Chân Linh Cửu Biến

chương 1421: lưỡng hà chi địa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Con sông trên các đảo tự lớn nhỏ của Bắc Hải cũng không ít, nhưng có thể dựng dục ra thủy mạch thì một cái cũng không có. Năm đó, truyền thuyết trên Phi Linh đảo ngược lại có một cái thủy mạch, Phi Linh phái dọc theo hà đạo trồng bao nhiêu vườn linh thảo? Quan trọng hơn chính là thủy mạch có thể cùng lành mạch cộng tồn hơn nữa tương hỗ có ích cho nhau, lợi ích nhiều hơn a!

Mọi người cuối cùng vẫn đem ánh mắt nhìn về phía Lục Bình. Khương Thiên Lâm dò hỏi:

- Tiểu tử, có biện pháp nào đem cái chi mạch này thần không biết quỷ không hay mang tới Bắc Hải hay không?

Lục Bình đáp:

- Biện pháp đương nhiên có. Tóm lại bất quá chính là Thuần Dương linh bảo cắt một cái như vậy. Trên người đệ tử còn có Linh Lung tửu đỉnh, hoàn toàn có thể chặn lấy cái thủy mạch sau đó mang về Bắc Hải mà không tổn thất nó chút nào.

Khương Thiên Lâm lão tổ vui vẻ nói:

- Vậy thì tốt!

- Nhưng mà..

Lục Bình vội vàng nói bổ sung:

- Muốn đem cái chi mạch từ trên Thanh Minh Giang thủy mạch hoàn toàn chia lìa, đến lúc đó động tĩnh không nhỏ. Cửu Huyền lâu cùng Trùng Thiên các khẳng định đều sẽ phát giác sự biến hóa của Thanh Minh Giang thủy mạch. Trùng Thiên các cũng đã đành, dù sao họ cách khá xa. Nếu bị Cửu Huyền lâu ngăn chặn, không chiếm được thủy mạch là chuyện nhỏ, nếu vì vậy bại lộ Thuần Dương linh bảo trong tay đệ tử, vậy xem như không ổn lớn rồi!

Linh Bảo Tiên Đạo Lưỡng Đoạn liên quan trọng đại, một khi tin tức của nó trên người Lục Bình bị tiết lộ, đến lúc đó chẳng những Ngũ Hành tông cùng với Cửu Huyền lâu, sợ rằng tất cả Lục Đại Thánh Địa thậm chí yêu tộc rất có khả năng đều muốn xuất thủ cướp đoạt. Dù sao chân tướng của linh bảo Lưỡng Đoạn hiện nay là một tờ Hóa Thủy Phù hoàn chỉnh do Thiền đạo nhân tự tay chế luyện. Vật khai thiên vật bực này coi như không so được Lục Đại Thần Khí, đó cũng là một bảo vật bậc nhất của phương thế giới này.

Giá trị của Thuần Dương linh bạo dĩ nhiên không thể nghi ngờ, Khương Thiên Lâm có chút đáng tiếc nhìn một chút miệng cái giếng sâu dưới chân. Lục Bình dẫn dắt ra một cái chi mạch đó thông dòng sông dưới đất hội tụ đến trong miệng cái giếng sâu này, cuối cùng chuyển hóa thành linh khí nồng đặc phun ra từ miệng giếng. Mặc dù so ra kém một cái trung hình linh mạch hoàn chỉnh, nhưng tác dụng của thủy mạch không chỉ có chuyển hóa linh khí đơn giản như vậy.

- Đã như vậy coi như xong, vô luận như thế nào cũng không thể bởi vì cái thủy mạch này mà bại lộ sự tồn tại của Thuần Dương linh bảo!

Khương Thiên Lâm lão tổ mặc dù có chút đáng tiếc, nhưng vẫn nói như định chém sắt. Mấy vị lão tổ khác cũng đều mặt lộ vẻ tiếc nuối gật đầu một cái.

Lục Bình lúc này đột nhiên nghĩ đến gì đó, hỏi:

- Sư bá, Doanh Hư Bảo Kính ngài còn mang trên người không?

Khương Thiên Lâm sững sờ một chút, hỏi lại:

- Nó vẫn mang trên người ta, thế nào?

Bản thân của Doanh Hư Bảo Kính chính là một món pháp bảo cực kỳ cường lực, nhưng bản thân nó lại là một món động thiện pháp bảo ngưng tụ tám đạo không gian bảo cấm, hơn nữa còn là động thiện pháp bảo chuyên môn dùng để thành lập vườn linh thảo. Vật này ở toàn bộ Chân Linh phái cũng là tồn tại số một số hai, chính là Ngọc Quạt Động Thiên so với nó cũng không hơn. Chỉ có Chân Linh Động Thiên làm Chân Linh phải căn bản Truyền thừa chi địa mới có thể ổn áp một đầu món động thiện pháp bảo này.

Cũng chính bởi vì như vậy, Doanh Hư Bảo Kính được Khương Thiên Lâm lão tổ mang về không lâu bị Thiên Tượng lão tổ thu đi. Bảo vật như vậy mặc dù có uy lực cực mạnh, nhưng rốt cuộc vẫn là một món động thiện pháp bảo, thêm một chỗ Truyền Thừa chi địa, toàn bộ để uẩn của môn phái sẽ tăng cường một phần, toàn bộ thực lực của môn phái cũng sẽ lên cao một phần.

