấn luyện nhóm cá heo không phải cậu vô cùng sốt ruột hay sao, bây giờ còn đứng đó mà nói cái gì mà gần gũ với cá heo nhà cậu hả, là có ý xem nhẹ tôi phải không?"
"Đừng nói thế chuyện khi đó, anh dùng phương pháp huấn luyện động vật giải quyết, tôi mới không đem cá heo cho anh huấn luyện."
Cao Thắng Bình người này tính tình kỳ thật không xấu, có thể nói là phi thường nhiệt tình hơn nữa là một người vô cùng nghĩa khí, nhưng mà có một điểm là khi nào đang làm việc, yêu cầu đối với nhóm động vật rất cao, thường xuyên tăng cường độ huấn luyện.
Sư tử biển không giống cá heo đối với hoàn cảnh quanh mình mẫn cảm như thế, dựa vào vào các loại thuốc để giảm bớt tinh thần khẩn trương và loét lở, chỉ cần tăng nội dung huấn luyện với thêm một chút thời gian cũng không đến mức tạo thành tổn thương tinh thần áp lực trí mạng với chúng nó. Cá heo khác hẳn, không thể dùng chế độ thưởng phạt, chỉ có thể sử dụng phương thức tăng cường ở mặt ngoài, nhưng nếu nội dung huấn luyện nặng nề, cường độ lại cao, cá heo căn bản không thể chịu nổi áp lực.
Cao Thắng Bình trên phương diện này cực kỳ nghiêm khắc ngay cả Trình Tuấn cũng không thể nào gật bừa, có đôi khi nhìn thấy Cao Thắng Bình trừng phạt nhóm sư tử biển mà không đạt tới mức độ yêu cầu của hắn không cho chúng ăn, có khi tâm tình không tốt có thể lấy roi quất đánh sư tử biển, Trình Tuấn trong lòng đặc biệt khó chịu, cho nên nói, hắn sẽ không đáp ứng đem nhóm cá heo như con trai mình giao cho hắn.
Tiểu Ngũ từ trong nước đi ra, cả người ướt đẫm, khán giả bên trên chợt bộc phát ra một trận thét chói tai.
Trình Tuấn đang chuẩn bị giới thiệu Tiểu Ngũ cho Cao Thắng Bình, đã bị trận quát to ở trên đài kia hấp dẫn. Nguyên lai là một đám con gái, nhìn trông giống nữ sinh trung học, bộ dáng tuổi trẻ tinh thần phấn chấn, giơ máy ảnh kĩ thuật số nhắm ngay ba người bọn họ bấm máy chụp liên tục. A không, nói cho đúng chính là nhắm thẳng vào một người Tiểu Ngũ.
Trình Tuấn nhíu nhíu mày, đem Tiểu Ngũ kéo đến bên cạnh người, dùng thân thể cao cường tráng của mình ngăn trở cho hắn.
Tiểu Ngũ chỉ mặc cái quần bơi đồng phục của viện hải dương, thân trên trần truồng, mới vừa bơi trong bờ cho nên cả người ướt sũng, thân hình cao gầy mảnh khảnh, hai chân thẳng tắp, dính bọt nước làn da sáng bóng như ngọc ——
Đây chính là nguyên nhân làm cho mấy cô gái trên khán đài thét chói tai, mỹ nam nổi trên mặt nước, toàn thân ướt đẫm tản ra nét gợi cảm xa xôi, làm sao không khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào!
Cao Thắng Bình ngày hôm qua mới chỉ biết có người mới vào, cũng không biết người nọ là Tiểu Ngũ. Cũng không thể trách vì sao Cao Thắng Bình còn nhớ rõ Tiểu Ngũ, ngày đó Trình Tuấn mang Tiểu Ngũ với nhóc con đi làm, tất cả mọi người thấy qua, Cao Thắng Bình cũng không ngoại lệ.
Khuôn mặt kia của Tiểu Ngũ làm người ta xem qua là nhớ!
