Lục Bình chỉ chỉ ngọn núi đá ở đỉnh đầu của lão viên, hỏi:
- Tiền bối nói là món bảo vật ấy sao?
Lão viên lắc đầu đáp:
- Đây cần chính người đi cảm ngộ, hiểu được, Chân Linh phái ngươi dĩ nhiên là là một thánh địa. Về phần tòa ngọn núi đá ở đỉnh đầu lão viên ta, ha ha, ban đầu trong tay Cửu Huyền lâu cũng không phải có Thất Vũ Phiến sao? Còn không phải là bị các người đoạt!
Lão viên thở dài nói:
- Thật ra thì lục đại thánh địa tự mình làm sao thường không biết đạo lý mà lão phu nói. Nhưng nhân tộc các ngươi tâm tư quá nặng, xem ra quá nhiều phức tạp, ngược lại không bỏ được Chân Linh truyền thừa, tự cho là vì đời sau con cháu giữ lại một đường tắt, nhưng không nghĩ cuối cùng lại là tệ lớn hơn lợi!
- Vốn lão viên ta cũng không muốn dùng ngọn núi đá này trấn áp khí tức quanh thân, sau khi thành tựu Chân Linh liền theo đuổi bước chân của tổ tông đi thông đạo đại trận cho xong việc, bị một ngọn núi đè trên người tư vị thật không dễ chịu. Nhưng hiện giờ cũng không phải lão phu, Long Hòe lão tổ một phen kinh thế nói như vậy lão phu vốn cho là nói hưu nói vượn, nhưng dưới Thương Sơn cùng Vũ Văn thế gia đánh một trận cũng khiến cho lão phu đầu chân lạnh như băng, cuối cùng không khỏi không đem ngọn núi đá này mang trên người để kéo dài tánh mạng. Ha ha, hơn hai trăm năm sau, lão phu cũng muốn nhìn một chút, trong thông đạo đại trận rốt cuộc bày ra âm mưu nặng nề như thế nào, tô tông của chúng ta khai mở phương thiên địa này rốt cuộc là vì cái gì!
Hai người nói như vậy ít nhiều trở nên nặng nề, trầm mặc chốc lát, Lục Bình còn tìm cơ hội thỉnh giác với lão viên:
- Tiền bối nói ngọn núi đá này, cũng chính là linh bảo thần thiết của Viên đạo nhân không dưới những khai thiên thần khí khác, vậy những thân khí khác cũng có công hiệu che giấu khí tức hay không?
Lão viên kỳ quái hỏi:
- Vì sao đạo hữu hỏi như vậy?
Lục Bình trầm ngâm đáp:
- Không dối gạt tiền bối, trước khi vãn bối thành tựu Chân Linh bơi lội thiên hạ các thế lực lớn, cũng phát hiện phương thế giới này còn cất giấu nhiều Chân Linh tu sĩ như vậy, nghĩ tới trước đây tiểu tử cuồng vọng, ít nhiều là có chút ếch ngồi đáy giếng rồi. Chẳng qua tiểu tử cũng phát hiện, tựa hồ khí tức của Chân Linh tu sĩ núp trong Tiểu Thiên Thế Giới là như ẩn như hiện, là chân chính ẩn giấu. Mấy nhà thánh địa tổng môn, Vạn Độc Thương Khung Bích, còn có Vô Tân Sơn Khổng Tước Vương Tộc đều như vậy. Bất quá tiền bối lại cùng những người đó bất đồng, khí tức của ngài là bị tòa ngọn núi đá áp chế, cũng giống như bị cấm giữ.
Lão viên đối với lần này tựa hồ cũng không kỳ quái, mà hỏi:
- Đạo hữu phát hiện còn có tình huống tương tự cùng lão phu không?
Lục Bình gật đầu đáp:
- Không sai ở Vô Tân Sơn, vãn bối cũng từng cảm giác được khí tức của Chân Linh tu sĩ, nơi đó là Trùng Chi nhất tộc. Đáng tiếc cuối cùng chưa từng đi bái phỏng, cũng rất tiếc nuối. Nhưng ở Tây Hoang chi địa vãn bối cũng cảm nhận được khí tức tương tự, chẳng lẽ nói hai nơi địa phương này cũng có binh khí lạnh bảo do khai thiên thất tổ còn để lại hay sao?
- Sao?
Lão Viên có chút ngoài ý muốn nói:
- Trùng Chi nhất tộc cũng đã đành, trong tay bọn họ cũng có di trạch được Thiền đạo nhân lưu lại, huống chi bọn họ cũng chưa chắc sẽ thấy được phong bế bảo thủ dường nào. Ngự Thú Linh tổng hành tung phiêu hốt ở tu luyện giới rất có liên hệ cùng Trùng Chi nhất tộc, chẳng qua là người của Tây Hoang chi địa không ngờ cũng có biện pháp lưu lại sao?
Ngự Thú Linh tông cùng Trùng Chi nhất tộc có liên quan!
Lục Bình nghe được tin tức này đơn giản có chút khó có g thể tin, nhìn thấy thần sắc của hắn, lão viên cười nói:
- Những thứ này đều là chuyện cực kỳ rất xưa, như tu luyện giới hiện nay có rất ít người biết bí mật giữa bọn họ, chỉ sợ cũng chỉ thế lực có truyền thừa cũng rất xưa mới có nghe.
Lục Bình gật đầu một cái, chung quy vẫn là duyên cớ tài lực chưa đủ. Chân Linh phai quật khởi mới bao nhiêu năm, cho dù cộng thêm lập phái cũng bất quá hơn vạn năm. Hơn nữa còn một mực ở trung tiểu hình thế lực bồi hồi, hiển nhiên biết rất ít với những tin tức bí mật chuyện cũ của tu luyện giới.
Chân Linh tu sĩ mặc dù hai bên có nhiều cảm ứng, nhưng loại cảm ứng này phần nhiều là thành lập vào lúc tu sĩ lên cấp Chân Linh dẫn động bổn nguyên của phương thế giới này, sau đó hai bên không còn liên lạc, trừ phi song phương có thể trong phạm vi nhất định.
Lão viên thành tựu Chân Linh tuyệt đối trước Lục Bình, lúc này chỉ có thể bị trấn áp dưới ngọn núi đá mới có thể tránh né phương thế giới này bài xích. Đương nhiên ông ta không bằng Lục Bình lúc này còn có thể bên ngoài du lịch có được tin tức chính xác..
- Hơn trăm năm trước, Tây Hoang chi địa có một vị tu sĩ thành tựu Chân Linh, lúc ấy lão phu cảm thụ khí tức phải là Thiên Mã tộc tu sĩ. Sau mấy chục năm, ở Tây Hoang cùng Bắc Băng nguyên tiếp nhường chi địa lại có khí tức của một vị Chân Linh tu sĩ truyền tới. Không thể nghi ngờ đó là Ban Lan hỗ tộc đại trưởng lão hàng xóm của Cự Viên nhất tộc ta.
Lão Viên nói tiếp:
- Vốn dĩ lão phu cho rằng hai người này trừ phi đi Vạn Độc Thương Khung Bích cầu xin Long Hòe lão tổ bảo hộ, nếu không chỉ có thể một đường đi thông đạo đại trận. Không ngờ lấy tài lực của Thiên Mã tộc cùng với Ban Lan hổ tộc, lại có thể có thủ đoạn lưu tồn xuống. Điều này ngoài ý liệu của lão phu rất lớn!
Năm đó Tây Hoang tam đại yêu tộc bộ lạc, Bích Nhãn Kim Điều tộc, Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc cùng với Thiên Mã tộc, ngày nay Thiên Mã nhất tộc vốn kính bồi mạt tọa.
Nhưng mà điều mấy trăm năm qua, Thiên Mã tộc cũng xuất hiện một nhân vật kiệt xuất, đó chính là Thiên Mã tộc tộc trưởng Mã Chấn. Chính là dưới sự dẫn dắt của vị Thiên Mã tộc trưởng đó, Thiên Mã tộc bồi dưỡng được một nhóm hậu bối đệ tử kiệt xuất, khiến cho thực lực của Thiên Mã tộc không ngừng để thăng, sau khi Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc bởi vì ma la tai ương bại vong, Thiên Mã tộc đã vượt qua Bích Nhân Kim Điều nhất tộc trở thành Tây Hoang đệ nhất yêu tộc bộ lạc.
Lục Bình cùng Thiên Mã nhất tộc lại có rất nhiều mâu thuẫn. Thiên Mã tộc một mực hoài nghi đứa con thứ tư của Mã Chấn chết do Lục Bình giết. Sau đó Thiên Mã tộc tứ trưởng lão còn từng tự mình xuất thủ đối phó Lục Bình, nhưng không ngờ bị hắn làm cho hội đầu thổ kiểm, thảm hại quay về Tây Hoàng chi địa, nhất thời trở thành trò cười của toàn bộ tu luyện giới.
Sau nữa bởi vì Thiên Mã tộc cùng với Chân Linh phái hai thế lực lớn chuyên tâm quật khởi với mỗi người, cùng với chia ra hai đầu xa nhất của phương thế giới này, khoảng cách bây giờ quá xa, cho nên cho tới nay cũng chưa từng xảy ra mâu thuẫn.
Thế nhưng Lục Bình không cho rằng vị Thiên Mã tộc trưởng hùng tài đại lược ấy sẽ dễ dàng quên mất mối thù giết con như vậy. Lục Bình cho tới nay cũng chưa từng buông lỏng cảnh giác với Thiên Mã nhất tộc. Phải biết vị Thiên Mã tộc tộc trưởng cho tới nay đều được gọi là Tiêu Bạch Vũ của yêu tộc, thực lực thủ đoạn đương nhiên không thể nghi ngờ. Nhân vật bực này Lục Bình không thể không âm thầm đề phòng.&