Nhưng mà lần này bởi vì Chân Linh phải đánh một trận ở Trung Thổ cường thế quật khởi, chuyến đi Tam Đại bí cảnh tất nhiên sẽ mang đến đại lượng từ nguyên tu luyện cho Chân Linh phái. Một phần tư nguyên tu luyện trong đó tất nhiên sẽ dùng đến không gian pháp bảo tới giữ vững một ít tác dụng đặc thù. Vì vậy Thiên Tượng lão tổ thuận thế sai phái Khương Thiên Lâm mới vừa thành tựu đại tu sĩ mang theo Doanh Hà Bảo Kính chạy tới Trung thô tiếp ứng.

Lục Bình nghe Khương Thiên Lâm lão tổ quả thật mang đến Doanh Hư Bảo Kính, cười hỏi:

- Sư bá chẳng lẽ quên mất chúng ta ban đầu lấy được cái động thiện pháp bảo này như thế nào sao?

Khương Thiên Lâm cười đáp:

- Điều đó đương nhiên không quên, ban đầu lấy được cái động thiện pháp bảo này trong một tòa hồ nước. Động thiên pháp bảo này ẩn núp ngược lại cũng xảo diệu toàn bộ mặt hồ chính là mặt kiếng của bảo kính, đồng thời cũng là cửa vào của cả động thiện, ha, ngươi nói là...

Lục Bình cười nói:

- Đúng là như thế, động thiện của cái Doanh Hư Bảo Kinh này thiết kế cực kỳ xảo diệu. Động thiên không gian của nó có thể kết hợp với nhau hoàn mỹ cùng phương thế giới này, đây cũng là cơ hội của chúng ta!

Khương Thiên Lâm vỗ tay cười nói:

- Đúng là như thế, chỉ cần đem bảo kính dung nhập vào trong nước của Thanh Minh Giang, đem chỗ tiếp xúc của cái chi mạch cùng thủy mạch nhét vào trong động thiên không gian, đến lúc đó chặt đứt thì có thể yếu bớt thanh thế của thủy mạch gảy lìa đến nhỏ nhất.

Thiên Thành lão tổ nóng lòng nhất, nghe hai người có biện pháp, lập tức nói ngay:

- Vậy còn chờ gì, bây giờ cắt là được rồi!

- Không vội!

Khương Thiên Lâm khoát khoát tay, nói:

- Doanh hư động thiên mặc dù có thể yếu bớt thanh thế của thủy mạch bị cắt đứt đến nhỏ nhất, nhưng rốt cuộc vẫn có ba động đối với thủy mạch. Cửu Huyền lâu coi như không thể xác định vị trí nhưng cũng có thể tìm được đại khái phương hướng, đến lúc đó chưa chắc sẽ không tìm được tới. Huống chi trong này là chỗ đóng quân của chúng ta, hiềm nghi hiển nhiên lớn nhất, ta xem còn phải đợi đến lần này sau chuyện Thất Tổ Đạo Đàn xong hãy động thủ nữa. Đến lúc đó Cửu Huyền lâu coi như tìm đến nơi này, chúng ta cũng có đầy đủ lý do thoát khỏi hiềm nghi.

Mọi người lấp lại cái giếng sâu, đem cái thủy mạch chi mạch núp trong dòng sông dưới đất bắt đầu chia nhau hành động. Ngay vào lúc mọi người đang muốn lên đường chạy tới Lưỡng Hà chi địa, chân trời rơi xuống một đạo độn quang.

Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm thần sắc đều là rung lên. Trên mặt của Khương Thiên Lâm hiện lên một tia ngưng trọng, lại thấy Lục Bình mặt mừng rỡ cười nói:

- Lâm tiền bối, ngài đã tới!

Người tới dĩ nhiên là Lâm Vũ lão tổ, Khương Thiên Lâm lão tổ không biết Chân Linh phái sâu xa trước đây cùng Lâm Vũ lão tổ, cho nên khi nhìn thấy một vị Thuần Dương tu sĩ đột nhiên phủ xuống khó tránh khỏi có chút thấp thỏm. Nhưng mà khi Lục Bình giới thiệu qua, Khương Thiên Lâm hiển nhiên cũng vui mừng ra mặt, có thể giao kết một vị Thuần Dương tu sĩ, đối với Chân Linh phái hôm nay đương nhiên có chỗ tốt tuyệt đại. Huống chi Lâm Vũ lão tổ hiển nhiên có hảo cảm đặc thù với Chân Linh phái.

Lâm Vũ lão tổ nhìn Khương Thiên Lâm lão tổ một chút, thở dài nói:

- Xem ra quý phái tấn thăng làm đại hình tông môn cũng chỉ là một ngày không xa rồi!

Khương Thiên Lâm cười nói:

- Đến lúc đó tiền bối nếu có rảnh, kính xin tiền bối có thể đến quan lễ!

Lâm Vũ lão tổ cười nói:

- Nói hay lắm! Nói hay lắm!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio