Dịch giả: Titan
Nếu như lúc này có thể đứng ở trên trời cao của Thất Tinh điện nhìn xuống sẽ phát hiện có ba tu sĩ đang ngăn chặn các tu sĩ, hoặc là đánh lui, hoặc là thoát khỏi với tốc độ cực nhanh hướng về phía minh châu mà đi tới thật nhanh.
Ba tu sĩ cấp tốc phi hành. Một người mặc cẩm bào màu vàng, có phương thức tiến lên là hoa lệ nhất.
Mấy trăm đạo kiếm quang phóng ra phảng phất như mấy trăm con du ngư, toàn bộ xâm nhập vào trong đám tu sĩ, càn quét bốn phía, đem tu sĩ ngăn cản ở trước mặt của y toàn bộ biến thành thi thể.
Một tu sĩ khác thì giống như một luồng gió, thỉnh thoảng như gió nhẹ lẻn vào, thỉnh thoảng lại giống như gió mát phất qua mặt, rồi đôi lúc giống như cuồng phong càn quét, hoặc là những cơn gió lốc giày xéo bốn phía, đem những tu sĩ ngăn trở y vô luận là người hay là yếu tu viễn viên đều ném ra xa ở phía sau.
Vị tu sĩ cuối cùng trường kiếm huy vũ giống như từng cơn sóng cuồng dâng lên, hạ xuống. Đợt sóng sau nối tiếp đợt sóng trước theo phương hướng phía trước của hắn mà đi, tùy thời thùy khắc hướng các tu sĩ ngăn cản. Hắn bảo trì áp lực công kích mạnh mẽ, vĩnh viễn không ngừng nghỉ.
Cẩm y tu sĩ có tốc độ tiến lên nhanh nhất, chớp mắt đã từ trong các tu sĩ vây công mình đánh ra khỏi trùng vây. Cẩm y tu sĩ ngẩng đầu, vừa dịp nhìn thấy viên minh châu trong suốt lung linh hướng về phía mình bay tới. Mặc dù người này là đoán đan kỳ chân nhân nhưng khóe miệng cũng nở ra một nụ cười vô cùng mừng rỡ. Cẩm y công từ trường kiếm chuyển một cái, phảng phất như một cái lưới bứt lên trên trời, muốn đem viên minh châu này vây bọc vào trong đó.
Ngay vào lúc này, một thanh phi kiếm mang theo một cỗ cuồng phong quét tới, đem cái lưới thổi ngăn khiến nó chậm lại ở trên trời. Một tu sĩ áo trắng ngọc thụ lăng phong theo gió bay tới. Cẩm y công tử ra bộ dáng vô cùng hứng thú nhìn Âu Dương Duy Kiếm, nói:
- Mấy ngày nay nghe rất nhiều chuyện liên quan đến Huyền Linh phái Âu Dương Duy Kiếm, kiếm thuật cao cường. Hôm nay bản công tử cũng muốn biết qua một chút Bắc Hải nhân tu trẻ tuổi rốt cuộc thực lực như thế nào
Cẩm y công tử phi kiếm trên tay phấn chấn. Trên bầu trời cái lưới vốn do kiếm quang tạo thành vốn bị lưu phong kiếm chặn lại không thể chụp xuống, lúc này đột nhiên lại tán ra phảng phất như bầy cá trong nước biển vậy. Lưới vừa phân giải thì chúng hóa thành từng đạo kiếm quang, tản ra khắp nơi hướng Âu Dương Duy Kiêm tụ tập lại.
Âu Dương Duy Kiếm coi trời bằng vung. Lần này quả thật là đã sợ hết cả hồn. Hắn vốn luyện kiếm thành phần đã đạt tới đạo kiếm quang. Hắn mặc dù không phải là đối thủ nhưng cũng tự tin có thể đối chọi mấy chiếu với cẩm y công tử. Sau khi kiếm vọng phân giải thì Âu Dương Duy Kiếm đột nhiên phát hiện đạo kiếm quang kia phảng phất như mỗi một đạo đều có linh tính vậy, không giống với những kiếm thuật cao thủ luyện kiếm thành phần khác, công địch như vậy.
Cẩm y công tử mang hết một loạt đạo kiếm quang tung ra. Mỗi đạo kiếm quang của cẩm y công tử phảng phất như là tìm kiếm vị trí công kích ở trên người của Âu Dương Duy Kiêm, phương hướng công kích, thậm chí là nắm bắt luôn cả thời cơ và tốc độ công kích của mỗi đạo kiếm quang này.
Khi Âu Dương Duy Kiếm bị cẩm y công tử một kiếm bức lui thì Cẩm công tử lần nữa hướng viên minh châu ở không trung mà chụp bắt. Lần này Âu Dương Duy Kiếm cũng không thể nào còn có dư lực để ngăn cản Cẩm công tử nữa.
Ngay lúc này, một con thủy giao đầu mọc một sừng kỳ dị đột nhiên xuất hiện trước mặt Cẩm công tử. Thủy giao há mồm như muốn phát ra một tiếng gào thét, nhưng không hề có tiếng gào nào, hướng ngay mặt cẩm y công tử đánh tới. Nét mặt của Cẩm công tử trở nên nghiêm túc hơn, trường kiếm trong tay vùng lên. Kiểm ngư vậy công Âu Dương Duy Kiểm nhất thời phân hóa ra, một nửa hướng thủy giao vây tiểu lại.
Thủy giao mặc dù đầu xé, đuôi quật đem từng con kiếm ngư tiêu diệt nhưng vì "kiến nhiều cắn chết voi", trong chốc lát thì thủy giao đã hóa trở lại thành một vũng nước. Thanh hàm kiếm trên không trung quay trở lại phản hồi đến tay của Lục Bình.
Cẩm công tử bị cắt đứt việc thu lấy minh châu, hắn cười khanh khách nhìn Lục Bình, nói:
- Quả nhiên là người kiếm thuật đã có tiến bộ lớn.
Lục Bình không hề tranh cãi, nói:
- Những thứ này đều nhờ Cẩm công tử ban tặng.
- Trong khi đang nói chuyện, hai người đột nhiên cuống lên. Một đạo gió lốc kiếm ngư vậy công Âu Dương Duy Kiếm đột nhiên mất đi khống chế, bị gió lốc cuốn vào trong đó vỡ nát tan tành. Âu Dương Duy Kiểm trường kiếm hoành không nhìn xéo qua một bên. Lục Bình không nói gì nhưng mắt lại chăm chú nhìn về phía Cẩm công tử.
Hai người đều biết trong ba người ở chiến trường tại tràng, Cẩm công tử thực lực mạnh nhất, lại là yêu tu xuất thân. Hai người trước đó dù là có thù, giờ phút này cũng không thể trở mặt. Chuyện tranh đoạt bảo châu hiện giờ đã là thứ yếu. Nếu để cho Cẩm công tử nhân cơ hội này đem hai người tiêu diệt, như vậy thì thua thiệt quá lớn rồi.
- Ha ha!
Cẩm công tử đột nhiên cười khanh khách, bảo:
- Giờ phút này hai vị nhân tộc tu sĩ kiệt xuất nhất ở trong Thất Tinh thiên không ngờ lại muốn liên thủ đối phó bản công tử. Như vậy là chuyện quá tốt rồi. Bản công tử cũng muốn cùng hai vị so tài một chút về kiếm thuật thôi.
Cẩm công tử vừa dứt lời thì trường kiếm trong tay vòng một cái xuất một chiều kiếm tương đối chính thức. Lục Bình thần sắc ngưng trọng. Trước đó, Lục Bình đã từng tận mắt chứng kiến Cẩm công tử xuất thủ và chiều kiếm vừa rồi của Cẩm công tử chỉ là tự tin tiện tay vung lên một cái, giống như linh dương hất sừng vậy.
Lần này chiêu kiếm phát ra chính thức như thế hiển nhiên là muốn toàn lực xuất thủ rồi.
Âu Dương Duy Kiếm chưa từng giao thủ với Cẩm công tử nhưng ánh mắt đương nhiên là không phải kém. Phong lưu kiếm trong tay hắn run lên, phảng phất như hóa thành một đạo khí lưu màu bạc và tay phải của Âu Dương Duy Kiếm lại phảng phất như nắm được bản thể của phong một cách kỳ dị.
Một kiếm phân ra đánh vào hai người. đạo kiếm quang chia làm hai, hướng Lục Bình cùng Âu Dương Duy Kiếm vây công. Đích xác là vây công. đạo kiếm quang. Mỗi đạo kiếm quang đều mang linh tính, phảng phất như bầy cá ở trong đại dương đang ăn thịt người, thấy con mồi liền ào ạt kéo tới, rồi lại phân công rất rõ ràng, có trước có sau.
Lục Bình biết Cẩm công từ trước đây xuất thủ là không toàn lực, nhưng cũng không ngờ kiếm thuật của hắn lại đạt đến cảnh giới như vậy. Chẳng những một kiếm phân hóa ra hơn đạo kiếm quang mà khoảng cách với cảnh giới tối cao của luyện kiếm thành phần là đạo kiếm quang, chỉ còn kém một lần lột xác cuối cùng. Hơn nữa hơn đạo kiếm quang này toàn bộ đều có linh tính.
"Kiếm quang hóa linh" đây là cảnh giới khi đạt tới luyện kiếm hợp nhất. Điều kiện cần phải có chỉ có một kiếm phân hóa thành kiếm quang khiến cho mỗi đạo kiếm quang đều có linh tính thì cuối cùng mới có thể khiến cho hơn đạo kiếm quang toàn bộ hợp lại thành một. Kiến thuật thông linh mới có thể thành luyện kiếm hợp nhất.
Cẩm công tử đánh ra hơn đạo kiếm quang, toàn bộ là thông linh, chỉ cần kiếm quang của hắn một lần nữa phân hóa thì sẽ đạt tới cảnh giới luyện kiếm hợp nhất, có thể nói là một con đường bằng phẳng để đi tới thành công.
Âu Dương Duy Kiếm dù có thể đem đạo kiếm quang hợp lại thành một nhưng kiếm thuật của hắn chẳng qua là đem một đạo kiếm quang ma luyện ra linh tính rồi từ một đạo kiếm quang này hóa thành chủ kiếm, thống soái đạo kiếm quang khác hợp lại thành một đạo. Sau đó thì đem những kiếm quang kia tâm nhiễm linh tính vào. Như vậy tuy nói là uy lực cực lớn nhưng so với kiếm thuật của Cẩm công tử hiển nhiên không thể so sánh.
Lục Bình đem hộ thân cương khí của tự thân cùng dung hợp với "Âm thiên", phối hợp với thanh hàm kiếm thi triển kiếm quyết uy lực lớn nhất mà hiện nay hắn nắm bắt được, đó là "Thiên đối thuyết kiếm quyết" hết sức ngăn cản kiếm quang của Cẩm công tử.
Âu Dương Duy Kiếm ở bên kia múa ra "Phong lưu khoái hoạt thập bát kiếm" tạo thành một đạo gió lốc, dùng từng dòng xoáy này đem từng con kiếm ngư cuốn ra xa xa, nhưng những con kiêm ngư màu vàng trước, sau nối tiếp kéo tới, so với Lục Bình cũng không khá hơn gì bao nhiêu.