Chân Tiên

chương 363: gặp lại ngô tinh, thánh hoàng sơ hiện

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngô Tinh gật đầu, nói:

- Hai năm qua, ta đi khắp ngu hoang tứ hải, rốt cuộc tại băng nguyên cực bắc tìm được một điểm đầu mối thuần dương đan phương, chỉ là…

- Thuần dương đan phương?

Trong lòng Cổ Thần khẽ động, lần đầu tiên rời khỏi Hư Thiên Tông chạy tới di chỉ Tà Băng Tông chính là vì muốn tìm kiếm thuần dương đan phương, kết quả không tìm được thuần dương đan phương, ngược lại âm soa dương thác chiếm được Âm Dương Trận Đồ.

Cổ Thần kích động hỏi:

- Chỉ là cái gì?

Ngô Tinh nói:

- Ta tại băng nguyên Bắc Hoang thấy một ít ghi chép, vạn năm trước một gã thủ tọa đan đường của Tà Băng Tông từng tới cấm địa Bắc Hoang chưa hề đi ra, ta dám khẳng định trong người thủ tọa đan đường kia có thuần dương đan phương, chỉ là cấm địa bắc hoang vẫn gọi Trụy Tiên Chi Địa, tại thời cổ đại là cấm địa tu sĩ, có thể trói buộc pháp lực, ngay cả chư tử đại tiên tiến vào cũng bị trói buộc pháp lực, biến thành phàm nhân, bên trong hung hiểm dị thường, chưa từng có tu vi nào có thể tiến vào sâu, tìm tòi đến tột cùng, cũng không biết thủ tọa đan đường kia có thể đi được bao xa? Nếu như tiến vào quá sâu, cho dù là chư tử đại tiên xuất hiện cũng không làm được gì!

- Cấm địa Bắc Hoang Trụy Tiên Chi Địa?

Cổ Thần niệm một câu, trong mắt thiêu đốt một cỗ chiến ý, cho dù là Trụy Tiên Chi Địa, chỉ cần có phương pháp giải trừ huyền âm tuyệt mạch, hắn cũng sẽ đi. Đọc Truyện Online Tại

Mông Tiên Âm và Long Vô Hối nghe xong, trên mặt đều biến đổi, cấm địa Bắc Hoang chính là địa phương nổi danh từ thời xa xưa, ngay cả chư tử đại tiên tới cấm địa Bắc Hoang cũng bị trói buộc pháp lực, giống như phàm nhân, từ cổ chí kim, không ít tu sĩ chạy tới cấm địa Bắc Hoàng tìm kiếm điểm cuối cùng, kết quả tu sĩ tiến vào trong cấm địa không thấy có người nào đi ra.

Theo thời gian trôi qua không còn có tu vi nào dám bước vào cấm địa Bắc Hoang, đồng thời bị tu sĩ gọi là Trụy Tiên Chi Địa, coi như là tiên sĩ Độ Hư cảnh tới nơi này cũng không khác con người bình thường.

Cổ Thần một lòng vì sư tỷ Hư Tử Uyên tìm kiếm phương pháp giải trừ huyền âm tuyệt mạch, cho dù khó khăn hơn nữa thì cũng không ngăn được đường tiến tới của hắn, đồng thời Cổ Thần trải qua kinh lịch Hiên Viên đế trủng, hắn biết được những địa phương nguy hiểm không phải là tu vi càng cao thì càng an toàn, thậm chí ngay cả đại năng tiếp cận chư tử đại tiên như Cơ Thiên Không cũng bị vẫn lạc trong Hiên Viên đế trủng, thế nhưng một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ nho nhỏ như Cổ Thần lại chiếm được truyền thừa đạo thống của Hiên Viên đại đế.

Tuy rằng bởi vì Cổ Thần có huyết mạch tương đồng với Hiên Viên đại thế mới nhận được truyền thừa đạo thống của Hiên Viên đại đế, thế nhưng điều này nói rõ một vấn đề, một ít cấm địa nguy hiểm quỷ dị không phải là không có nhược điểm, đối với những tu sĩ khác mà nói, Hiên Viên đế trủng sao không phải là cấm địa? Ngay cả đại năng như Cơ Thiên Không còn vẫn lạc, sợ rằng Ngô Tinh tiến vào cũng không thoát khỏi kết cục thân tử đạo tiêu.

Cấm địa Bắc Hoang! Cổ Thần âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải tới tìm kiếm, nếu như có thể tìm được thuần dương đan phương, khẳng định sẽ có tác dụng cực lớn đối với huyền âm tuyệt mạch của sư tỷ.

Thấy Cổ Thần trầm tư, Ngô Tinh nói:

- Nếu là địa phương khác, ta trực tiếp mang lão đệ tới là được, thế nhưng cấm địa Bắc Hoang, ta đi theo hay không cũng không có gì khác nhau, cấm địa rộng lớn vô biên, nghìn vạn lần không nên tiến vào sâu, tối đa chỉ tìm kiếm trong phạm vi nghìn dặm, tu sĩ vượt qua phạm vi nghìn dặm từ cổ chí kim không thấy người nào trở ra.

Cổ Thần gật đầu, nói:

- Ta sẽ chú ý.

