Chương : Nói về vấn đề ngủ
Ủng hộ chúng tôi bằng cách add link web w để theo dõi truyện thường xuyên khách nhé.
kiều Bích Ngọc đi đến một căn phòng ngủ chính rất rộng rãi, cô
nhìn căn phòng xa lạ này một lượt, vẻ mặt ngưng trọng, sau đó không.
khỏi thở dài một hơi.
Ngày đó ở bệnh viện, ông cụ Quách nói một câu: “Sinh đứa bé
này raf, làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy khiếp sợ.
‘Cô bị ép ở trong bệnh viện nghỉ ngơi ba ngày, buổi sáng hôm nay,
.cõ chính thức xuất viện về nhà, ngay sau đó, cô được đưa đến nhà họ
Quách.
Tay phải của cô vô thức xoa lên vùng bụng bằng phẳng của mình,
mặc dù đã qua ba ngày, nhưng hiện tại, suy nghĩ trong đầu của cô
vẫn rất ổi loạn
Một đêm kia ở trong câu lạc bộ tư nhân cao cấp, sau khi về nhà,
nhìn thấy cảnh Doãn Thành Trung và con hồ ly tỉnh Diệp Tuyết kia
sống phóng đăng với nhau, khi đó cô vô cùng tức giận, cho nên đã
“quên mất chuyện uống thuốc tránh thải.
‘Cô mang thai, cô thể mà lại mang thai đứa nhỏ nhà họ Quách.
‘Cô cảm giác tất cả mọi việc đều không chân thực, rất mơ h
Lúc này, bỗng nhiên ngoài cửa phòng có người đi đến, một bác
gái lớn tuổi với nụ cười thân thiện: “Mợ chủ, chào cô, tôi là Phương
Vi, sau này tôi sẽ là người phụ trách về cuộc sống cũng như vấn để
ăn uống của cô, nếu có gì cần, cô hãy nói với tôi”
Kiểu Bích Ngọc nhìn bác gái trước mặt, vẻ mặt rất xấu hổ
‘Cô không quen người nhà họ Quách gọi mình là mợ chủ.
DÌ Phương nhìn ra dáng vẻ câu nệ của cô, bà ấy thân thiết cười
nói: “Mợ chủ, ông cụ Quách đã phân phó, nhà họ Quách sẽ chính
thức bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ của cô và cậu chủ, mọi chỉ tiết của
hôn lễ đều sẽ được chú trọng, trong khoảng thời gian này, cô chỉ cần
‘yên tâm dưỡng thai là được.”
Kiểu Bích Ngọc nghe thấy bà ấy nói như thể, càng thêm không,
được tự nhiên.
^Mợ chủ, cô nghỉ ngơi trước đi, bên ngoài có người giúp việc,
nấu như cô cẩn gì, cô có thể rung chuông lên.”
Kiểu Bích Ngọc gật đầu với bà ấy, dì Phương rất tự giác đi ra
ngoài, trước khi đi còn giúp cô ấy đóng cửa
‘Sau khi đì Phương rời đi, bên trong căn phòng ngủ rộng rãi này
chỉ có một mình Kiểu Bích Ngọc.
Cô quay đầu, ánh mắt vô thức nhìn về phía hai tờ giấy đăng ký
kết hôn màu đỏ trên giường, Kiều Bích Ngọc đứng dậy đi đến, tay
phải cẩm một tờ giấy đăng ký kết hôn lên, và mặt cô xoắn xuýt phức
tạp,
“.„ Thế mã mình thật sự đăng ký kết hôn với anh ấy.”
‘Cô lầm bẩm, thậm chỉ ngay cả chính bản thân cô cũng cảm thấy
tất không thể tin được.
Mở tờ giấy đăng ký kết hôn này ra, trong bức ảnh chụp chung
ủa hai người, vẻ mặt của bọn họ đều rất cứng ngắc. Lúc ở cục dân
chính, cô cảm thấy rất khẩn trương.
Buổi sáng hôm nay, sau khi cô xuất viện, tài xế đã đưa cô đi đến
cục dân chính, ông cụ Quách mạnh mẽ ra lệnh để cô và Doãn Thành.
“Trung nhanh chóng xử lý thủ tục ly hôn. Ngay khí cô vừa mới ly hôn
xong, cô lập tức kết hôn với Quách Cao Minh.
Kiểu Bích Ngọc bất đắc dĩ cười một tiếng, cỗ không có cách nào.
hình dung được tâm trạng của mình.
Quách Thanh Nga vẫn luôn không đồng ý để cô và Doãn Thành
Trung ly hôn, chẳng qua lần này, ông cụ Quách tự mình lên tiếng,
không ai dám phản đối:
Về phần chuyện kết hôn, Kiều Bích Ngọc cảm thấy mình căn bản
không có quyền lên tiếng, ngay từ đầu, cô cho rằng, ông cụ Quách
chỉ muốn để cho cô sinh đứa nhỏ này ra, không nghĩ đến, ông cụ thể
mà để cô và Quách Cao Minh đăng ký kết hôn.
“Dáng vẻ này của mình, có tính là mẹ sang vì con hay không?”
Kiểu Bích Ngọc cười tự giễu.
Trên thực tế, cô căn bản không muốn gả vào nhà họ Quách.
Lúc đó, khi cô được đưa đến cục dân chính, đừng nói là phản
kháng, cô bị cục diện kia làm cho hoảng sợ đến mức choáng váng,
sau lưng là mấy người vệ sĩ đứng trông coi, tư thể kia, cô chỉ có thể
thuận theo bọn họ..
Điểu khiến cho cô càng thêm không hiểu chính là, Quách Cao
Minh thể mà lại không phản bắc lời của ông cụ Quách, dưới cái nhìn
của cô, người đàn ông kia không giống với tuýp người sẽ ngoan
ngoãn nghe theo sự sắp xếp của người khác.
Tâm trạng của Kiều Bích Ngọc bực bội bất an, nhìn qua, ông cụ
Quách có vẻ là người rất nghiêm khắc, Quách Cao Minh kia cũng.
không phải là người cô có thể đắc tội được.
Cứ như thể, tính thắn của cô căng cứng, lúc này cổ đã ở nhà họ
Quách được hơn nửa tiểng, người làm trong nhà đổi xử với cô rất
khách khí, dì Phương sắp xếp vấn để ăn uống cho cô, nói qua một số
vấn để cần chú ý khi mang thai
Sau khi cô một mình ăn cơm tối xong, cô được đưa về phòng
ngủ, Kiểu Bích Ngọc được yêu cầu nên nghĩ ngơi sớm
Buổi tối, Kiều Bích Ngọc thật sự rất mệt mỗi, nhưng nhìn chiếc
‘giường dành cho hai người ở trước mắt, vẻ mặt của cô có phần khó xử
Tuy người làm đã thay ga giường, nhưng dù sao thì đây vẫn là
giường của Quách Cao Minh.
‘Nằm ở trên chiếc giường này, cô luôn cảm thấy không được tự nhiên.
kiều Bích Ngọc vẫn luôn gắng gượng đến tận giờ sáng, lúc
này, mí mắt của cô nặng tru, liếc thoáng qua cánh cửa phòng.
Trong lòng nghĩ thẩm, có lẽ Quách Cao Minh tăng ca không về.
Cô tự an ủi mình, sau đó leo lên chiếc giường lớn mềm mại kia.
“C ngủ thiếp đi một át, chờ anh về, cô nhất định phải nghiêm túc
nói chuyên với anh về vấn để ngủ.