Mao Vinh gật đầu nói:
- Không sai, có người nói hắc hổ tộc trước đây trong cuộc chiến đấu tranh đoạt lãnh địa của phong lôi ưng tộc đã lập công lao rất lớn, mỗi một đời tộc trưởng hắc hổ tộc đều được phong lôi ưng tộc coi trọng!
Cổ Thần nói:
- Đã như vậy thực lực của hắc hổ tộc kia nhất định không kém, yêu tu Kim Đan kỳ không dưới con số năm, Mao huynh, hiện tại huynh mới có tu vi Dẫn Hồn trung kỳ, muốn đoạt được địa đồ trong tay yêu tu Kim Đan kỳ, như vậy độ khó hơi cao…
Cổ Thần biến thành Thiên Dạ Lang Vương, tự nhiên thăm dò được một chút về thực lực của hắc hổ tộc, yêu tu Kim Đan kỳ mặt ngoài có tổng cộng người, tộc trưởng Hắc Ba càng có tu vi Kim Đan trung kỳ.
Mao Vinh khẽ cười nói:
- Trộm đạo của ta chính là do sư phụ dạy, theo sư phụ nói đạo thuật này xuất phát từ Thiên Đạo Tông, sư phụ cho ta ba kiện pháp bảo, một kiện Nặc Thần Châu chuyên dùng ẩn nấp khí tức, tu sĩ dưới Mệnh Tuyền cảnh không thể nào phát hiện ra được, một kiện Hành Thổ Lăng, có thể đi lại dưới lòng đất dễ dàng, trong nháy mắt di động mười dặm, so với phi độn trong không trung còn nhanh hơn mấy lần, còn có một kiện Kim Cương Ấn là pháp khí công kích thượng phẩm. Tu sĩ Kim Đan kỳ bị đánh trúng cũng phải thụ thương nặng, có ba kiện pháp bảo này ta có thể đảm bảo an toàn dưới tay yêu tu không quá Kim Đan kỳ, nếu như có thể lẻn vào Hắc Hổ Lĩnh, biết được chỗ địa đồ thì coi như cơ hội rất lớn.
Nặc Thần Châu, Hành Thổ Lăng, Kim Cương Ấn…
Sau khi Cổ Thần nghe xong liền hiểu ra, nói:
- Trách không được vừa rồi Mao huynh tiếp cận gần chúng ta ba mươi trượng mà tiểu đệ và Tiểu Bạch không hề phát hiện ra, nguyên lai có pháp bảo như vậy, yêu tu dưới Mệnh Tuyền cảnh không có kẻ nào có thể ngăn cản rồi, chỉ là… Không biết hắc hổ tộc kia để địa đồ ở nơi nào? Vật phẩm quan trọng như vậy khẳng định bị giấu tại nơi cực kỳ bí mật, coi như là tộc trưởng hắc hổ tộc mang theo bên người, muốn trộm được thứ gì đó trên người yêu tu Kim Đan kỳ, sợ là không đơn giản.
Mao Vinh tiếp lời:
- Nếu như có thể tới gần khoảng cách tộc trưởng hắc hổ tộc khoảng ba mươi trượng, chỉ càn địa đồ để trong túi trữ vật hoặc Càn Khôn Trạc của hắn thì có năm phần thành công bị ta trộm vào tay, chỉ cần lấy được ta lập tức dùng Hành Thổ Lăng chui xuống dưới mặt đất, cho dù là tộc trưởng hắc hổ tộc có tu vi Kim Đan hậu kỳ cũng không thể biết được ta đi về phía nào, chỉ là ta sợ Hắc Hổ Lĩnh phòng thủ nghiêm mật, muốn lẻn vào Hắc Hổ Lĩnh cũng không hề dễ dàng, Nặc Thần Châu có thể ấn thấp thần thức dò xét, nhưng mắt thường có thể nhìn thấy rõ ràng.
Nhãn thần Tiểu Bạch sáng ngời, nói:
- Không phải Cổ Thần có thể biến ảo tướng mạo yêu tu hay sao? Biến thành bộ dáng đặc sứ hắc hổ tộc kia chạy tới Hắc Hổ Lĩnh, như vậy không phải đủ để kéo tộc trưởng hắc hổ tộc ra ngoài?
Cổ Thần gật đầu nói:
- Ý kiến hay.
- Ai là đặc sứ hắc hổ tộc?
Mao Vinh hỏi.
- Một đầu hắc hổ, tam đại vương hắc hổ tộc, tên là Hắc Nha.
Cổ Thần nói:
- Trên tay Hắc Nha khẳng định có lệnh phù truyền âm, thường xuyên liên hệ với đại vương hắc hổ tộc, nếu như biến thành bộ dáng Hắc Nha, cần phải loại trừ Hắc Nha trước, bằng không có Hắc Nha trò chuyện, ta lại biến thành bộ dáng Hắc Nha chạy tới Hắc Hổ Lĩnh, vậy không phải chui đầu vào lưới hay sao?
Mao Vinh hỏi:
- Hắc Nha kia có tu vi gì? Nếu đã là tam đại vương hắc hổ tộc, vậy khẳng định tu vi không kém?
Lập tức, Mao Vinh nhớ tới thời điểm chính mình uống rượu ăn thịt hắc hổ đụng phải một đầu yêu tu hắc hổ, hỏi:
- Có phải là tu vi Kim Đan sơ kỳ?
Cổ Thần và Tiểu Bạch gật đầu.
Mao Vinh nhíu mày nói:
- Yêu tu Kim Đan kỳ không thể đánh chết dễ dàng! Tuy nói trong tay ta có Kim Cương Ấn, thế nhưng tu sĩ Kim Đan kỳ cần phải cho ta cơ hội đánh trúng thân thể hắn mới được!
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Yêu tu Kim Đan kỳ đúng là khó đánh chết, bất quá…
Hai mắt Cổ Thần sáng ngời, nói tiếp:
- Nếu như Kim Đan trung kỳ, chúng ta có hợp tác lại cũng không có khả năng giết, nhưng Hắc Nha kia chỉ có tu vi Kim Đan sơ kỳ, hai chúng ta liên thủ đánh chết hắn ngược lại không phải là không có khả năng!
- Chúng ta liên thủ?
Mao Vinh hỏi:
- Liên thủ như thế nào?
- Còn có ta… Phân thần thuật của ta không phải là không có tác dụng, tu sĩ Kim Đan sơ kỳ nhất định sẽ bị chút ảnh hưởng!
Tiểu Bạch ngẩng đầu lên, kiêu hãnh nói.
Cổ Thần gật đầu:
- Không sai, có Tiểu Bạch ở đây, phần thắng của chúng ta càng cao hơn nhiều… Tuy rằng yêu tu Kim Đan kỳ lợi hại, nhưng nếu như chúng ta đánh lén thành công mà nói…
Cổ Thần, Mao Vinh và Tiểu Bạch nói chuyện thật lâu, tỉ mỉ nghiên cứu một lượt kế hoạch đánh chết đặc sứ Hắc Nha.
Ngày tiếp theo, một đầu kim long từ chỗ Cổ Thần nướng thịt hôm qua phóng lên cao, cái miệng lớn há ra, tiếng long ngâm vang vọng thiên địa, truyền khắp mấy trăm dặm.
Tốc độ bay của kim long cực nhanh, rất nhanh đã phi độn được khoảng cách mấy trăm dặm, yêu thú, yêu tu gặp phải trên đường đều giết hơn phân nửa, thả đi phân nửa…
Rất nhanh, tin tức kim long xuất hiện bị chúng yêu thú, yêu tu đào tẩu truyền đi, cách hơn bốn vạn dặm về phía đông, đặc sứ Hắc Nha của hắc hổ tộc nghe được tin tức này, rất nhanh liền chạy tới chỗ kim long, phi độn hết tốc độ.
Tốc độ của Hắc Nha vượt qua các yêu tu khác, tới hoàng hôn là người đầu tiên phi độn đến vị trí kim long xuất hiện trong tin tức truyền về.
Đến tận đây, Hắc Nha nhìn thấy xa xa phía tây bắc, hơn trăm dặm có một đạo kim quang lóng lánh vô cùng, trong kim quang có một đạo thanh mang, thoát ẩn thoát hiện, tựa hồ như đang chiến đấu kịch liệt với kim quang, trong mắt Hắc Nha căng thẳng, lập tức phi độn về phía kim quang.
Chỉ là kim quang và thanh quang mới chiến đấu trong thời gian vài cái chớp mắt đều đồng thời biến mất, trong lòng Hắc Nha quýnh lên, thật vất vả mới có tin tức của kim long, vậy mà đột nhiên biến mất trước mặt, nhất thời đề cao tốc độ tới cực hạn, không quá lâu sau Hắc Nha đã xuất hiện tại chỗ kim quang và thanh quang vừa mới đánh nhau.
Cái bóng kim long không thấy một chút, nhưng một đầu yêu tu thân người đầu sói lại có một, nằm thẳng trên mặt đất, toàn thân là máu, hôn mê bất tỉnh, tựa hồ bị thương rất nặng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Lang yêu bị thương nặng nằm trên mặt đất kia so với Thiên Dạ Lang Vương giống nhau như đúc, chính là Cổ Thần biến thành.
Hắc Nha thấy thế, nhất thời độn quang hạ xuống, dừng lại ngay bên cạnh cổ Thần, hô:
- Thương Dạ…
Nếu là yêu tu khác, dù chết hay trọng thương cứ mặc kệ, Hắc Nha không thèm để ý tới.
Thế nhưng Thiên Dạ Lang Vương chính là tộc trưởng của một trong những tộc đàn phụ thuôc lớn nhất của hắc hổ tộc, vì hắc hổ tộc quản hạt một phương lãnh địa dài tới hơn mười vạn dặm, chính là tâm phúc của hắc hổ tộc.
Hắc Nha làm tam đại vương của hắc hổ tộc, lần này làm đặc sứ truy sát kim long, thấy Thiên Dạ Lang Vương bị thương, đương nhiên không thể không để ý.
Hắc Nha vừa hạ xuống đất, quang tráo pháp lực vẫn bao phủ toàn thân, không hề thả lỏng một điểm canh giác, qua một lát, thấy Thiên Dạ Lang Vương vẫn trọng thương bất tỉnh như trước, hắn dùng thần thức nhìn quét qua phạm vi hơn vạn trượng, không có gì dị thường, nhất thời triệt tiêu quang tráo pháp lực, đưa tay định nâng Thiên Dạ Lang Vương trên mặt đất dậy.