Ông nhìn quay xuống nhìn cô con gái lần cuối, vì ông sợ sau này sẽ không nhìn được nữa" Khả Hân à, ta xin lỗi vì đã khiến con phải chịu nhiều tổn thương như vậy, ta biết từ nhỏ con đã chịu thiệt thòi vì không có mẹ như bao đứa trẻ khác, lúc nào con cũng phải sống trong sự lo sợ do ta gây ra, nhưng lúc này đây ta rất tự hào về con, con đã dũng cảm đứng ra nói lên ý kiến của mình và khuyên nhủ ta để ta không tiếp tục sai lầm nữa, Khả Hân à con hãy nhớ rằng dù có xảy ra bất cứ chuyện gì đi nữa ta vẫn luôn luôn yêu thương con đứa con gái bé bỏng của ta"Khả Hân oà khóc như một đứa trẻ " Ba ơi, ba nhớ hãy giữ gìn sức khỏe thật tốt con sẽ vào thăm ba thường xuyên , còn nữa còn yêu ba nhiều lắm"Ông Lâm nghe xong nước mắt cũng không kìm được mà rơi xuống, ông nhìn con gái mình và gật đầuÔng quay sang người bên cạnh Khả Hân là Đại Long " Đại Long ta biết cậu là một chàng trai rất bản lĩnh và gan dạ, ta cũng biết cậu rất yêu con gái ta, giờ đây ta không thể nào chăm sóc được con bé ta mong cậu hãy thay ta chăm sóc đến suốt cuộc đời có được không"?Đại Long nghe ông nói thì mỉm cười và đáp" Lão Lâm Gia ông yên tâm con sẽ chăm sóc cho Khả Hân thật tốt, người cứ yên tâm ,chúng con sẽ thường xuyên đến thăm người, người hãy giữ gìn sức khỏe thật tốt "Ông nghe xong thì an lòng nhẹ nhõm gật đầu" Tốt lắm con rể" sau đó ông bước vào trong.
Phiên toà kết thúc một cách êm đềm, những người phạm tội đã phải trả giá cho những gì họ làm , tổ chức Đế Hoa Đường chính thức bị đạp đổ, từ đây sẽ không con những tệ nạn buôn bán ma túy giết người , cuộc sống sẽ trở nên yên bìnhNhững thành viên trong tổ chức đã nhận ra sai lầm của mình, bây giờ mỗi người một ngã làm những công việc lương thiện để chuột lại lỗi lầm.
Đã ba tháng kể từ khi vụ án kết thúc,trên bãi biển ,sóng xô ào ào từng cơn, một cặp đôi đang nắm tay nhau đi trên bãi cát ,cô gái với mái tóc đen quen thuộc này đã dài đến eo cùng với chiếc váy dài màu nâu, chàng trai cao to với chiếc áo sơ mi trắng và quần tây đen trông rất lịch lãm,Hai người đi với nhau nắm tay nhau đi trên bãi cát cùng với cơn gió nhè nhẹ " Em có lạnh không"? Đại Long quan tâm hỏi cô"Không đâu, có anh ở bên em nên em không cảm thấy lạnh nữa" Khả Hân đáp kèm theo nụ cười nhẹ"Vậy chúng ta đi tiếp" Đại Long nghe cô nói thì đáp lại, cả hai tiếp tục đi đang đi thì Đại Long khựng lại " À Khả Hân à em ở đây đợi anh nha , anh đi mua nước cho em" , "Để em đi cùng anh"Đại Long vội nói" Không cần đâu em cứ ở đây đi anh sẽ quay lại nhanh quán nước cũng gần đây thôi"" Được rồi anh đi đi em sẽ chờ ở đây" Khả Hân nghe anh nói vậy cũng không thắc mắc gì thêmAnh chạy đi thật nhanh và miệng phát ra vài từ" Bắt đầu kế hoạch".bg-ssp-{height:px}
.