"Không nghĩ tới hóa ra người mới tới chính là nhà bà con Trình Tuấn." Cao Thắng Bình mỉm cười nhìn Tiểu Ngũ, trong mắt không che dấu thưởng thức, "Chào cậu Tiểu Ngũ, hoan nghênh cậu cùng làm việc với chúng ta."
Tiểu Ngũ mặt không đổi sắc trừng Cao Thắng Bình, đôi con ngươi xanh biếc ẩn ẩn lộ ra đề phòng.
Trình Tuấn cũng không dám nhìn thẳng vào Tiểu Ngũ khêu gợi như vậy, vẫn luôn dùng khóe mắt nhòm ngó xung quanh, bởi vậy, ánh mắt đánh giá của Cao Thắng Bình khiến cho Trình Tuấn khó chịu cả người.
"Được rồi, nếu đã quen biết rồi thì nhanh chóng đi chuẩn bị đi, sắp bắt đầu biểu diễn." Trình Tuấn đẩy đẩy Cao Thắng Bình, đem hắn đuổi đi, "Nhóm sư tử biển của anh còn chưa chuyển qua đây đâu, nhanh đi nhanh đi."
Cao Thắng Bình đi rồi, Trình Tuấn quay người lại cảnh cáo Tiểu Ngũ: "Về sau tránh xa người này một chút, biết không?"
Tiểu Ngũ nghe lời gật gật đầu.
Tiết mục mở màn hôm nay là kể về một chuyện xưa, dùng bản nhạc sục sôi làm bối cảnh, phụ trách dẫn lời là một đứa nhỏ, Trình Tuấn, Tiểu Ngũ cùng với Cao Thắng Bình chờ nhóc con dẫn lời để tiến hành phối hợp song song biểu diễn.
Khi giọng nói cất lên, Cao Thắng Bình dẫn hắn hai bạn sư tử biển xuất hiện ở phía trước cao thang trượt, hắn đứng ở giữa, hai bạn sư tử biển vặn vẹo thân mình mập mạp bò lên hình trụ, nghiêng mình giơ cái vây bên trái lên chào hỏi khán giả.
Trình Tuấn cùng Tiểu Ngũ từ hai bên bờ vào trong hồ nước, cùng nhóm cá heo đồng thời lặn ở dưới nước, khi đến giữa hồ thì đồng thời trồi lên mặt nước. Nhóm cá heo dựng thẳng thân mình ở trong nước lắc lư phải trái hai bên, phát ra tiếng vọng dài nhưng nhanh chóng lại lẻn vào trong nước, đầu từ dưới dựng thẳng lên cái đuôi cùng vẫy vẫy chào khán giả.
Trình Tuấn hôn nhẹ lần lượt từng chú trong nhóm, sau đó bước lên bờ.
Tiểu Ngũ nhìn hành động kia của Trình Tuấn cười cười, phương thức lên bờ khác hẳn Trình Tuấn. Tiểu Ngũ là bị năm chú cá heo đồng thời điểm đầu chuyển dần đến bờ biển, tựa như vương tử cá heo hưởng thụ đối đãi như biểu hiện của sự sùng kính, khi hai chân hắn dậm đất, quay người lại cười khoát tay với chúng nó, nhóm cá heo lúc này mới tản ra.
Một màn này lúc trước trong những buổi biểu diễn kia cũng chưa từng xuất hiện qua, Cao Thắng Bình với Trình Tuấn đều lắp bắp kinh hãi. Bất quá Trình Tuấn rất nhanh trở lại bình thường, nghĩ ra Tiểu Ngũ chính là một chú cá heo không hơn không kém, nhóm đồng bạn đối với hắn như thế cũng không thấy kỳ quái nữa.
Cao Thắng Bình cũng không hổ là vị tiền bối kinh nghiệm phong phú, thật nhanh từ trong cảm xúc giật mình khôi phục lại, phối hợp với lời dẫn truyện, hắn nhét cái còi vào miệng, xoay người hướng bạn sư tử biển bên trái làm một cái động tác xin mời, chú sư tử biển đầu bên kia từ đài hình trụ đi xuống tới gần bờ bên cạnh hồ.
Lời thoại dẫn dắt, Cao Thắng Bình dẫn đường hai chú sư tử biển làm rất nhiều động tác biểu diễn ngộ nghĩnh trông rất buồn cười, thậm chí còn nhảy một đoạn bài múa, thân mình ú ních trong tiếng nhạc xoay vòng tròn liên tục, khiến cho những khán giả ở hiện trường ôm bụng cười to.
Tiếp đến phiên nhóm cá heo, bên trong khu biểu diễn vang lên một đoạn nhạc ba-lê hồ thiên nga, khán giả chuyển mắt nhìn vào trong nước, chỉ thấy hai người Trình Tuấn với Tiểu Ngũ xen lẫn trong nhóm năm chú cá heo, người và cá đồng thời nhảy lên cầu ba lôi... khán giả tại hiện trường cười lớn, tiếng vỗ tay càng thêm nhiệt liệt.
Âm nhạc đến phân đoạn cao trào, Trình Tuấn hai tay ra hiệu, nhóm cá heo lúc này luân phiên từ trong nước nhảy lên cao, mang này chuỗi bọt nước, thân thể vòng cung không ngừng vẽ ra từng đường cong duyên dáng, khi tiếp xuống nước không tránh khỏi những dạt sóng lớn, khán giả không kịp nhìn, tiếng bàn luận trầm trồ khen ngợi liên miên không ngừng.
Bởi vì có Tiểu Ngũ, Trình Tuấn cảm giác buổi biểu diễn hôm nay vô cùng thoải mái. Hắn cơ hồ không phí chút tinh lực nào cũng khiến cho nhóm cá heo hoàn thành trọn bộ màn biểu diễn siêu tiêu chuẩn. Tới đoạn sau, Cao Thắng Bình bạn sư tử biển biểu diễn có chút vô cùng nhân ý.
Sắp sửa tới phần cuối bản nhạc, kết hợp với những động tác cực kì dễ thương trong những phân nhạc vui vẻ nhẹ nhàng, Cao Thắng Bình mời hai bạn sư tử tiến đến trên đài biểu diễn.
Trước đó hắn đã sắp xếp, một nam một nữ hai vị khán giả hai chú sư tử biển nắm chặt tay, ôm chầm một chút, nhưng một bạn sư tử chẳng biết tại sao không phối hợp, người nam cùng diễn thấy vậy muốn sờ sờ đầu của nó nhưng lại bị né tránh.
Cao Thắng Bình có chút giận dữ, trong trường hợp lớn này, sư tử biển đột nhiên cáu kỉnh, không hề nghi ngờ sẽ khiến cho người xem đối với năng lực người thuần dưỡng có tâm lý nghi ngờ. Cái hành vi không chịu phối hợp với chỉ huy này quả thực chính là hành vi khiến cho hắn mất mặt.
Cao Thắng Bình quát lớn hai tiếng, tiến lên chắn cái cổ của sư tử biển để tiến hành một trận trấn an, ý bảo vị khách nhân kia có thể tiến lên để tiếp xúc với thân mật. Nhưng vị khán giả kia có có cảm giác chú sư tử biển này cảm xúc giống như không được ổn định, liền cười xua tay nói không cần.
Cao Thắng Bình vì để cho vị này an tâm, lấy thân làm mẫu, bế sư tử biển, nói, không có quan hệ, nó chính là ngẫu nhiên cố ý ngạo kiều một chút.
Thấy Cao Thắng Bình nói vậy, người nọ lần thứ hai đem bàn tay sờ sờ đầu sư tử biển, đột nhiên bị cắn bàn tay.
Toàn trường ồ lên.
Cao Thắng Bình bị việc ngoài ý muốn này làm choáng đến nổi đánh mất khả năng ứng biến. Cả người đều ngây dại, chỉ ngây ngốc mà nhìn máu tươi từ trong miệng sư tử biển chảy ra.
