Chân Tiên

chương 315: giết sạch (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên khiến chúng tu sĩ kinh hồn táng đảm, người ta vô thanh vô tức xuất hiện trên đỉnh đầu bọn họ hơn mười trượng, tất cả mọi người không hề phát hiện ra, nói rõ tu vi cao hơn mọi người rất nhiều!

Nhất là trung niên nhân kia, chính là hạ nhân của Cổ gia, chúng tu sĩ lập tức hiểu ra, vị cao nhân trong miệng Lệ trưởng lão chính là trung niên nhân thoạt nhìn vô cùng bình thường, nhét vào trong đám đông nhất định không hề bị chú ý này!

Nhất thời, chúng tu sĩ giống như chim sợ cành cong, không dám quay đầu lại, lập tức bỏ chạy tứ tán, không ai dám dừng lại nhiều hơn một giây.

- Đi được sao?

Cổ Thần hét lớn một tiếng.

Thân thể giống như quỷ mị bay tới phía sau một gã tu sĩ Trúc Thai kỳ, nhất thời hai đạo chỉ cương điểm ra, một gã tu sĩ Dẫn Hồn kỳ cách chừng hai mươi trượng cũng bị bao phủ trong đợt công kích này…

Hai đạo chỉ cương chói mắt không gì sánh được, giống như một đoàn quang mang ánh sáng ngọc, trong nháy mắt tới nơi, hai gã tu sĩ phân biệt tung hai kiện pháp khí phòng ngự hạ phẩm!

Phốc phốc…

Hai thanh âm đồng thời vang lên, chỉ cương ánh sáng ngọc như mũi tên, hai kiện pháp khí phòng ngự hạ phẩm giống như bùn đất, bị bắn nát bấy.

Thế đi của Kinh Tiên chỉ không giảm, cương tráo pháp lực hộ thể như không có, trong nháy mắt bị phá hủy, bắn vào người hai gã tu sĩ!

- A…

- A…

Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai gã tu sĩ bị Kinh Tiên Chỉ bắn thủng, tạo thành một lỗ máu thật lớn, mất mạng tại chỗ.

Trước sau chỉ trong thời gian nháy mắt đã có bốn gã tu sĩ chết trong tay Cổ Thần, hắn giống như một tôn tử thần, vừa rat ay liền thu gặt sinh mệnh!

Tám người còn lại đều sợ vỡ mật, hối ý trong lòng giống như nước thủy triều thao thao không dứt, nghìn lần không nên, vạn lần không nên tự nhận anh dũng chạy tới thành Nhạc Thủy, nguyên tưởng rằng Cổ gia chỉ là một tiểu gia tộc, một người cũng có thể tùy ý niết như quả hồng chín!

Không nghĩ tới, hoàn toàn tương phản, Cổ gia là một bàn tay tiên nhân, quả thực không thể chạm vào!

Một Cổ gia nho nhỏ dĩ nhiên có cao thủ như vậy ẩn nấp, tu sĩ Kim Đan sơ kỳ trong tình huống thân không biết quỷ không hay đánh thành trọng thương, khiến trong lòng chúng tu sĩ Cự Linh Môn sợ hãi tới cực điểm.

Đánh chết bốn tu sĩ, còn lại tám gã tu sĩ thoát được nhanh nhất, chính là hai tên tu sĩ Kim Đan không thụ thương cũng chỉ chạy được chừng một trăm trượng, mấy người còn lại chỉ cách Cổ Thần hơn mười trượng.

Tuy là bỏ chạy tứ tán, thế nhưng không có người nào dám chạy về phương hướng Cổ gia, chỉ chạy theo ba hướng nam, bắc, đông, tốp hai tốp cùng một chỗ. Truyện Sắc Hiệp -

Thần thức Cổ Thần phát ra, so với tu sĩ cùng cảnh giới mạnh mẽ hơn rất nhiều, phạm vi đạt tới ba mươi dặm, không sợ chúng tu sĩ biến mất trong tầm thần thức giám thị, cũng có đủ thời gia giết chết đám tu sĩ này!

- Cự Linh Môn, hôm nay không cho các ngươi một chút giáo huấn, còn tưởng tằng Cổ gia là quả hồng mềm dễ niết, giết đám tiên phong các ngươi, hôm nay giết tới Cự Linh Môn, không giết chết hai tên thái thượng trưởng lão của các ngươi, đám ác tặc các ngươi sẽ không biết sợ hãi!

Đang khi nói chuyện, thân thể Cổ Thần nhanh như quỷ mị, lại đuổi theo hai tên tu sĩ Dẫn Hồn kỳ khác, không kẻ nào kéo dài được thời gian, chỉ là hai đạo chỉ cương Kinh Tiên Chỉ điểm ra, hai tên tu sĩ cùng với hai kiện pháp bảo phòng ngự tung gia đều bị hủy diệt trong nháy mắt.

Lập tức hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai thêm hai tên tu sĩ Dẫn Hồn kỳ bị mất mạng!

Kinh Tiên Chỉ là công pháp thượng thừa của Hư Thiên Tông, Nam Thiên đạo nhân từng đánh nhau với Tàng Thiên Cơ mà chưa hề rơi xuống hạ pong, lấy tu vi của Cổ Thần ngày hôm nay, Kinh Tiên Chỉ vừa ra, giống như chặt rau thái dưa, vô cùng đơn giản!

Mười hai tên tu sĩ Cự Linh Môn có tới sáu người bị giết, số còn lại là ba tên Kim Đan kỳ, ba tên Bồi Nguyên kỳ.

Pháp lực của Cổ Thần vượt xa đám người này, tốc độ phi hành càng nhanh như thiểm điện, thân thể nhoáng lên, lại đuổi theo hai tên tu sĩ Bồi Nguyên kỳ, hai đạo chỉ cương chói mắt xuất hiện, lại là hai tiếng kêu thảm thiết đồng thời vang lên.

Hai tên tu sĩ Bồi Nguyên kỳ phóng ra pháp bảo phòng ngự hạ phẩm cũng không thể ngăn cản được Kinh Tiên Chỉ của Cổ Thần đánh chết.

Cổ Thần linh hồn xuất khiếu, không cần phải sử dụng pháp bảo, có thể phi hành trong không trung, tốc độ cực nhanh, so với thân thể phi hành còn nhanh hơn, hoàn toàn tiếp cận với tốc độ phi hành của tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh.

Hiện tại đã giết đi tám người, hai tên tu sĩ chạy nhanh nhất cũng chỉ vượt qua khoảng cách sáu bảy trăm trượng, một tên tu sĩ Bồi Nguyên kỳ khác và Lệ trưởng lão bị trọng thương đều chỉ cách hơn bốn trăm trượng.

Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, trong nháy mắt đã đuổi theo phía sau tên tu sĩ Bồi Nguyên kỳ, chỉ cương chói mắt chợt lóe, tên tu sĩ Bồi Nguyên kỳ tung pháp bảo, toàn lực chống lại, pháp bảo của Cổ Thần chưa ra, hoàn toàn chỉ dựa vào pháp lực bản thân, lại miểu sát tên tu sĩ Bồi Nguyên kỳ này.

Lệ trưởng lão bị thương, tốc độ phi hành lúc này không nhanh hơn tên tu sĩ Bồi Nguyên kỳ bao nhiêu, hai tên tu sĩ Kim Đan kỳ đã cách Cổ Thần ngoài nghìn trượng, Cổ Thần đã đuổi tới phía sau Lệ trưởng lão.

- Cao nhân tha mạng!

Lệ trưởng lão nhất thời quỳ rạp trên pháp bảo, liên tục dập đầu nói.

Cổ Thần xuất thủ, một chỉ tất chết, cho dù là chưa thụ thương Lệ trưởng lão cũng không phải là đối thủ, hiện tại càng không đỡ nổi một kích của Cổ Thần, trong lòng từ lâu đã kinh hồn táng đảm, chỉ có nước dập đầu xin tha thứ.

- Cự Linh Môn tàn sát con người, lại khi dễ Cổ gia ta, hôm nay ta làm người tốt một hồi, diệt trừ khối u ác tính Cự Linh Môn này, ngươi và đồng môn cùng nhau đi thôi!

Cổ Thần không hề đồng tình, hai tay đều xuất hiện, hai đạo chỉ cương đồng thời đánh ra, Kinh Tiên Chỉ thô to như thân người, chói mắt không gì sánh được, chính là công kích cực mạnh Cổ Thần phát ra, hai đạo chỉ cương đồng thời đánh tới, thân thể Lệ trưởng lão và pháp bảo đều bị đánh nát bấy.

Hóa thành mưa máu rơi xuống!

Lúc này, hai tên tu sĩ Kim Đan kỳ còn sót lại, trong lòng kinh hãi tới cực điểm, không dám trực tiếp phi độn về phương hướng Cự Linh Môn, hai người một nam một bắc, ngược hướng mà chạy, hoàn toàn ủy thác cho thiên mệnh!

Hai người cách Cổ Thần hơn một nghìn năm trăm trượng, mặc kệ là truy đuổi người nào thì người kia cũng chạy được càng xa!

Cổ Thần không hề lo lắng, tên tu sĩ chạy theo hướng nam hơi gần hơn một chút, thân thể như lưu tinh đuổi theo.

Phạm vi thần thức của hắn hơn ba mươi dặm, trên dưới trượng, hai người này vô luận thế nào cũng không thể chạy trốn được hơn trượng!

Thần thức đã tập trung hai người này, chạy trốn thế nào đi nữa cũng không thoát được hai mắt Cổ Thần.

Một kiện áo choàng màu đen xuất hiện phía sau lưng Cổ thần, chính là Tật Vũ Phi Phong, nguyên bản tốc độ của Cổ Thần đã nhanh tới cực điểm, hiện tại tốc độ càng nhanh hơn không ít.

Cổ Thần không dám sử dụng Thiểm Thiên Phong Dực, quá mức gây chú ý, đồng thời hầu như là chứng minh thân phận của Cổ Thần. Tất cả mọi người từng tới Côn Ngô Bí Cảnh đều biết rõ trên người Cổ Thần có Thiểm Thiên Phong Dực, tuy nói nơi này là hoang sơn dã lĩnh, nhưng cho dù cách mấy trăm dặm, Thiểm Thiên Phong Dực quá mức chói mắt, không thể không hấp dẫn ánh mắt người khác!

Linh hồn Cổ Thần phi động, nguyên bản so với tốc độ của ba tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa có Tật Vũ Phi Phong, càng nhanh hơn không chỉ gấp đôi.

Không quá lâu sau đã đuổi kịp tên tu sĩ chạy theo hướng nam, chỉ mấy chiêu Kinh Tiên Chỉ và phần thiên viêm hỏa đều xuất hiện, tên tu sĩ này trực tiếp bị đốt cháy trên bầu trời, hóa thành hư vô!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio