Ảo thuật rất đa dạng nhưng gom góp hết lại thì có hai loại chính.
Loại thứ nhất là dạng ảo thuật mà tất cả đều do người thi triển làm ra mọi thứ, người bị thi triển chỉ có thể ôm hận la hét, kêu gào bên trong. Đây là loại chuyên dùng để giết người hoặc để tra khảo.
Loại thứ hai là dạng cả hai bên, người bị thi triển và người thi triển cùng chung sức dựng lên mọi vật, mọi quan cảnh, tất cả mọi thứ tồn tại bên trong ảo cảnh nếu như người bị thi triển biết được bản thân đang bên trong ảo cảnh của ảo thuật. Đây là loại có phần tốt đẹp hơn khi mục đích chính yếu là để lừa gạt người, thậm chí là dùng để cua gái, khiến người con gái yêu thật lòng chứ không phải bị ép buộc mới yêu. Bất quá thì tất nhiên loại ảo thuật này cũng đòi hỏi trình độ cao cấp hơn rất nhiều so với loại ảo thuật thứ nhất.
Vô Thường lựa chọn loại ảo thuật thứ hai để thi triển là bởi nếu như Tinh Linh tộc của Tinh Vũ Nguyệt giống với Tinh Linh tộc bên thế giới Pháp thuật thì khi Tinh Vũ Nguyệt chấp nhận điều kiện và thua, nàng sẽ rất nghiêm túc thực hiện điều khoản dù cho Vô Thường có là ác nhân giết người như gặt cỏ, hoặc dẫu khi biết bản thân đã bị lừa, đây chính là điều mà hắn mong muốn nhất và đã có tính toán ngay từ lúc đầu.
Hiện tại Tinh Vũ Nguyệt ngây thơ vốn không hề biết bản thân trúng ảo thuật vì ảo cảnh quá mức chân thật, kể cả Trấn Kim trên cao, nữ hồ ly ngồi ghế bên cạnh cũng có mặt, khí tức cũng y hệt, nên nàng đã đánh dấu ký khế ước ảo với Vô Thường, khiến Vô Thường đạt được mục đích vô cùng vui sướng.
Ở bên ngoài thực tại, lão giả Trấn Kim nhờ Tam Tâm Nhãn nhìn thấy tình cảnh ký kết “khế ước hư cấu” giữa Tinh Vũ Nguyệt và Vô Thường liền lắc đầu thở dài tiếc thương cho Tinh Vũ Nguyệt và cả Tinh Linh Giới.
“Tinh Linh tộc đúng là Tinh Linh tộc, các ngươi dù là một chủng tộc rất xinh đẹp, thiên phú cũng cao ngất ngưỡng nhưng mà tiếc là đầu óc có vấn đề nên quá thiện lương, quá nguyên tắc và quá ngây thơ, đúng hơn là ngu ngốc”.
“Haizzz, Hiên Mộc Thiên Vương, không biết ngươi ở ngoài kia dõi theo Kiểm Định Thiên Kính xem thấy con gái xinh đẹp mới tuổi trăng tròn liền đã bị người ta, một tên mao đầu tiểu tử lừa thành vợ thì có tức chết hay không a?”
“Mà, không, không, con gái ngươi được một cỗ phân thân của Chí Tôn cảnh lựa chọn làm vợ thì đáng nhẽ phải hết sức vui mừng mới đúng, làm gì mà có chuyện phải buồn chứ. Hừm hựm, đúng vậy, đúng vậy a”.
Những lời này của Trấn Kim nếu để Hiên Mộc Thiên Vương nghe được, và nếu như không phải hắn may mắn đột nhiên có chuyện bận nên không thể đến xem con gái trình diễn để rồi phát hiện ra tình cảnh này, hắn có lẽ là ói máu mà tức chết.
Con gái bị một cỗ phân thân chơi đùa khiến bản thân dù không yêu nhưng cũng phải làm vợ cho người ta, cái thể loại vợ chồng mà không thể đem lại hạnh phúc cho nhi tử thế này, là bậc phụ huynh ai mà vui nổi?
-Tốt.
Quay trở về ảo cảnh, Vô Thường ngay khi chộp đến khế ước thì mỉm cười, sau đó liền dùng lửa tím hóa khế ước thành bụi mờ bay đi.
Tiếp đó thì một tiếng “tách” vang lên từ hai ngón tay của Vô Thường, ảo cảnh lập tức bị giải trừ đi, mọi thứ đều quay trở lại thực tại.
Việc đưa Tinh Vũ Nguyệt vào ảo cảnh chỉ là để Vô Thường phòng hờ tình huống khi Tinh Linh tộc này và Tinh Linh tộc kia có sự khác biệt nhau dẫn đến khế ước thất bại, nhưng may mắn là không, do vậy nên hắn cũng không cần phải duy trì ảo thuật thêm một giây phút nào nữa, làm như vậy chỉ tổ càng thêm tiêu tốn sức mạnh của bản thân hắn.
Ảo cảnh tan biến, mọi vật đều đi đúng quỹ tích.
Tinh Vũ Nguyệt sau khi phát hiện bản thân nguyên bản đã đứng thì nay lại vẫn ngồi, mắt đẹp nhìn về phương xa thấy chín con dân Tinh Linh của nàng chỉ nằm ngủ trên đất mà không phải đã nổ chết, nàng sau vài giây suy tư liền lần nữa đứng bật dậy chỉ ngón tay tựa ngó sen về Vô Thường, giận dỗi nói.
-Nhân loại nhỏ bé, ngươi dám lừa một Thần Nữ như ta?
Vô Thường lập tức trả lời.
-Ta lừa nàng thì đã sao hả nương tử?
-Không nhiều lời nữa, khế ước giữa ta và nàng cả hai đều đã ký, hiện tại bắt đầu đấu đi thôi.
Dứt lời, cả cơ thể của Vô Thường chợt bốc lên một ngọn lửa tím to lớn, ngay sau đó ngọn lửa cũng thu lại, nhập trở vào cơ thể Vô Thường khiến khí tức sức mạnh của hắn đã rất suy yếu thì nay lập tức hùng hồn, mạnh mẽ như lúc ban đầu lắng nghe lão giả Trấn Kim đưa ra quy định, thông tin về cuộc tranh đoạt.
Một nụ cười quỷ dị bỗng chợt treo lên mặt hắn một cách khí hiểu, không biết là nhằm cười Tinh Vũ Nguyệt hay là cười một ai khác.
Trên cao bầu trời.
“Chuyện gì vậy, không thể nào, sức mạnh của hắn đã đầy trở lại, đây quả là chuyện vô lý!”
Cảm nhận sức lực của Vô Thường sau khi thu hồi ngọn lửa tím thì đã quay về % sức mạnh ban đầu, cứ như là từ đầu đến cuối hắn chưa từng sử dụng bất cứ một chiêu thức sức mạnh nào để hại người, điều này khiến Trấn Kim lão giả biến sắc kinh hãi.
Trong đầu lão thầm nghĩ “chẳng lẽ chiêu thức dường như chỉ mang tính chất màu mè hoa lá hẹ vừa rồi hắn sử dụng lại là một Thần thông hoặc biện pháp khó hiểu có thể giúp người hồi phục lại hoàn toàn sức mạnh mà không cần sử dụng linh đan diệu dược?”
Cũng không riêng gì Trấn Kim ngớ người lúc này, ở bên ngoài tinh không Đại Thế Giới, các vị đại năng đang dõi mắt nhìn xuống đại đấu trường thông qua Kiểm Định Thiên Kính, rồi khi thấy chiếc gương thứ ba có dòng thông tin “Sức mạnh: hồi phục %” đều há hốc mồm lên.
-Đây… đây là chiêu thức quỷ dị gì?
-Nó là một dạng hồi phục, mà hồi phục sẽ nằm trong phạm vi thuộc tính “Mộc”, tiểu Nhân tộc này chỉ có thuộc tính “Hỏa, Huyễn” thì làm sao có thể sử dụng được “hồi phục” mà khôi phục lại sức mạnh?
-Quái lạ, dù cho là người này có Mộc thuộc tính nhưng Mộc thuộc tính chỉ có thể hồi phục một số thứ liên quan đến sinh mệnh tựa như hồi sinh người vừa chết, trị các loại bệnh tật đeo bám, hay là trừ khử những vật tà ác, nhưng nó làm sao có thể khôi phục được sức mạnh đã mất đi?
-Thật sự là một đại năng kinh khủng chuyển thế sao?
Chiêu thức quỷ dị này có thể nói là lần đầu tiên trong đời mà các vị đại năng chứng kiến cho dù là cấp bậc Chí Tôn cảnh. Năng lực kinh hãi, vô lý, hư cấu mà nó mang lại thật sự là quá kinh hồn.
Tại vị trí đôi mắt của vị Chí Tôn cảnh có giọng nói ấm áp. Lúc này hắn tự nhẩm trong đầu một câu hỏi đầy nghi hoặc.
“Chẳng lẽ là cấp bậc Lão Tổ trong truyền thuyết thời kỳ cổ đại khi Thiên Địa vừa khai thiên Hạ Giới?”.
Quay trở lại đại cung điện đấu trường.
-Hừ, đây là do nhân loại nhỏ bé ngươi ép ta đấy.
Mang theo thần sắc lạnh nhạt, hờn dỗi rời khỏi ghế, Tinh Vũ Nguyệt hiện lên một đôi cánh mỏng tuyệt đẹp phía sau lưng liền phiêu đãng lên không trung, sau đó vài giây liền đáp xống vị trí cách Vô Thường m mà đối nhãn với tiểu Vô Thường chỉ cao đến ngang bụng nhỏ của nàng.
Vôi Thường đối diện mỹ nhân hết sức ma mị ngay trước mặt mà khẽ nói.
-Hãy cho ta thấy, một Thần Nữ Tinh Linh tộc như nàng có được những gì.
Một tay đẩy mạnh về chín tộc viên Tinh Linh tộc đáng bất tỉnh để đánh văng họ ra khoảng cách gần m, giúp họ tránh thoát khỏi phạm vi nguy hiểm khi bùng nổ chiến sự.
Ngay sau đó Vô Thường chuyển gương mặt điềm tĩnh, miệng nhàn nhạt hô lên.
-Thương Viêm!
Dùng ánh mắt lạnh lùng chỉ tay về Tinh Vũ Nguyệt, hàng chục cây thương lửa nhỏ nhìn như những chiếc đũa nhưng phần đầu lại có dạng mũi nhọn sắc tựa cây thương bỗng xuất hiện bên cạnh Vô Thường rồi lập tức lao ra, tấn công về hướng Tinh Vũ Nguyệt.
-Vụt vụt vụt…
Thế nhưng với Ảo Thể, mọi công kích đều không thể chạm đến thân thể của Tinh Vũ Nguyệt mà gây ra sát thương lên cơ thể của nàng, hàng chục cây thương của Vô Thường lao đến chỉ đơn giản như là xuyên qua một cái hư ảnh rồi tan biến nơi xa.
-Ồ?!
Thấy tình cảnh này, Vô Thường tức thì giả bộ kinh ngạc trong khi với Thiên Địa Nhãn, hắn đã thấu tất cả năng lực của Tinh Vũ Nguyệt từ lâu.
-Khi dõi theo nhiệt độ của nàng, ta cứ ngỡ nàng không hề có Thần thông bẻ cong hình ảnh như chín tộc viên kia, nhưng không ngờ thân thể của nàng lại có sự độc đáo như vậy. Rất thú vị.
-Này nương tử.
Dù bản thân đã đứng trong vài giây để nói truyện nhưng có vẻ Tinh Vũ Nguyệt vẫn cứ đứng tại chỗ hòng chờ hắn công kích bản thân nàng liên tục cho đến khi hắn sức cùng lực kiệt và nàng sẽ giành chiến thắng. Vô Thường vội nhắc nhở nàng.
-Nàng chỉ còn chính xác là phút để hạ gục ta, nếu không thì ta sẽ cứ đứng ở đây, đứng cho đến khi kết thúc cuộc hỗn chiến soán ngôi và hai cả ta đều không có hạng.
Lời Vô Thường vừa ra, Tinh Vũ Nguyệt tức thì nhíu mày ngẫm nghĩ kỹ lời từng nói của hắn.
Ở trên cao lão giả Trấn Kim liền thở dài.
“Khác xa với các tộc khác, Tinh Linh tộc luôn ở dạng phòng thủ và chỉ chủ động tấn công khi kẻ địch khi kẻ địch đã phạm lỗi lầm với bổn tộc trước. Do vậy, đáng lẽ nếu Vô Thường kia giết chết chín tộc viên Tinh Linh tộc như trong ảo cảnh thì Tinh Vũ Nguyệt đã dùng toàn bộ sức lực vốn có của nàng để tiêu diệt Vô Thường, nhưng tiếc là hắn chỉ làm họ ngất, dẫn đến Tinh Vũ Nguyệt đã sụt giảm chiến ý khi thấy điều đó, khiến bản tính hiền lành của nàng buộc nàng phải hạ gục Vô Thường một cách nhẹ nhàng. Thế nên mới ra tình trạng chiến đấu kém đặc sắc như bây giờ, đến nỗi mà chính ta còn thấy chán nản, buồn ngủ đây”.
-Được thôi nhân loại, Tinh Vũ Nguyệt ta sẽ đánh bại ngươi như ngươi mong muốn.
Sau gần bảy giây suy nghĩ, Tinh Vũ Nguyệt rốt cuộc lên tiếng, khí tức sức mạnh của nàng cũng đồng thời bộc phát mạnh mẽ ra bên ngoài.
-Vù vù vù…
Gió nổi, cuồng phong tích tụ, xung quanh Tinh Vũ Nguyệt nhanh chóng hình thành một cơn gió lốc bao trùm cơ thể nàng.
-Phong thuộc tính? Thú vị đấy.