Tuy nói Cổ Thần chỉ có tu vi Kim Đan hậu kỳ, thế nhưng có pháp bảo công kích cực phẩm như Thần Hình Câu Diệt kiếm, ngay cả hắn cũng không thể lưu lại vết tích, như vậy tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh thông thường chỉ sợ không có khả năng lưu lại.
Nhưng sáu mươi lăm dòng chữ này, mỗi một chữ khắc sâu vào vách động ba tấc, như vậy bọn họ chí ít cũng là Minh Khiếu hậu kỳ đỉnh cao!
Thậm chí có mấy người khắc sâu hơn hơn mười tấc, nhất là Cơ Thương Khung lưu lại chữ khắc càng sâu tới hơn một thước, làm Cổ Thần vừa nhìn đã sợ hãi than thở, trong những chữ viết này tản mát ra lực pháp tắc vô cùng, tu vi cao cường nghĩ mà rợn người.
Cũng có vài người trong đó Cổ Thần từng nghe truyền thuyết về bọn họ, đều là tu sĩ nổi danh khắp Cổ Hoang mấy nghìn năm trước. Dĩ nhiên có thể nhìn thấy chữ khắc của đại nhân vật danh chấn Cổ Hoang khiến trong lòng Cổ Thần dâng trào không thôi, giống như sóng biển ngập trời.
Nhất là Hư Hành Không kia, chính là một đời chưởng giáo chí tôn của Hư Thiên Tông sáu nghìn năm trước, Cổ Thần thân là đệ tử Hư Thiên Tông, tự nhiên biết rõ tên của các đời chưởng giáo chí tôn Hư Thiên Tông.
Hư Hành Không này, Cổ Thần rõ ràng nhất, bởi vì Hư Hành Không là tuyệt thế thiên tài của Hư Thiên Tông, là nhân vật được đánh giá có khả năng đuổi kịp bước chân của tổ sư gia Hư Tử, thế nhưng, theo như ghi chép trong Hư Thiên Tông, Hư Hành Không sau khi trở thành chưởng giáo chí tông ba trăm năm, thọ chín sáu bảy mươi lăm tuổi đột nhiên biến mất, không rõ tung tích!
Chưa ai từng nghĩ tới, Hư Hành Không đã tiến vào trong Hiên Viên đế trủng này!
Trong lòng Cổ Thần cả kinh, Hư Hành Không biến mất vẫn là một mê đề, vĩnh viễn không hề trở lại Hiên Viên Tông, thực sự không ngờ tới dĩ nhiên chết trong Hiên Viên đế trủng?
Theo như ghi chép tại Hư Thiên Tông, Hư Hành Không đã có tu vi đẳng cấp thứ hai trong Độ Hư cảnh, là tiên sĩ Giá Vụ kỳ, thọ nguyên gần bốn nghìn tuổi, lẽ nào nhân vật như vậy cũng chết trong Hiên Viên đế trủng?
Nhất là Cơ Thiên Khung, tu sĩ hơn xa bất kỳ tu sĩ nào khác lưu lại chữ viết, người này họ Cơ, lại có tu vi cao thâm như vậy, ngoại trừ Cơ gia Thánh Đình, còn có họ Cơ nào khác?
Đồng thời, Cơ Thiên Không lưu chữ sớm nhất, Cổ Thần nhìn một chút, chữ viết chí ít tồn tại hơn năm vạn năm, là đại nhân vật Cơ gia Thánh Đinh thời kỳ thượng cổ, chỉ sợ thực lực tiếp cận với tồn tại chư tử thượng cổ!
Cổ Thần không khỏi âm thầm lo lắng, nhiều nhân vật lợi hại như vậy tiến vào Hiên Viên đế trủng, như vật truyền thừa đạo thống của Hiên Viên đại đế chẳng phải đã sớm bị người khác chiếm mất rồi sao?
Nếu là truyền thừa đạo thống vẫn còn mà nói? Vậy chẳng phải những cường giả Độ Hư cảnh này đều đã chết trong Hiên Viên đế trủng?
Hiên Viên đại đế chính là đại nhân vật vượt qua chư tử thượng cổ, cường giả Độ Hư cảnh trước mặt Hiên Viên đại đế, chỉ sợ giống như con kiến hôi, nếu như Hiên Viên đế trủng thực sự có sát chiêu lợi hại nào đó, cường giả Độ Hư cảnh bị vẫn lạc không phải là không có khả năng!
Nghĩ như vậy, lông sơ toàn thân Cổ Thần dựng thẳng, cảm giác lạnh lẽo.
Hắn so sánh với cường giả Độ Hư cảnh, ngay cả con kiến cũng không bằng, nếu như ngay cả cường giả Độ Hư cảnh đều bị vẫn lạc, vậy thì nơi này đối với hắn mà nói hoàn toàn là vô gian luyện ngục, từng bước từng bước đều là nguy cơ tử vong!
Thế nhưng Hiên Viên đế trủng không phải là tuyệt địa, chính như Hiên Viên đại đế đã nói, nơi này chỉ có đi tới, nếu như muốn từ dưới lòng đất, vượt qua Thổ Chi đại trận căn bản là không có khả năng, cho dù Cổ Thần hoàn toàn lĩnh ngộ được Thổ Chi Đại Trận, vậy cũng cần phải có lực lượng cường đại để phá trận.
Với tu vi của Cổ Thần hiện tại mà nói, đối mặt với Thổ Chi Đại Trận chỉ có một chữ: Yếu!
Quá yếu!
Vách động ngoại trừ các dòng chữ khắc, không hề có dấu vết lồi lõm gì khác, hiển nhiên là tiền nhân lưu lại ấn ký, ngay cả cường giả Độ Hư cảnh cũng không thể chui được từ dưới lòng đất ra ngoài, Cổ Thần tự nhiên càng không được, ngoại trừ đi tiếp, trải qua khảo nghiệm, không còn biện pháp nào khác!
Trong lòng Cổ Thần kêu khổ, hắn vốn chỉ nghĩ cửu long củng châu Thiên Linh Phong khí thế bất phàm, giống như có bí mật nào đó, thực sự không ngờ tới, cư nhiên là bí mật to lớn tới như vậy, dĩ nhiên là một tòa đế mộ, thần ngày thân phạm hiểm cảnh, từng bước nguy cơ, quả thực là trời giáng tai họa.
Cho dù kêu khổ không ngớt, nhưng trong lòng Cổ Thần cũng tràn đầy dục vọng cầu sinh, không hề suy giảm, là phúc thì không phải là họa, là họa thì không thể tránh khỏi! Là phúc hay là họa, hiện tại kết luận còn quá sớm!
Thường thường kỳ ngộ tồn tại trong phiêu lưu, phiêu lưu càng lớn thì kỳ ngộ cũng càng lớn.
Cổ Thần không chần chờ nhiều, nếu như có thể chờ, trong Càn Khôn Trạc của hắn có vô số linh thạch, còn có rất nhiều đan dược, Cổ Thần có khả năng bế quan tu luyện trong sơn động này, những tu sĩ lưu lại chữ khắc kia hầu như đều là cường giả Độ Hư cảnh.
Hơn nữa Hiên Viên đại đế lưu lại bốn chữ Hiên Viên đế trủng, trong toàn bộ huyệt động đều tràn ngập khí tức pháp tắc, nơi này là bảo địa phong thủy cửu long củng châu, chính là linh mạch hiếm thấy thế gian, linh khí mười phần sung túc!
Cổ Thần có thể bế quan nơi này, liên tục tu luyện, tu luyện…
Thế nhưng, huyền âm tuyệt mạch của sư tỷ còn chờ đợi hắn tìm phương pháp giải trừ, Tiểu Bạch tại Thiên Đình yêu tộc cũng đang chờ đợi hắn dẫn nàng thoát ra.
Đồng thời, Cổ Thần chỉ có pháp quyết tu luyện tới Nguyên Thần kỳ, không có phương pháp tu luyện Minh Khiếu kỳ, bế quan tu luyện nơi đây cũng giống như kiếp trước, chỉ đạt tới Nguyên Thần kỳ là tối đa.
Trong Hiên Viên đế trủng, Nguyên Thần kỳ so với Kim Đan kỳ không khác biệt nhiều, đều là con kiến bé nhỏ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Cổ Thần đi nhanh về phía trước, không hề do dự, tiếp tục theo sơn động tiến sâu vào bên trong.
Trong sơn động rất sáng sủa, trơn bóng, không có bất cứ khác biệt nào, Cổ Thần đi về phía trước mấy trăm trượng, sau một chỗ ngoặt, Cổ Thần mạnh mẽ dừng bước chân, lại càng hoảng sợ.
Phía trước xuất hiện một sơn động cỡ lớn ước chừng hơn bảy mươi trượng, toàn bộ bốn phía sơn động nguyên bản một màu vàng đất dần dần chuyển thành đỏ sậm, giống như máu gần khô cạn, nhưng lại không khô cạn.
Trong thông đạo hơn bảy mươi trượng này có gần trăm bộ hài cốt và thi thể ướp khô.
Thi thể nhiều hơn, hài cốt ít, thi thể không nhiều không ít, tròn sáu mươi lăm bộ, hài cốt chừng hơn hai mươi bộ, mỗi một bộ hài cốt đều trong suốt như ngọc, quang hoa lưu chuyển, trước khi chết chí ít cũng là tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ.
Trong sơn động hơn bảy mươi trượng cư nhiên có gần trăm bộ thi thể và hài cốt, không đến một trượng có một bộ.
Nếu như tại bất kỳ chỗ nào khác nhìn thấy nhiều thi thể hơn nữa Cổ Thần cũng không kinh ngạc, thế nhưng tại nơi đặc thù như Hiên Viên đế trủng, đột nhiên nhìn thấy nhiều thi thể như vậy, xác thực sợ hãi.
Đầu cùng của thông đạo không còn lối đi nào khác, chỉ có một truyền tống trận phát ra quang mang mờ ảo, trên vách động đầu cùng có một chữ "máu" thật lớn, giống như máu tươi nồng đậm nhưng tụ mà thành, trong màu đỏ của máu còn có màu vàng tối, sát khí bức người.
Ánh mắt Cổ Thần nhìn vào chữ viết bằng máu thật lớn, trong đầu ong lên một tiếng, thanh âm của Hiên Viên đại đế lại vang lên bên tai, giống như từ chín tầng trời truyền đến:
- Nơi đây là thông đạo huyết mạch, ai có thể vượt qua được thông đạo huyết mạch sẽ đạt được truyền thừa của ngô, nơi này là tuyệt địa, chỉ có thể bước tiếp, bằng không, vĩnh viễn bị nhốt tại chỗ, tuổi già mà chết!