Tiểu Ngũ thấy thế lập tức chạy tới, phát ra một tiếng quát quái dị, chú sư tử biển kia giống như là đột nhiên tỉnh táo lại, mở miệng to trốn ra xa, cuộn mình ở một góc chỗ bờ, lấy một loại tư thái làm sai sau đó sợ hãi nhìn chằm chằm Cao Thắng Bình.
Cao Thắng Bình lúc này mới từ trong đau nhức kích thích đến tỉnh táo lại, cúi đầu vừa thấy tay, răng nanh sư tử biển đem hắn mu bàn tay vẽ ra một đường máu dài chừng cm, mà trên tay dính đầy máu tươi.
Thấy tình hình như vậy, hai người du khách tuổi trẻ hoảng hốt chạy về khán đài.
"Nhanh chóng đưa đi bệnh viện!"
Thời khắc mấu chốt vẫn là Trình Tuấn phát huy người năng lực lãnh đạo, hắn gọi Lý Tĩnh Như đến phụ nâng Cao Thắng Bình rời khỏi hiện trường, để cho Tiểu Ngũ đi trấn an chú sư tử biển bị chấn kinh, bản thân thì cầm mic giải thích cùng khán giả, giải thích chính là chỉ là ngoài ý muốn nhỏ.
Giám đốc với quản đốc cũng đã tới từ ban nãy rồi, Trình Tuấn đã bình ổn lại cảm xúc của khán giả tại hiện trường, hai đầu sư tử biển cũng được một người huấn luyện viên khác dẫn rời khỏi khu cá heo.
Giám đốc tỏ vẻ đối với lần biểu diễn thất bại này cực kỳ có lỗi, ở trước mặt trăm người xem cúi người tạ lỗi, cũng phân người sắp xếp phát thức uống miễn phí, để an ủi mọi người.
Đối với sự cố này, thái độ của khán giả chính là sẽ không bởi vì lần ngoài ý muốn này mà sợ hãi động vật trong hải dương, sẽ tiếp tục thích chúng nó, bảo viện hải dương cần phải tra tìm ra nguyên nhân mà sư tử biển đột nhiên tức giận.
Trình Tuấn vô cùng vui mừng, những người tốt yêu thương động vật trên đời này vẫn có rất nhiều.
Giám đốc cũng bởi vậy có chút thả lỏng, xét thấy từ chuyện lần trước rơi xuống nước, giám đốc đối với Trình Tuấn thành kiến càng lúc càng sâu, cho nên cho dù chuyện này với hắn không có chút xíu quan hệ gì, thì hắn vẫn không chút khách khí công khai phê bình.
"May mắn cắn bị thương chính là Cao Thắng Bình, nếu người cắn bị thương là vị khách kia, không biết cục diện rối rắm như thế nào nữa. Thật không biết ba bốn tên thuần dưỡng viên các ngươi ở đó làm ăn cái gì không biết. Cho các ngươi tiền lương, chính là để cho các ngươi ở trước mặt du khách gây rối loạn như vậy sao? May mắn ông chủ đã quay về trụ sở, bằng không hôm nay tất cả chúng ta ăn không hết đâu."
Giám đốc trợn mắt há mồm, mặt mày đổi sắc, bọt nước miếng phun tứ tung, nói rất hùng hồn giống như chuyện ngoài ý lần này đều là trách nhiệm của Trình Tuấn vậy.
Trình Tuấn há miệng thở dốc, nghĩ muốn phản bác, trong chớp mắt nhìn thấy Lý Tĩnh Như dùng sức nháy mắt với hắn, vì thế lời đến bên miệng lại nuốt trở vào.
Buổi biểu diễn trong quá trình xảy ra sự cố, chính mình cũng là thuần dưỡng viên không hề trốn tránh trách nhiệm, ít nhất, khi sự tình xảy ra năng lực ứng biến bọn họ không làm được gì, để cho nhóm du khách hoảng hốt là sự thật.
Nhưng mà Tiểu Ngũ lại bất mãn, bước sải dài đi đến trước mặt giám đốc, hai hàng lông mày anh khí nhíu chặt chưa nói một lời nào, nâng một chân lên đá tới lồng ngực giám đốc.