Chân Linh Cửu Biến

chương 1731: vào trận

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thấy tất cả mọi người nhìn về hắn, Lục Bình cau mày hỏi:

- Nếu phương thế giới này bản năng bài xích Chân Linh tu sĩ, hiển nhiên là không muốn Chân Linh tu sĩ dừng lại ở chỗ này. Như vậy vì sao lại chỉ có ở Bắc Băng nguyên lưu lại một chỗ khe hở duy nhất này?

- Trên thực tế sau khi bọn ta thành tựu Chân Linh có thể rất rõ ràng cảm nhận được thần thông tự thân chưởng khống đương nhiên dễ dàng tê liệt không gian của phương thế giới này, thậm chí có thể cực kỳ nhanh chóng tiến hành đi xuyên không gian khoảng cách dài.

Thấy mọi người nghe được mình nói đều gật đầu bày tỏ công nhận, hiển nhiên mọi người tại chỗ sau khi thành tựu Chân Linh đều có thể cảm nhận được trạng huống này, Lục Bình bấy giờ mới cuối cùng hỏi:

- Như vậy vì sao bọn ta không thể trực tiếp phá vỡ không gian trực tiếp rời khỏi phương thế giới này?

Thiên Mã tộc trưởng lạnh giọng nói:

- Đây có cái gì không rõ ràng lắm. Ý tưởng của người sợ rằng chư vị ở đây đều đã từng có qua. Lão phu không tin người vào thời điểm lấy Chân Linh tu vi thi triển không gian thần thông không cảm giác được phương thế giới cảnh kỳ đổi với người. Sợ là một khi người muốn như vậy, lập tức sẽ có thiên phạt vô cùng tận hạ xuống, đến lúc đó chỉ có một con đường chết!

Hạng lão tổ cũng nói:

- Tuổi của lão phu được lâu một chút, trong mọi người ở đây sợ rằng kế dưới Long Hòe tiên sinh. Trên thực tế Lục tiểu hữu nói tu luyện giới cũng không phải là không người đã từng làm qua như vậy. Tuy nhiên trong lúc bọn họ cố gắng phá vỡ không gian, thiên phạt đã biến những người đó thành tro bụi!

Thiên Mã tộc trưởng nhỏ giọng nói:

- Lục đạo hữu tuổi nhỏ nhất, không biết những thứ này cũng tình hữu khả nguyên!

Lục Bình không để trong mắt sự giễu cợt của Thiên Mã tộc trưởng, mà quay người hỏi Long Hòe lão tổ:

- Vãn bối thật ra thì chân chính muốn hỏi là, vãn bối nói ẽ những thứ này rốt cuộc là phương thiên địa này vốn như vậy, hay là có người cố ý làm nên?

Bích Hải linh và tộc trưởng Sở Phiên Vân nghe vậy quét Long Hòe lão tổ bên cạnh một cái, hỏi:

- Ý của tiểu hữu là nói, đây hết thảy là có người cố ý làm nên?

Lục Bình nhìn thẳng Long Hòe lão tổ, hỏi:

- Tiền bối cho là thế nào?

Long Hòe lão tổ đối mặt với vách bằng trơn nhẵn, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, trầm mặc hồi lâu lúc này mới đáp:

- Ngươi đoán không sai, vốn dĩ không gian bích chướng của phương thế giới này căn bản không thể nào ngăn trở tu sĩ thành tựu Chân Linh. Bọn họ tùy thời cũng có thể ở bất kỳ địa phương nào của phương thế giới này phá vỡ không gian rời khỏi phương thế giới này. Hôm nay phương thế giới này đích xác là bị khai thiên thất tổ lấy đại thần thông bày trận pháp cấm cố, khiến cho Chân Linh tu sĩ một khi cố gắng phá vỡ không gian bích chướng sẽ đưa tới thiên phạt trừng phạt, chỉ để lại lối đi chỗ Bắc Băng nguyên, hơn nữa còn bị trận pháp nặng nề bao vây lại.

- Tại sao? Khai thiên thất tổ tại sao muốn như vậy?

Một vị nhân tộc Chân Linh tu sĩ không nhịn được hỏi.

- Vì bảo vệ phương thế giới này!

Long Hòe lão tổ ung dung nói:

- Khi khai thiên thất tổ phát hiện phương thế giới này trong vô hạn tinh không, phương thế giới này chỉ bất quá mới vừa thành hình, tùy thời cũng có thể nguy hiểm lật đổ. Vì phòng ngừa cường giả trong tinh không phát hiện cũng như bảo vệ phương thế giới này trưởng thành, khai thiên thất tổ năm đó chỉ có thể bày đại trận ẩn giấu phương thế giới mới sinh này.

- Tuy nhiên cứ như vậy, bởi vì đại trận ảnh hưởng, Chân Linh cường giả không cách nào trực tiếp đánh vỡ không gian bích chướng của phương thế giới này. Cũng may thất tổ để lại lối đi ở Bắc Băng nguyên, Chân Linh tu sĩ có thể thông qua thông đạo đại trận trở ra phương thế giới này, tiếp tục đuổi cầu con đường trường sinh con đường cường giả trong vô hạn tinh không.

Long Hòe lão tổ giải thích mặc dù hợp tình hợp lý, nhưng tại chỗ tất cả Chân Linh làm sao có thể nghe không ra ý ngoài lời nói của lý do này. Rất hiển nhiên, phương thế giới này ra đời ban đầu được khai thiên thất tổ phát hiện, hơn nữa bởi vì một ít duyên cớ không người biết, khai thiên thất tổ hiển nhiên không nguyện để cho những cường giả khác trong vô hạn tinh không phát hiện phương tân sinh thế giới tồn tại, lúc này mới bày đại trận đem phương thế giới này hoàn toàn ẩn giấu.

Về phần khai thiên thất tổ rốt cuộc mưu đồ gì, xem ra đây cũng là duyên cớ khai thiên thất tổ sau khi rời đi từ thông đạo đại trận thì cũng không trở về qua phương thế giới này nữa.

Long Hòe lão tổ cười khổ nói:

- Lão phu nói đều được từ trong những truyền thừa ký ức rời rạc đó. Về phần tin hay không tin, đều phải lấy phán đoán của chư vị quyết định. Thứ mà lão phu biết cơ hồ đều đã báo cho chư vị, nếu không có những nghi vấn khác, bọn ta dựa theo phương thức hợp tác thương nghị trước đó tiến vào thông đạo đại trận. Nếu thành hoàn toàn thoát khỏi phương thế giới này phiên ly, con đường trường sinh có thể tiếp tục tiến bước; nếu không thành, xem ra phương thế giới này ngày sau không còn cách nào hội tụ lên lực lượng giống như bọn ta hôm nay. Phương thế giới này sẽ hoàn toàn trở thành một vũng nước chết.

Thấy tất cả mọi người không nói lời nào, Long Hòe lão tổ cười nói:

- Như vậy, lão phu vào trước!

Dứt lời, ông ta trước một bước đi tới vách bằng.

Trong lúc mắt thấy Long Hòe lão tổ sắp đụng vào vách băng, ánh mắt của Lục Bình chợt động, lại thấy Hạng lão tổ đột nhiên bước nhanh về phía trước, trong phút chốc cùng với Long Hòe lão tổ đụng vào vách bằng tịnh giá tề khu. Hai người cùng tiến vào trong vách bằng.

Mà theo sát sau Hạng lão tổ là vị nữ tu bị Lục Bình hoài nghi là Trùng tộc Chân Linh tu sĩ. Người này hiển nhiên cùng chú ý với Hạng lão tổ, tuy nhiên cuối cùng lại chậm hơn hai người một bước tiến vào trong trận.

Động tác của Hạng lão tổ cùng Chân Linh nữ tu lập tức đưa tới mọi người tại chỗ chú ý. Lục Bình hơi suy tư liền suy nghĩ rõ tâm tư của Hạng lão tổ cùng người nữ tu kia. Mặc dù Lục Bình cho rằng hai người quá nhiều đa nghi, nhưng trong lòng vẫn tồn để ngừa vạn nhất, vì vậy lập tức cất bước đi tới vách băng, đồng thời cùng hắn còn có Lục Kiểm lão tổ và Tiêu Bạch Vũ.

Vách bằng này nếu là tu sĩ có tu vi Chân Linh tu sĩ trở xuống chạm tới chính là một mặt vách tường hàn băng rõ ràng. Sự rét lạnh trên đó thậm chí có thể đem pháp tướng tu sĩ trở xuống trực tiếp bị thương vì băng giá, mà pháp tướng tu sĩ cũng không cách nào đánh nát mảnh vách bằng này nhìn một chút thứ sau vách bằng.

Thời điểm Chân Linh tu sĩ đi lên trước, vật che giấu lại biến thành một mặt như ngăn nhãn pháp vậy. Khoảnh khắc Lục Bình đụng vách bằng cả người vào hết biến mất không thấy đầu nữa.

Nhưng trong lúc Lục Bình vào vách bằng tiến vào thông đạo đại trận, nghĩ tới tình cảnh trước đó lấy đồng thuật màu vàng tím mơ hồ thấy, trên dưới quanh thân của hắn đột nhiên tràn đầy nổi lên một tầng quang mạc tím bầm cũng không thấy.

Hô! Hô!

Hai mắt của Lục Bình chưa thấy rõ ràng tình cảnh trong thông đạo đại trận, lập tức đã cảm nhận được thiên địa nguyên khí nồng đặc bao phủ tới quanh thân, đây là...

Không đợi vui sướng trong lòng buông thả, một cổ nguy cơ trực thấu tâm thần đã lấy thế tấn lối không kịp che tai đánh tới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio