Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương : Đường Tuấn Nghĩa, thỏa thuận chuyển nhượng tài sản thừa kế
Mọi việc dường như chưa từng xảy ra vậy, ngoài trừ việc Kiều Bảo Ngọc gần đây trở nên yên tĩnh rất Nếu nói thẳng ra thì, ở nhà họ Quách bây giờ, Kiều Bảo Ngọc nhìn ai cũng thấy không vừa mắt, ngay cả Trần Thanh, người hầu thân cận nhất với cô, cô cũng không muốn để ý tới “Nếu như ông nội cảm thấy tôi không xứng làm mẹ của hai đứa bé thì ông ta tự đi mà tìm một người mẹ mới cho hai đứa nó đi”
Kiều Bảo Ngọc bị chặn bên ngoài phòng của hai đứa nhỏ, mấy người bảo mẫu ngăn cô lại không cho cô vào trong khiến Kiều Bảo Ngọc tức giận Người bảo mẫu già đứng về phía ông cụ Quách, mà người này, tuổi cũng đã lớn nên hay ÿ già lên mặt, tư tưởng vẫn còn chút bảo thủ, bà ta không thích những chuyện trong nhà giàu ly hôn hay đổi con dâu gì đó.
Vậy nên người phụ nữ như Kiều Bảo Ngọc chắc chắn khiến bà ta khinh thường, trong lòng bà ta luôn nghĩ Kiều Bảo Ngọc là loại không phải người khéo ăn khéo nói, không biết nhìn trước ngó sau, gả vào nhà giàu như thế này cũng trở thành tốt thí của người ta, về cơ bản sẽ chẳng ai thật sự để tâm đến cô cả.
“Đây là chuyện ông chủ yêu cầu, xin cô đừng làm khó người hầu như chúng tôi” Bà bảo mẫu già ngoài miệng nghe như vô cùng cung kính, lễ phép nhưng, trong con mắt đục ngầu của bà ta lại ánh lên vẻ khiêu.
khích, “Được, được lãm, tôi làm sao dám làm khó dễ cho.
mấy người cơ chứ!” Kiều Bảo Ngọc nghiến răng nghiến lợi nói.
Bà bảo mẫu già mắng: “Sao phải sợ cô ta chứ, loại phụ nữ như cô ta ngồi cái ghế mợ chủ kia chẳng được bao lâu đâu” Bà ta gặp rất nhiều bà này phu nhân kia, ai nấy đều là kẻ không thiếu tiền nhưng bà ta chưa từng gặp có ai phô trương, tùy tiện như Kiều Bảo Ngọc cả.
“Kẻ nhát gan này!” Kiều Bảo Ngọc phẫn nộ, đập bàn đứng phắt dậy quát lên.
Cô bỗng nhiên quát lên khiến đồng nghiệp không khỏi đổ dồn ánh mắt về phía các cô, không ít ánh nhìn đây thương cảm nhìn Châu Mỹ Duy. Mấy ngày nay.
Kiều Bảo Ngọc bị khó ở, mặt lúc nào cũng cau cau có có khiến cho mọi người không dám cả đến gần, mà lúc này Châu Mỹ Duy lại không may đứng mũi chịu sào.
Các đồng nghiệp thực ra cũng không biết chuyện có chuyện gì, cũng chỉ biết rng lúc này Kiều Bảo Ngọc nóng nảy vô cùng, áp suất xung quanh người cô bỗng hạ thấp tới âm độ, lạnh lẽo vô cùng, chỉ vậy cũng đủ hiểu tâm trạng của cô xấu tới mức nào.
Kiều Bảo Ngọc không nói thêm mà trực tiếp dắt tay Châu Mỹ duy rời khỏi công tự, vẻ mặt không hài lòng mà nhìn Châu Mỹ Duy chẩm chấm: “Sao cậu cứ kéo dài lãng nhãng như vậy, Mỹ Duy, cậu như vậy thật nhát cáy” Châu Mỹ Duy ấp úng, nhỏ giọng nói: “Vì mình lo lắng, nếu mình thật sự mang thai thì sao, mang thai lúc này sẽ khiến nhà họ Bùi cảm thấy quá đột ngột Mà, nếu không có thai thì chẳng phải bị hụt một phen sao?”
“Cậu cứ suốt ngày lo người này nghĩ cho người kia, sao cậu không lo cho chính mình chứ, trong bụng cậu còn có một sinh mạng nữa đấy!” Mấy ngày nay Kiều Bảo Ngọc vô cùng nóng nảy, cô nói nhanh như gió, cũng hơi lớn tiếng có vẻ như là đang giận chó đánh mèo.
“Chúng ta không thế lúc nào cũng nhường nhường nhịn nhịn người khác, cũng có những chuyện chúng ta không thể nhường nhịn được, phải học cách phản kháng, cậu không thấy những người kia thật quá đáng, tại sao cứ phải nhẫn nhịn chứ, mình nhìn cậu như vậy cảm thấy rất không đành lòng!” Kiều Bảo Ngọc tức giận bày tỏ, cô nói cho Châu Mỹ Duy cũng như đang nói cho chính mình nghe. Mấy ngày nay ở nhà họ Quách cô thực sự phải nhẫn nhịn sự tức giận của mình rất nhiều, cô bây giờ như quả bom, bất cứ lúc nào cũng có thế nố tung, tổn thương, người khác.
“Bây giờ mình lập tức đưa cậu tới bệnh viện làm xét nghiệm luôn!” Kiều Bảo Ngọc lập tức gọi một chiếc taxi đế tránh việc Châu Mỹ Duy cuối cùng lại do dự không chịu quyết.
“Trước thái độ quyết liệt của Kiều Bảo Ngọc, Châu Mỹ Duy chỉ ngoan ngoãn im lặng đi theo. Cô ấy cũng hiểu mình như vậy thật quá nhu nhược, trong lòng cô.
cũng chỉ biết thở dài. Mấy ngày nay cô đã do dự, đản đo mãi nhưng cuối cùng vẫn không đủ dũng khí đối diện một mình, nên hôm nay cô mới đến tìm Kiều Bảo.
Ngọc để cô ấy đi tới bệnh viện cùng cô, khi được ở cạnh Kiều Bảo Ngọc lòng cô cũng thấy an tâm hơn rất nhiều.
Kiều Bảo Ngọc làm việc lúc nào cũng rất nhanh nhẹn, hai người hoàn thành thủ tục đăng ký, xếp hàng sau tới gặp bác sĩ phụ khoa, tồi rất nhanh có kết quả siêu âm.
“Mang thai tháng rồi”