Ngô Tinh nói:

- Thuần dương đan phương vị tất đã là phương pháp duy nhất giải trừ huyền âm tuyệt mạch, lấy được thuần dương đan phương cũng không nhất định giải trừ huyền âm tuyệt mạch thành công, tuy rằng huyền âm hàn khí và cực băng hàn khí tương tự, nhưng ta cảm giác càng thêm bá đạo, tuy rằng thuần dương đan phương có thể giải trừ cực băng hàn khí, thế nhưng giải trừ huyền âm hàn khí được hay không còn là vấn đề không chắc chắn, vì vậy có thể lấy được tự nhiên là chuyện tốt, nếu không thể cũng không nên quá mức mạo hiểm, năm nay lão đệ mới mười tám tuổi đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh, cho dù là thời kỳ thượng cổ cũng là thiên tài nhất đẳng, từ vạn năm trở lại đây càng không người nào so sánh được, nếu như lão đệ xảy ra vấn đề đối với tu chân giới quả thực là tổn thất lớn, nếu lão đệ có thể tiếp tục trưởng thành, tương lai có thể sẽ cầm đầu tu chân giới, dẫn bước tu chân giới trở về cảnh tượng phồn vinh thời thượng cổ!

Mông Tiên Âm và Long Vô Hối nhìn Cổ Thần, đều gật đầu, tựa hồ rất đồng tình với lời nói của Ngô Tinh.

- Vì vậy a…

Ngô Tinh còn muốn tiếp tục nói, đột nhiên biến sắc:

- Không tốt, đại địch kia của ta lại tới nữa rồi!

Mông Tiên Âm, Cổ Thần và Long Vô Hối đồng thời biến sắc, ngẩng đầu nhìn lên không trung, chỉ thấy bốn phía vạn dặm không mây, trời xanh vằng vặc, nhìn không ra nửa điểm vấn đề.

Một lúc sau Long Vô Hối đột nhiên chuyển đầu, ánh mắt nhìn về phía đông nam, Cổ Thần và Mông Tiên Âm theo ánh mắt Long Vô Hối nhìn qua, không gian nguyên bản bình tĩnh không chút gợn sóng tựa hồ nổi lên một cơn gió nhẹ, trên bầu trời cũng dần dần gió nổi mây phun.

Trong nháy mắt, đột nhiên xuất hiện một bóng người thật lớn, người này đứng giữa không trung, bao trùm đại địa, nhìn bốn người Cổ Thần, Ngô Tinh, Mông Tiên Âm, Long Vô Hối.

Nhân ảnh này ngoại trừ dùng thật lớn để hình dung cũng chỉ có thể sử dụng thật lớn, tuy rằng đứng giữa hư không, thế nhưng một chân tương đương với một ngọn núi nghìn trượng, đường kính hơn trăm trượng, hai chân tương đương với hai ngọn núi lớn nghìn trượng.

Thân thể đạt tới mấy trăm trượng, hai cánh tay cũng lớn mấy chục trượng, dài gần nghìn trượng, một cái đầu đã lớn trăm trượng.

Vô số mây trắng thổi qua xung quanh người này, khuôn mặt bị mây trắng che phủ, không nhìn thấy rõ ràng.

Mông Tiên Âm và Cổ Thần nhìn người to lớn này, cái miệng mở lớn, tưởng tượng một người khổng lồ chiêu cao hơn hai nghìn trượng, điều này cũng quá kinh khủng đi!

Cổ thần đầu tiên là bị thân thể to lớn của người này chấn động, sau đó mới chú ý tới y phục của người này, mặc một kiện áo choàng màu vàng, trên áo có thêu chín đầu kim long, mỗi một đầu kim long dài chừng nghìn trượng, cái miệng nhất tề hướng lên đỉnh đầu người to lớn.

Cửu long củng châu, đầu người to lớn chính là hạt châu cửu long bảo vệ xung quanh, họa đồ trên y phục này so với địa hình cửu long củng châu tại dãy nũi Cự Long rất giống nhau.

Ngay cả một kiện y phục cũng có đồ án cửu long củng châu, thân phận của người này quả nhiên đáng sợ!

Đầu người to lớn đội ngọc quan màu vàng, thắt lưng đeo ngọc đái, chân đi long ngoa, đứng giữa hư không giống như một ngọn núi vạn trượng đè xuống, khí thế bức người.

Ánh mắt của người to lớn giống như hình thành thực chất, quan sát thân thể Cổ Thần và Mông Tiên Âm, quát lớn:

- Hai người các ngươi là tu sĩ nhân tộc chúng ta, vì sao lại đi chung với yêu nghiệt?

Thanh âm vang vọng thiên địa, chỉ là thanh âm rơi vào trong tai Cổ Thần và Mông Tiên Âm đã có một loại áp lực to lớn, khiến hai người nhịn không được quỳ xuống đất cúng bái.

- Cơ Nghiêu! Ngươi khác giao lưu bằng hữu nào là chuyện của người ta, ngươi thực sự cho rằng bàn tay che trời, quản người trong thiên hạ hay sao?

Thanh âm của Ngô Tinh vang lên, hừ lạng một tiếng.

- Cái gì… Thánh Hoàng Cơ Nghiêu?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio