Chân Tiên

chương 261: nam thiên lại hiện (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sáng sớm hôm sau, tiểu hòa thượng độn địa mà đi, Tiểu Bạch hóa thành bạch hồ, ngồi trên đầu vai Cổ Thần, Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, lập tức khiến tiểu hòa thượng thất kinh, bất quá ngày hôm qua đã biết được Đại vương Hắc Hổ tộc đã chết dưới tay Cổ Thần, có được Thiểm Thiên Phong Dực của gã Đại vương kia, cũng không có gì lạ.

Độn tốc Thổ Hành Toa của tiểu hòa thượng còn nhanh hơn so với tu sĩ Kim Đan kỳ, thế nhưng so với Cổ Thần lại chậm hơn rất nhiều, trong một ngày hắn không độn được quá bốn vạn dặm, còn Cổ Thần lại có thể phi độn hơn hai mươi vạn dặm.

Phi độn theo tiểu hào thượng được hơn ngàn dặm, tốc độ Cổ Thần đột nhiên tăng lên rất nhiều, truyền âm nói:

- Lão đệ đi trước một bước, xem có hay không gặp được Nam Thiên tiền bối, hẹn gặp ngươi tại bờ Đông Hải.

Tốc độ tăng lên, vượt xa gấp mấy lần tốc độ tiểu hòa thượng, nơi này đã qua lãnh địa Thương Lang tộc, bước vào địa giới Xích Chuẩn tộc. Xích Chuẩn tộc chính là một loại yêu cầm, vừa tới đây, Cổ Thần ở giữa không trung đã gặp phải không ít yêu cầm, yêu tu.

Bất quá, nhìn thấy sau lưng Cổ Thần là Thiểm Thiên Phong Dực dài hơn mười trượng, tuy rằng Cổ Thần vẫn bảo trì hình dạng con người, nhưng những yêu tu này vẫn muốn tránh càng xa càng tốt.

Hiện Cổ Thần có Thiểm Thiên Phong Dực, cho dù gặp phải yêu tu Mệnh Tuyền cảnh cũng có thể dùng tốc độ chạy trốn.

Hơn nữa Cổ Thần còn có hắc diễm phần thiên do luyện hóa hắc diễm trong Hắc Diễm Phần Thần trận, phải biết tu sĩ Kim Đan kỳ đi vào phạm vi Hắc Diễm Phần Thần trận cũng bị hắc diễm đốt thành hư vô, tuy rằng hắc diễm bị Cổ Thần luyện hóa thành hắc diễm phần thiên, uy lực đã giảm đi nhiều nhưng vẫn có lực sát thương rất lớn vớ yêu tu Kim Đan kỳ.

Thực lực hiện tại của Cổ Thần, đã không cần biến thành dáng dấp yêu tu, huống chi hắn còn muốn cho đám yêu tu nhìn thấy, như vậy tin tức xuất hiện tu sĩ nhân tộc khẳng định sẽ được truyền ra rộng rãi, nếu như Nam Thiên đạo nhân nghe được, tự nhiên sẽ tìm tới.

Mới qua nửa ngày, Cổ Thần đã bay về hướng đông được hơn mười vạn dặm, rời xa khỏi lãnh địa Xích Chuẩn tộc, nơi đây cách vịnh Đông Hải chỉ còn hơn ba mươi vạn dặm, trong quãng đường này cũng là lãnh địa Phong Lôi Ưng tộc trực tiếp quản lý.

Mới vừa tiến vào lãnh địa Phong Lôi Ưng tộc không lâu, liền có một đạo độn quang bay về phía Cổ Thần, tốc độ cực nhanh, Cổ Thần tỉ mỉ nhìn lại, thấy đối phương có tu vi Kim Đan sơ kỳ, sau lưng còn có một đôi cánh lấp lóe điện quang.

Một yêu tu Kim Đan kỳ của Phong Lôi Ưng tộc, cánh sau lưng đối phương cũng gần giống với Thiểm Thiên Phong Dực của Cổ Thần, thế nhưng nhỏ hơn nhiều, chỉ rộng hơn mười trượng.

Rất nhanh, tên yêu tu này liền phi độn tới trước mặt Cổ Thần, hét lớn một tiếng:

- Không ngờ là tu sĩ nhân tộc? Lại có được pháp bảo cực phẩm của tộc ta? Đưa tới đây...

Vừa nói xong một lời, cánh sau lưng gã yêu tư liền vẫy động, nhanh như lưu tinh vọt tới phía Cổ Thần, vỗ ra một chưởng, một đạo cương mang hơn mười trượng trong nháy mắt xuất hiện đánh về phía Cổ Thần.

Tu vi Cổ Thần bất quá chỉ là Bồi Nguyên sơ kỳ, yêu tu này có tu vi Kim Đan sơ kỳ, tự nhiên không đặt Cổ Thần vào trong mắt.

Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, tay phải đeo một bộ quyền sáo, chính là pháp bảo thượng phẩm lấy từ trên người Hắc Ấp, đánh ra phía trước một quyền, nhất thời phát ra quyền cương cỡ mấy chục trượng, mạnh mẽ đối kích với chưởng cương của đối phương.

Quyền chưởng va chạm, một tiếng nổ lớn vang vọng trời đất, rung động trong tai, dù là ở ngoài ngàn dặm cũng có thể nghe được rõ.

Uy lực quyền cương và chưởng cương tựa hồ ngang nhau, ngay lúc va chạm, cả hai liền bị chấn vỡ, hóa thành đạo đạo lớp sóng pháp lực, lan rộng ra bốn phía hư không thành một vòng sóng gợn, lấy chỗ va chậm giữa quyền cương và chưởng cương làm trung tâm, trong nháy mắt mở rộng ra mấy trăm trượng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

Mới đầu vừa nhìn, một quyền một chưởng của hai người tựa hồ có lực lượng ngang nhau, không ai kém ai.

Bất quá, ngay sau đó một tiếng kêu thảm thiết thê lương đột nhiên vang lên, một đạo hỏa diễm màu đen không hề trở ngại, xuyên thấu qua chưởng cương xuyên thấu qua quang tráo pháp lực, trong nháy mắt liền lan tới thân thể gã yêu tu Phong Lôi Ưng tộc.

Hắc diễm phần thiên! Chính là viêm hỏa phần thiên và hắc diễm trong Hắc Diễm Phần Thần trận dung hợp tạo thành, có được tất cả mọi uy năng của hắc diễm, mặc kệ là đá tảng, kim loại, linh hồn, thần thức, hay cả hư vô đều có thể đốt sạch.

Viêm hỏa phần thiên hấp thu hắc diễm tuy rằng uy lực không bằng Hắc Diễm Phần Thần trận, nhưng lực sát thương cực mạnh của hắc diễm là điều không cần nghi ngờ.

Hắc diễm phần thiên lan tới, cả thân thể và linh hồn yêu tu Phong Lôi Ưng tộc đều trọng thương, nửa người hắn, kể cả một bên cánh bị cháy thành một mảnh đen kịt, linh hồn càng trọng thương.

"Oa", phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt gã yêu tu kia sợ hãi, thật sự không biết vì sao, trong cơ thể mộ gã tu sĩ Bồi Nguyên sơ kỳ dĩ nhiên lại có thứ hỏa diễm lợi hại như vậy. Lập tức, vẫy động đôi cánh, thân thể xiêu vẹo do một bên cánh bị tổn thương, bỏ chạy về phía xa.

Cổ Thần nhìn gã yêu tu kia bỏ chạy, không thèm để ý, vỗ cánh, tiếp tục phi độn về hướng đông.

Yêu tu này là một thành viên Phong Lôi Ưng tộc, Cổ Thần tuy rằng giết chết Đại vương Hắc Hổ tộc, thế nhưng cũng không muốn gây mâu thuẫn gì quá mức với đại tộc đàn có thực lực nhất đẳng như Phong Lôi Ưng tộc.

Trọng yếu nhất, Cổ Thần còn muốn thông qua gã yêu tu phong lôi ưng kia truyền bá thông tin hắn xuất hiện, hi vọng có thể tới tai Nam Thiên đạo nhân.

Nếu như Nam Thiên đạo nhân nghe được tin tức này, khẳng định sẽ tìm đến, đồng thời Nam Thiên đạo nhân còn dặn tiểu hòa thượng, sau khi lấy được địa đồ liền tới bờ Đông Hải chờ hắn, điều này nói rõ Nam Thiên đạo nhân khẳng định đang ở rất gần bờ Đông Hải.

Cổ Thần thoáng thả chậm tốc độ phi độn, phi độn nửa ngày mới đi được hơn sáu vạn dặm, khi sắc trời chuyển tối liền tùy tiện hạ xuống một đỉnh núi, bày ra một trận pháp đơn giản sau đó đả tọa nghỉ ngơi.

Qua một đêm yên lặng, ngày hôm sau Cổ Thần tiếp tục khởi hành, phi độn về phía Đông.

Thoáng qua nửa ngày, lại phi độn về phía trước hơn mười vạn dặm, ngày hôm nay gặp phải mấy tên yêu tu Phong Lôi Ưng tộc, tất cả đều tránh ra xa, nhường đường mà đi, có thể thấy được tin tức gã yêu tu Kim Đan kỳ hôm qua bị trọng thương đã truyền khắp Phong Lôi Ưng tộc.

Khoảng cách tới bờ Đông Hải chỉ còn gần năm vạn dặm, không tới nửa ngày là đến nơi, Cổ Thần đang phi hành, đột nhiên tại bầu trời phía xa xa, mấy đạo quang hoa từ phía đông bắc đang cấp tốc bay về phía Cổ Thần.

Cổ Thần nhất thời đề cao cảnh giác, nhìn tốc độ mấy đạo quang hoa ở ngoài ngàn dặm kia, nếu không phải có pháp bảo phi hành cực phẩm, vậy chính là tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh đang phi độn.

Tốc độ người tới quả nhiên cực nhanh, không tới nửa khắc, mấy đạo quang hoa đã phi độn vào phạm vi ngàn dặm trước mặt Cổ Thần, đồng thời Cổ Thần cũng nhìn rõ được người tới trong mấy đạo độn quang kia, nhất thời trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.

Bên trong đạo quang mang màu xanh phía trước có một đạo sĩ chừng bốn mươi tuổi, diện một bộ đạo y thêu hình bát quái, ngồi trên một chiếc hồ lô, chính là Nam Thiên đạo nhân đã có bốn năm rồi chưa gặp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio