Dịch giả: Titan
Tỵ thủy thuẫn với năm ngàn linh thạch bắt đầu đấu giá. Thượng cấp pháp khí có ngưỡng bắt đầu chừng ba ngàn linh thạch. Phòng thủ pháp khí tự nhiên là đắt hơn một chút. Nhưng mà tỵ thủy thuẫn mặc dù chất lượng thượng hạng, không biết sao đã không còn có thể tiến thêm một bước nữa. Bởi vì vậy chỉ có thể ra giá năm ngàn khởi đầu.
Trong nháy mắt giá cả đấu được đã đưa lên tới tám ngàn linh thạch. Lục Bình suy nghĩ một chút, trực tiếp kêu giá chín ngàn. Lục Bình sau khi ra giá, trong hội trường tiếng đấu giá nhất thời bình tĩnh trở lại. Khi có người ra giá tiếp thì nhân số đã ít đi hơn một nửa. Hiển nhiên thân phận của bao gian tu sĩ ít nhiều cũng khiến cho tu sĩ ở dưới hội trường có phần cố kỵ.
- Chín ngàn hai trăm linh thạch.
Lục Bình hướng trong hội trường nhìn, chỉ thấy kêu giá là một dung huyết trung kỳ trung niên tu sĩ. Không phải Lý Tử Minh thì còn là ai!
Thật đúng là "oan gia ngõ hẹp" - Lục Bình cười không ra tiếng. Hồ Lệ Lệ chú ý thần sắc của hắn. Thấy vẻ mặt của hắn biến hóa, cũng quay hướng về trong hội trường nhìn, cười nói:
- Cái này thật đúng là đúng dịp.
Mọi người rối rít hỏi thăm duyên cớ. Hồ Lệ Lệ liền đem ở trên Hoàng Ly đảo Lý gia phụ tử cùng Lục Bình mâu thuẫn và đối xử với hắn ra sao nói ra một lần.
Diêu Dũng trầm ngâm nói:
- Lý gia à? Ở trong Chân Linh phái ta cũng có thể coi là một gia tộc trung hình y phụ vào môn phái. Nghe nói trong gia tộc có hai vị đoán đan kỳ tu sĩ. Sư đệ ngày sau làm việc phải cẩn thận một chút. Chỉ có bị tiểu nhân mưu hại.
Sử Linh khinh thường cười:
- Một Lý gia nho nhỏ thôi, còn có thể lấy nội môn đệ tử của môn phái làm thế nào được hay sao? Tên Lý Thành sư đệ này cũng thật là! Ngày thường ở trong phân đội cũng có danh tiếng. Tốc độ tu luyện cũng không chậm. Nghe nói gần đây hắn sắp đột phá dung huyết kỳ rồi mà lòng dạ lại hẹp hòi. Chỉ một cuộc so tài xếp hạng thôi, cần gì phải so đo cho tới bây giờ.
Mọi người không khỏi nhìn nhau cười khổ. Họ có thể từ tác phong bình thường của Sử Linh Linh phát hiện thân phận của nàng ở trong môn phái e rằng không đơn giản. Hơn nữa còn ít tuổi, hiểu biết chuyện đời cũng chưa sâu. Nàng có thể đem Lý gia không coi ra gì. Nhưng người khác không thể không cần nhắc hai vị đoán đan chân nhân của Lý gia có phần lượng như thế nào. Lục Bình nhìn Lý Tử Minh ở dưới, mặt không biểu tình báo giá cũng không động thanh sắc, nói theo một tiếng:
- Chín ngàn năm trăm linh thạch.
Lý Tử Minh dừng lại một chút. Phảng phất là đang đắn đo cái gì đó. Sau đó mới chần chờ báo một giá:
- Chín ngàn sáu trăm linh thạch.
Tất cả mọi người đã từ giọng nói của hắn cảm thấy được Lý Tử Minh đã ra giá đến cực hạn rồi. Lục Bình không chút do dự đem giá cả tăng lên một vạn linh thạch. Lý Tử Minh nhất thời như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm. Lục Bình nhướng mày. Chỉ thấy Lý Tử Minh quay đầu nhìn cái bao gian của Lục Bình một cái. Trong thần sắc lộ ra một chút vui vẻ không dễ phát hiện. Có vui mừng. Có cười nhạo. Còn có một chút tự đắc.
