Chương : Người năm ấy cứu tôi không phải là anh
(Xin hãy ủng hộ nhóm bằng cách chia sẻ ạ)
“Này, buông ra!”
Kiểu Bích Ngọc nghe thấy có người gọi cô, mới quay đầu lại đã bị
hai tay của đối phương giữ chặt, cô buồn bực đẩy anh ta ra: “Doãn
Thành Trung, anh buông ra cho tôi.
“Bích Ngọc, em bình tĩnh một chút, anh có mấy lời muốn nói với em;
Đôi mắt anh ta phức tạp đánh giá cô, tay phải để lên cổ tay cô:
“Em hãy rời khỏi anh họ anh…”
“Doãn Thành Trung, chuyện của tôi anh đừng xen vào, chúng ta
đã ly hôn rồi!” Vẻ mặt Kiểu Bích Ngọc vô cùng giận dữ, ra sức tách
ngồn tay anh ta ra
Anh ta nhìn thẳng vào mắt cô nói: “Chuyện ly hôn là anh không
đúng, ngày đó ở câu lạc bộ, anh tìm người chụp ảnh giường chiều
của em cũng là lỗi của anh, nhưng mà Bích Ngọc, Quách Cao Minh
thật sự không thích hợp với em. Anh từng điều tra rồi, Quách Cao
Minh đồng ý cưới em là vì bộ dạng của em giống với bạn gái đã chết
“của anh ta, anh ta chỉ coi em là thế thân mà thôi, hơn nữa ngày đó
em cưỡng hôn anh ta, anh ta cũng tất ghét bỏ…”
“Tôi nói rồi, không liên quan tới anh!”
Hai ngày nay cô vẫn luôn rầu rï không vui, nghe anh ta nói như:
vậy, trong lòng cô tràn ngập lửa giận.
” Anh tới đây là muốn cười nhạo tôi, châm chọc tôi đúng không?”
Doãn Thành Trung, tôi đã nói rồi, anh dám tới trêu chọc tôi, tôi sẽ
không khách sáo với anh…”
Kiểu Bích Ngọc học Karate cũng không phải chơi không, cô vừa
dứt lời, liền trở tay chế trụ cánh tay phải của anh ta, xoay người một
cải đề anh ta lên vòng bảo vệ ở bên cạnh, cô nghiêng người tiến lên,
muốn cho anh ta chút giáo huấn.
Nhưng không nghĩ tới, Doãn Thành Trung bị cô đột nhiên đè
xuống, vậy mà anh ta sửng sốt thất thần, chân phải của anh ta giãm
lên một cục đá…
Không biết phải làm sao, trọng tâm cả người anh ta rơi xuống,
bùm một tiếng rơi vào trong hồ,
kiểu Bích Ngọc nhìn mặt hồ tối đen bắn tung tóe bọt nước lên
cao, nhất thời không lấy lại được tỉnh thần.
sau, cô hoảng sợ kêu to về phía.
Doãn Thành Trung…” Một
mặt hồ.
Bên bờ hồ chỉ có ánh đèn đường mờ nhạt, căn bản không thấy rõ
tình hình mặt hồ.
“Doãn Thành Trung…” Cô hoảng sợ tiếp tục la to về phía mặt hồ.
“Cứu, cứu anh.” Trong mơ hồ, cô nghe thấy giọng nói kêu cứu,
Trong lòng Kiểu Bích Ngọc tràn ngập lo âu, cô không nghĩ mình.
sẽ đấy anh ta vào trong hồ, hình như Doãn Thành Trung không biết
bi
Vẻ mặt cô khẩn trương, cho dù cô hận anh ta tới cỡ nào, cũng
không muốn anh ta chết đi, cô lập tức cởi giày ra, đi tới vòng bảo vệ
:ở bờ sông, vươn người nhày xuống.
“Doãn Thành Trung, anh ở đầu…
Nước sông thắng hai lạnh thấu xương, cô run ấy ở trong nước
lạnh, tìm kiếm ở bốn phía, không ngừng quát to: “Doãn Thành Trung,
anh ở đâu, tôi tới cứu anh đây…
Theo ngọn đèn mờ nhạt ở ven đường, cô thấy một số bọt nước
xuất hiện ở bên phải mặt sông, đôi mắt cô sáng lên, lập tức bơi qua..
Doãn Thành Trung, anh hãy cổ gắng chống đô.”
‘Vào thời khắc sinh tử này, hai tay của cô ôm lấy eo anh ta.
Nghiền chặt răng, Kiều Bích Ngọc dùng hết toàn lực mang theo
anh ta bơi về phía bờ sông.
Trên mặt sông lay động ra một hàng nước, cô lo lẳng bất an,
dùng hết tất cả sức lực kéo anh ta lên bờ, vội vàng vỗ mặt anh ta:
“Tinh lại đi! Doãn Thành Trung, anh tỉnh lại đi, đừng dọa tôi.
‘Vẻ mặt Doãn Thành Trung tái nhợt không có chút huyết sắc nào,
canh ta nhắm chặt mắt, vẫn không có phản ứng như cũ,
Đôi mắt của Kiểu Bích Ngọc hơi đỏ lên, cơ thể ngâm trong nước
sông bị gió đêm thổi lạnh run, hai tay cô run rẩy không ngừng ẩn lồng
ngực anh ta, cổ gắng khiến trái tim anh ta sống lại.
“Doãn Thành Trung tỉnh lại đi, anh nhanh tỉnh lại đi!“ Nhỡ đâu.
canh ta thật sự chết thì lầm sao bây giờ?
Cô vừa sốt ruột vừa la lên, tay phải nâng cằm anh ta lên, cúi đầu
làm hô hấp nhân tạo cho anh ta.
Rất nhanh, người đàn ông dưới người ho ra vài ngụm nước sông,
Doãn Thành Trung mở to mắt, tắm mắt mơ hồ nhìn người phụ nữ:
trước mặt, yết hầu bị thương, anh ta khăn giọng gọi tên cô: “Kiểu
Bích Ngọc.
Kiều Bích Ngọc thấy anh ta đã tỉnh lại, kích động tới mức sắp
khốc ra, cô thật sự cho rằng mình lỡ tay giết anh ta rồi
Người đàn ông ở dưới người thấy hốc mắt cô rưng rưng vẻ mặt
Vô cùng kích động, trong lòng anh ta trăn ngập cảm xúc không thể
nói rõ được.
Tuy vừa rồi ở trong hồ anh ta đã hôn mê, nhưng anh ta có thể
cảm nhận được cô sốt ruột, cùng với khẩn trương lo lẳng cho anh ta
nào, bộ dạng cô như vậy càng dễ khiến người ta động lòng hơn
phụ nữ làm nũng.
“Bích Ngọc, trước đây là lỗi của anh, anh sai rồi, anh thật sự sai
rồi. Lúc trước mẹ anh ép anh cưới em, anh với em kết hôn ba năm,
anh vấn luôn không đối xử thật tốt với em, anh thật sự rất đáng
chết…
Bỗng nhiên cô bị Doãn Thành Trung vươn tay ôm vào trong lòng,
ôm rất chặt.
Quần áo của hai người ướt đẫm, nước sông rất lạnh, gió đêm
cũng lạnh lẽo, nhưng cơ thể bọn họ dựa sát vào nhau lại rất khô
nóng.
“Bích Ngọc, trong khoảng thời gian anh kết hôn với em, anh thật
sự không ngoại tình… Hai tháng gần đây Diệp Tuyết đột nhiên dẫn
theo đứa bé xuất hiện, trước đây cô ấy là bạn gái của anh, khí đó anh.
không biết cỗ ấy mang thai ra nước ngoài, cô ấy đột nhiên trở về, anh.
mới có thể…
“Anh xin lỗi em, em cho anh một cơ hội có được không, anh sẽ
chăm sóc em thật tốt, anh thật sự có thể không để ý chuyện em bị
đàn ông luân phiên cưỡng hiếp.
lều Bích Ngọc có chút không kịp phản ứng, cô vội vàng nhảy
vào trong hổ cứu người, sợ tới mức hoang mang lo sợ, mã cơ thể bị
cảm lạnh nên đầu óc trống rỗng, không hiểu ra sao bị anh ta dùng lực
êm như vậy, trái lại đã không còn sức đẩy ra
‘Giọng nói của Doãn Thành Trung không ngừng vang vọng bên tai
cô, anh ta chưa bao giờ dịu dàng thổ lộ với cô như vậy.
Nếu nói ba năm trước anh ta bị ép cưới cô, những lời ngon tiếng
ngọt trước đây đều là giả, như vậy những lời hiện giờ nghe có vẻ rõ
tàng hơn rồi.
Chỉ là những lồi này có chút kỳ lạ
“Anh nồi cải gì, bị người ta thay phiên cưỡng hiếp sao?”
Lông mày Kiểu Bích Ngọc nhíu chặt lại, vùng vấy đẩy anh ta ra,
bên bờ sông đêm yên tĩnh, đôi mắt cô lập tức trong trẻo hơn.
Doãn Thành Trung, anh vừa mới nói bị người ta thay. phiên
‘cưỡng hiếp là sao?” Cô cố chấp hỏi lại chuyện này.
Doãn Thành Trung uổng mấy ngụm nước sông, thể trạng của đàn
ông khôi phục rất nhanh, anh ta bò dậy, đôi mắt giống như rất thâm
tình nhìn chằm chằm vào mắt cô: “Bích Ngọc, anh sẽ không để ý
những chuyện này nữa, cho dù ngày đó em bị bao nhiêu đàn ông…”
“Tôi hỏi anh, rốt cuộc là anh đang nối tới chuyện nào?” Bỗng
nhiên đầu Kiểu Bích Ngọc giống như nổ tung một cái, cô cao giọng
hét lên.
Doãn Thành Trung nhìn thấy sự cổ chấp trong đôi mắt trong trẻo
của cô, cho nên anh ta nói: “Du lịch tốt nghiệp trung học của em.
Du lịch tốt nghiệp trung học.
Cả người Kiểu Bích Ngọc khiếp sợ hoàn toàn, đôi mắt cô xoắn
xuýt phức tạp nhìn anh ta, trong đôi mắt có chút mê man, có chút
khó hiểu, có chút không tin.
“Anh đang nói tối chuyện lúc du lịch tốt nghiệp trung học tôi gặp.
Biểu cảm.
nạn, bị một đám trộm cướp luân phiên cưỡng hiếp sao?
của cô hơi mê man, lẩm bẩm nói.
Doãn Thành Trung cúi đầu, vẻ mặt xoắn xuýt đau đớn lại áy néy.
Kết hôn ba năm, anh ta và cô sống cùng một mái nhà, nguyên
nhân thực sự anh ta không muốn tiếp cận cô, không phải là vì chán
ghét cô.
Mà anh ta không thể quên chuyện lần đó, lần đỏ Kiểu Bích Ngọc
đi du lịch tốt nghiệp trung học, toàn thân cô đầy vết thương, quần áo.
bị xé rách… Anh ta cảm thấy cô rất bẩn.
“Bích Ngọc, em vì cứu anh ngay cả mạng cũng không cần, anh.
thật sự sẽ không để ý chuyện đó nữa…“
Anh ta tới gần cô, nhỏ giọng hứa hẹn với cô: “Diệp Tuyết tiếp cận
canh chỉ vì tiền, anh sẽ xử lý, em hãy tin tưởng anh thêm lần nữa thôi”.
Kiểu Bích Ngọc nghe anh ta dịu dàng hứa hẹn, trên gương mặt
không có một chút cảm xúc nào,
Giống như trong nháy mắt, cô không thèm để ý anh ta ngoại tình
hay không… Không thèm để ý anh ta có con gái riêng ở bên ngoài
hay không, cũng không thèm để ý chuyện Diệp Tuyết đoạt chồng của.
cô, cả người cô chợt ngẩn ra.
“Thành Trung, anh… Hóa ra… Rất lâu sau cô mới gian nan
mở miệng, giọng nói đứt quãng,
Doãn Thành Trung nhìn cô, lúc này, anh ta cảm thấy ánh mắt Kiểu
Bích Ngọc nhìn anh ta giống như nhìn người xa lạ.
“Doãn Thành Trung, hóa ra người cứu tôi trong dụ lịch tốt nghiệp
trung học lần đó không phải là anh!”
C hít sâu một hơi, lớn tiếng chất vấn anh ta, giọng nói của cô
kìm nén rất nhiều cảm xúc vô cùng phức tạp.
“Lần gặp nạn trong du lịch tốt nghiệp trung học, có người đúng.
lúc tới cứu tôi, tôi không bị đám trộm cướp kia làm bẩn, không có,
một người cũng không có!” Cô khàn giọng rồng to.
Doãn Thành Trung nghe đến đó, cả người cũng bất chợt ngẩn ra.
Lúc ấy anh ta chạy tới nơi, tất cả bọn xấu đã chạy trốn mất, anh:
ta thấy quần áo của cô hỗn loạn, cho rằng cô bị người ta luân phiên
cưỡng hiếp ném ở dưới sườn núi.
“Doãn Thảnh Trung, anh gạt tôi! Anh nói anh đã cứu tôi, anh gạt
tôi..”
Cảm xúc của Kiểu Bích Ngọc bắt đầu kích động, hai tay nắm chặt
lấy quần áo của anh ta, đốt ngón tay đều trở nên trắng bệch: “Không,
phải anh, hóa ra không phải anh, hóa ra người ngày đó cứu tôi không,
phải là anh! Vì sao anh lại gạt tôi…” Cô giống như đang tự giễu, hoặc
là đang nhớ lại cảnh ngộ không chịu nổi ngày đó.
Kiểu Bích Ngọc đẩy mạnh anh ta ra, cô chậm rãi đứng thẳng
người, biểu cảm trở nên mê mang.
“Là ai, ngày đó là ai đã cứu tôi…“
Cánh môi của cô trở nên trắng bệch, cố chấp không ngừng lẩm
bẩm, cô không nhớ nổi dung mạo của người nọ, nhưng cô vĩnh viễn
không thể quên được ngày đó.
Doãn Thành Trung ngồi bên bờ sông dơ bẩn, anh ta ngẩng đầu
nhìn cô, bỗng nhiên giống như hiểu rõ gì đó.
Sở đĩ vừa rồi Kiểu Bích Ngọc liều mạng nhày xuống cứu anh ta
như vậy, sở đĩ mấy năm nay luôn nhẫn nhịn yêu anh ta, quan tâm anh
ta, đều là vì cô hiểu nhầm coi anh ta là người đàn ông cứu cô năm đó.
Doãn Thành Trung không biết hình dung thể nào về tâm trạng
của mình hiện giờ, rất buồn cười, giống như là đang bị ông trời đùa
giỡn
Khi anh ta hiểu rõ trái tim mình vào thời khắc sinh tử, khi biết cái
.ì gọi là động lòng, anh ta lại không có tư cách.
Đây rốt cuộc là ai yêu ai trước, là ai nợ ai…
Lúc này bên bờ sông có rất nhiều người vây xem, dân trong
thành phố đã gọi xe cứu thương giúp bọn họ, rất nhanh xe cứu
thương đã lái t
Lúc bác sĩ đi tới bên cạnh Kiều Bích Ngọc hôi thăm tình hình của
eô, cô nhìn đối phương, tẩm mắt xuất hiện rất nhiều bóng dáng
chồng chất lên nhau, có thể là bị cảm lạnh, hoặc là bị đả kích tỉnh
thần, trước mắt cô bỗng chốc tối sắm lại, cơ thể vô cùng yếu ớt.
Toàn thân Kiểu Bích Ngọc rất nóng, nước sông tháng hai lạnh lẽo
xâm nhập vào trong xương tủy, nhất là ban đêm, sở đĩ cô liều mạng.
quên mình như vậy, thực ra là vì cô nhớ tới cảnh ngộ mà cô từng gặp
trước đây.
‘Cô được đưa tới bệnh viện, sốt cao khiến cô vô trí vô giác.
Cô mơ thấy rất nhiều chuyện, mơ thấy cảnh ngộ đáng sợ tìm
được đường sống trong chỗ chết lúc du lịch tốt nghiệp trung học,
chuyện này đã thành ác mộng lớn nhất của cô,
Mà ngay trong khoảng thời gian Kiểu Bích Ngọc hôn mê, cô
không biết rằng, cô đã rất nổi tiếng trên internet
[Nữ anh hùng siêu cấp không sợ nước hồ lạnh lẽo, lao mình
xuống hồ cứu trai đẹp…]
Cô gái xinh đẹp rưng rưng ôm hôn thâm tình, chân thành đánh
thức người yêu…]
[Nếu có thể liều mạng như vậy, như thế chắc chắn là yêu đến tận
xương tủy rồi..}
Rất nhiều video clip với tiêu để khoa trương xuất hiện, đều là
Video Kiểu Bích Ngọc nhảy xuống hổ cứu Doãn Thành Trung.
Những video clip này đều là người đi ngang qua bờ hồ quay lại
“đăng lên mạng, có một sổ quay cảnh cô nhảy xuống hồ, có một số là
cảnh cô vội vàng làm hô hấp nhân tạo cho Doãn Thành Trung.
Đủ loại binh luận suy đoán, trong lúc này trở thành để tài rất
nóng trên mạng xuống.