Hồ Lệ Lệ sau khi thấy Lục Bình cùng Lý Tử Minh đấu giá với nhau liền một mực chú ý tình cảnh ở dưới tràng. Lý Tử Minh biểu lộ như thế nào nàng nhìn rõ trong mắt. Vì vậy quay đầu nhìn lại Lục Bình, Lục Bình bất đắc dĩ đối với nàng cười nói:
- Lần này sợ là vì hắn trong lúc vô tình chơi cho một vố rồi.
Hồ Lệ Lệ gật đầu một cái, nói:
- Xem ra đây là pháp khí của Lý gia.
Mọi người vội hỏi duyên cớ. Nghe Hồ Lệ Lệ giải thích. Tất cả đều nói là đáng tiếc, rối rít mắng Lý Tử Minh giảo hoạt. Lục Bình cũng không để vào trong lòng. Loại thủ đoạn này không thể nói là hèn hạ. Nếu đồ đạc của mình đem bán đấu giá nói không chừng hắn cũng muốn nâng cao giá mấy lần. Vì lợi ích thì dù sao cũng phải như vậy. Một lát sau nộp xong linh thạch, Lục Bình lấy được tỵ thủy thuẫn. Trần Luyện cầm trong tay tra xét một phen nói:
- Mặc dù giá cả đấu được có hơi cao. Nhưng cái pháp khí này chất lượng không kém. Một vạn linh thạch cũng không thể coi là thua thiệt chút nào.
- Chư vị, tiếp theo sẽ đấu giá một nhóm thượng hạng linh quáng. Đầu tiên là mang đến cho chư vị đạo hữu một trăm cân tinh luyện thượng cấp linh tài Linh Trang thổ.
Trần Luyện nghe nói Linh Trang thể được mang ra đấu giá, cười đối với Lục Bình, nói:
- Đến cái món của chúng ta rồi.
Lục Bình cười ha ha một tiếng. Hồ Lệ Lệ ở bên cạnh hỏi:
- Các người lấy ở đâu ra Linh Trang thổ. Ta làm sao lại không biết vậy?
Trần Luyện đáp:
- Là Lục sư đệ phát hiện một Linh Trang thổ quáng. Ta giúp tinh luyện một chút. Số lượng cũng kha khá, liền định mang ra đấu giá một ít.
Sử Linh Linh liền lườm Lục Bình một cái, nói:
- Đồ tốt cũng không ít ha...!
Mọi người đều tràn đầy sự đồng cảm. Chỉ nghe Cố chủ sự kế tục giới thiệu:
- Một trăm cân tinh luyện Linh Trang thổ này là do một ngàn cân Linh Trang thổ quáng để luyện mà thành. Thông qua thủ pháp đề luyện mà xét thì người luyện chế có được lượng hảo luyện khí công để. Một trăm cân tinh luyện Linh Trang thể được đề luyện được vô cùng tinh thuần. Chúng là thượng hảo tài liệu dùng để luyện chế thượng phẩm thổ chúc tính phòng thủ pháp khí. Giá khởi đầu là linh thạch. Mỗi lần tăng giá không được ít hơn linh thạch. Thỉnh chư vị đạo hữu ra giá.
Linh Trang thể là một loại linh quáng rất thường dùng để luyện chế thổ chúc tính phòng thủ pháp khí. Và pháp khí được chế tác ra có chất lượng thượng tầng. Cộng thêm một trăm cân Linh Trang thổ này đủ để luyện chế hai món thượng phẩm pháp khí. Vì thế hấp dẫn không ít tu sĩ cạnh tranh. Giá cả nhanh chóng từ linh thạch tăng lên đến gần sáu nghìn linh thạch. Chính vào lúc này Trần Luyện đột nhiên nói một tiếng:
- Hỏng bét rồi!
Mọi người đều giật mình kinh ngạc, vội hỏi hắn rốt cuộc là chuyện gì. Trấn Luyện cười khổ nói:
- Ở trong nhóm tu sĩ đang đấu giá ở phía dưới, có người chính là lão gia tử nhà ta.
Lục Bình nghe lời nhìn xuống hội trường. Một người vừa kêu giá linh thạch là một lão giả mặt đỏ. Người này chẳng phải lão Trần thì còn là ai. Điều tấu xảo chính là, trong số tu sĩ cùng lão Trần đấu giá có Lý Tử Minh trước đó đã dùng Tỵ thủy thuẫn hữu ý vô ý tính kế lừa được Lục Bình. Lúc này Trần Luyện bất đắc dĩ đối với Lục Bình cười khổ nói:
- Nếu mà cha ta biết được chúng ta kiếm linh thạch từ ông ta. Lão nhân gia nhất định sẽ suy nghĩ biện pháp đem cơn giận này tìm dịp trả lại.
Mọi người đều cảm thấy buồn cười. Lúc này đúng là tấu xảo rồi. Lục Bình ra hiệu mọi người chớ nóng nảy, lấy Đa Bảo Các quy tân thỉnh giản ra, đối vào bên trong đó nói mấy câu. Sau đó hắn đánh ra mấy thủ quyết, trên mặt thiệp mời thoáng hiện một đạo quang hoa.
Mọi người nghi ngờ nhìn Lục Bình dò hỏi. Hắn chỉ xuống đài, chỉ thấy trong hội trường một tu sĩ dáng vẻ là phục vụ của Đa Bảo Các đi tới chỗ của lão Trần nói mấy câu gì đó. Lão Trần ngay lập tức kinh ngạc, hướng chỗ bao gian của nhóm Lục Bình liếc mắt nhìn rồi không hề ra giá tranh đấu nữa.
Đám người Sử Linh Linh đều đưa nhau hướng Lục Bình hỏi thăm là chuyện gì xảy ra. Lục Bình cầm thiệp mời trong tay nói:
- Không có cái gì. Tờ thỉnh giản này là một tờ truyền âm phù. Ở trong buổi đấu giá tùy thời tùy lúc có thể trao đổi với Đa Bảo Các. Chẳng qua đó là một đặc quyền của khách quý mà thôi.
Trần Luyện lại nói:
- Ngươi ở chỗ đó còn có Linh Trang thổ không? Nếu không lão gia tử nhà ta e rằng là khó giao phó rồi.
Lục Bình cười cười đáp:
- Yên tâm. Còn có một chút
Lúc này Lý Tử Minh đã ra giá đến linh thạch. Tu sĩ cùng hắn cạnh tranh loe hoe không có mấy. Lục Bình đột nhiên nói:
- Ta ra linh thạch.
Trong bao gian mọi người đều kinh ngạc nhìn Lục Bình. Tự nhiên biết Lục Bình đây là muốn báo thù với sự toán kế vừa rồi của Lý Tử Minh. Trịnh Khiết một mực không nói lời nào, bấy giờ chợt buột miệng:
- Đây là vay trả trả vay, nợ vừa vay tháng sáu trả còn nhanh hơn.
Hồ Lệ Lệ sợ Lục Bình hiểu lầm. Ngưu Đại Tráng ngược lại thì sờ đầu nói:
- Hắc! Cái tên họ Lý này đúng không phải là đồ tốt. Đáng đời hắn! Lần này cho hắn lại một số cho rồi.
Lục Bình quay đầu nhìn Ngưu Đại Tráng cười cười, rồi quay lại tiếp tục quan sát Lý Tử Minh báo giá. Lý Tử Minh hiển nhiên đối với cân Linh - Trang thổ này mơ ước đã lâu, đã đem giá cả nâng lên tới linh thạch. Trần Luyện nhắc nhở:
- Đã gần được rồi.
linh thạch xem ra là cực hạn của cân linh thổ này. Cao hơn nữa sẽ dọa cho người ta bỏ chạy mà thôi. Lục Bình trầm ngâm một chút liền đồng ý với ý kiến của Trần Luyện, không nói thêm gì nữa. Đang lúc ấy trong hội trường, lão Trần đột nhiên kêu giá mới:
- linh thạch.
Trần Luyện vội la lên:
- Chuyện gì xảy ra vậy? Cái lão gia tử này! Sao tự nhiên lại nỗi gân lên rồi, không phải là đã bảo chớ có ra giá hay sao?
Lục Bình nhìn thấy lão Trần vẫn mặt mày lạnh nhạt, liền bảo:
- Đừng có gấp! Lão gia tử khẳng định là phát hiện cái gì đó. Nếu không với sự lịch duyệt của lão nhân gia, làm sao có thể làm chuyện không nắm chắc chứ.
Trần Luyện lúc này mới bình tĩnh trở lại, hiểu là lão già tử nhà mình vô luận là kiến thức hay là lịch duyệt gì khác đều trên cả hắn, làm sao có thể bình bạch vô cớ làm chuyện không để ý tới lý trí thế này.
Quả nhiên Lý Tử Minh lúc đầu mặt còn trấn tĩnh, thấy lão Trần ra giá xong hơi có chút tức giận, quay đầu hướng lão Trần nhìn một cái. Hiển nhiên Lý Tử Minh nhận thức được rằng lão Trần là vị luyện sự số một, số hai ở Địa Khôn đảo. Biết là bối cảnh của ông ta không hề đơn giản, vội hung hăng quay đều trở lại đem giá cả báo lên:
- linh thạch.
Mọi người đều đồng thanh khen ngợi lão gia tử thủ đoạn cao cường. Lục Bình trầm ngâm một chút, hỏi Trần Luyện:
- Lão gia tử sẽ không vì sự kiện này mà bị Lý gia tìm tới gây phiền toái chứ?
Trần Luyện ra vẻ không thành vấn đề, đáp:
- Làm sao lại dám chứ?! Luyện khí sự cạnh tranh giá cả, luyện khí tài liệu là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Cho dù hắn có muốn gây phiền toái, Trần gia ta làm sao lại sợ Lý gia hắn chứ?
Lục Bình biết Trần Luyện gia tộc ở phía sau có một vị Chân Linh phái đoán đan chân nhân, e rằng là chỗ dựa so với Lý gia còn to hơn, vì thế yên lòng trở lại.
Nửa canh giờ sau, hơn tám ngàn linh thạch bán được truyền tống đến bao gian. Trần Luyện vui mừng từ trong đó lấy đi linh thạch. Lục Bình hiện tại có tài sản hơn mười vạn linh thạch. linh thạch đối với hắn mà nói là có thể có có thể không rồi. Đối với Trần Luyện - những dung huyết sơ kỳ tu sĩ này mà nói, thì đó lại là một món tài phú không nhỏ. Sau khi phách mại mấy món linh tài xong. Cô chủ sự lại mang một loại linh tài đưa lên, nói:
- Chư vị, tiếp theo đây là sẽ triển lãm cho mọi người nhìn thấy một món đỉnh cấp linh tài. Đó là thâm hải Ngân Trầm thiếc. Loại định cấp linh tài này là do tu sĩ ở ngoại hải thám hiểm mà có được. Không thể không nói rằng sau khi hải cấm khai phóng, nơi đó quả thật là thiên đường dành cho tu sĩ mạo hiểm. Ngay loại linh tài này cũng thường bị tu sĩ lấy được đem đến Đa Bảo Các của ta yêu cầu bán. Đỉnh cấp linh tài thâm hải linh trầm thiếc. Giá khởi điểm một vạn linh thạch. Mỗi lần ra giá không được ít hơn linh thạch. Thỉnh chư vị đạo hữu ra giá.
Trần Luyện đột nhiên kích động nói:
- Tiểu Lục, phải đem khối Ngân Trầm thiếc này đấu xuống. Món này đối với cái thượng giai pháp khí Sơn Băng của người vô cùng hữu ích.
Lục Bình nghi hoặc hỏi:
- Ngân Trầm thiếc này cũng là linh tài đồng cấp với lại Thâm hải Hàn thiếc. Ta hiện giờ đã có Thẩm hải Hàn thiếc, cái Ngân Trầm thiếc này không cần cũng được.
Trần Luyện vẫn hưng phấn nói:
- Làm gì đơn giản như vậy. Lần này Đa Bảo Các đã nhìn lầm rồi.
Trần Luyện khua chân múa tay nhảy cẫng cả lên. Hắn đối với sự kinh ngạc của mọi người ở trong bao gian không để ý gì, tự nói:
- "Đỉnh giai linh tài là phần đẳng cấp. Cái gọi là định giai linh tài bất quá là dùng để luyện chế thành đỉnh giai pháp khí xong, khiến cho pháp khí có được khả năng trở thành pháp bảo. Và khả năng này phân ra làm ba, sáu, chín đẳng"
Trần Luyện hưng phấn tiếp tục ở giữa bao gian đi tới đi lui, tiếp đó hướng mọi người giải thích:
- Thường mà nói thì đỉnh giai linh tài có thể phân làm tam đẳng. Nhất đẳng linh tài là thứ thường thấy nhất ở trong đỉnh giai linh tài. Ví dụ như Thâm hải Hàn thiếc, Thâm hải Ngân Trầm thiếc,... là những thiên nhiên quáng vật. Nhị đăng linh tài là do thiên nhiên quáng vật sau khi bị ngoại lai lực lượng tẩy luyện, phẩm chất bị thăng hoa biến bị, ví dụ như Thiên niên đào mộc chỉ là một loại đỉnh giai linh tài nhưng sau khi bị sét đánh qua mà vẫn sinh trưởng hơn ngàn năm thì sẽ trở thành nhị đăng đỉnh giai linh tài. Sau khi dùng để chế thành pháp khí thì phẩm chất sẽ cao hơn nhất đăng linh tài chế thành đỉnh giai pháp khí.
Lục Bình nghe đến đây trong lòng chợt động. Bản thân hắn ở luyện khí điện Phi Linh đảo mật thất lấy được một số linh tài. Trong đó có “Thiên niên lôi kích đào mộc”. Trần Luyện giải thích lại đem Lục Bình hơi thất thần lôi kéo trở lại:
- Tam đẳng linh tài càng thần dị hơn. Là do thiên địa linh vật sau khi mất đi linh tính, thoái hóa ngưng kết thành linh tài. Là đỉnh giai linh tài cực phẩm nhất. Cũng là tuyển chọn tốt nhất để luyện chế pháp bảo. Trình độ trân quý chỉ ở dưới thiên địa linh vật.
Sử Linh Linh không nhịn được, hỏi:
- Ngươi nói cả nửa ngày rốt cuộc là linh tài ở trên đài kia có quan hệ gì? Hiện giờ giá cạnh tranh đã đạt tới hai vạn linh thạch rồi. Hơn nữa cha của người cũng đang đấu giá đó.
Trần Luyện nhìn một chút xuống hội trường phát hiện lão Trần cũng đang ra giá. Cuối cùng thở phào một khẩu khí, nói tiếp:
- Ta nói cái này chính là để báo cho mọi người biết khối Ngân Trầm thiếc này không phải chỉ là một loại đỉnh giai linh tài nhất đăng. Mà là một loại bị ngoại lực trùng kích mà biến dị thành nhị đẳng định giai linh tài.
Trần Luyện quay đầu nói với Lục Bình:
- Nguyên bản Sơn Băng của người vô luận là dùng Thâm hải Hàn thiếc hay là Ngân Trầm thiếc đề thăng, đến đỉnh giai pháp khí xong thì sự khác biệt đều không quá lớn. Nhưng nếu mà dùng loại biến dị Ngân Trầm thiếc này đề thăng, Sơn Băng không những uy lực càng cường đại hơn. Sau này ngươi nếu mà tiến giai lên đoán đan kỳ có thể đem Sơn Băng đề thăng lên thành pháp bảo thì đã không thành vấn đề.
Lục Bình nghe qua vô cùng động tâm. Nhưng mà lúc này ở hội trường sự đấu giá vẫn y nhiên kế tục. Lão Trần hiển nhiên đã sớm nhận ra khối Ngân Trầm thiếc này không phải là đỉnh giai linh tài bình thường, vẫn y như cũ, không nhanh không chậm ra giá. Lục Bình hỏi:
- Ngươi làm sao xác định khối Ngân Trầm thiếc này không phải là phổ thông Ngân Trầm thiếc, mà là biến dị nhị đẳng định giai linh tài?
Trần Luyện đắc ý cười, nói:
- Lão gia tử nhà ta năm xưa trợ giúp Yến Nam Phi chân nhân ngưng luyện pháp bảo, đã từng nhìn qua loại biến dị Ngân Trầm thiếc này. Lúc đó khối Ngân Trầm thiếc kia chịu một loại huyền giai thiên địa linh thủy thường niên tấm phao mới phát sinh biến dị. Mà Yến chân nhân cũng bằng việc dùng loại thuyên giai linh thủy này thành công đột phá đến đoán đan trung kỳ, tiến nhập vào kim đan tứ đoán cảnh giới.
Lục Bình biết Yến Nam Phi chân nhân chính là người mà lão Trần năm xưa cứu được, là chỗ dựa lớn nhất sau lưng Trần gia, cũng là một trong những trú đảo chân nhân ở Địa Khôn đảo.
Lúc này Ngân Trầm thiếc đã được đấu giá đạt đến vạn linh thạch. Đây là cực hạn của đỉnh giai linh tài phổ thông rồi. Lúc này lão Trần đã nhìn giá cả cạnh tranh mà nhíu mày liên tục. Trần Luyện nhìn biểu tình của cha mình, chuyện đầu nói với Lục Bình:
- Xem ra trong hội trường đúng là có người thức hóa, lão gia tử trong tay linh thạch e là không có nhiều như vậy. Giá cả cao hơn một chút lão gia tử nhà ta e rằng không có lực đấu nữa rồi.
Lục Bình gật đầu, hướng hội tràng báo ra một giá khiến cho mọi người ở trong bao gian xanh mục kết thiệt.
- Bốn vạn linh thạch!