Nhìn Ngao Liệt, trong lòng Cổ Thần thổn thức, nguyên lai, tu sĩ đầu tiên bước vào Độ Hư cảnh kiếp trước sau trận đại chiến tam tộc nghìn năm không phải là Tàng Thiên Cơ, mà là thất thái tử Đông Hải Ngao Liệt.
Bất quá, Ngao Liệt sinh hoạt giống như một tên khất cái phàm nhân, hắn bước vào Độ Hư cảnh đích thực là chuyện thiên hạ không ai biết được, huống hồ Ngao Liệt vốn là tu sĩ long tộc, kiếp trước người thứ nhất nhân tộc bước vào Độ Hư cảnh không phải ai khác, chính là Tàng Thiên Cơ.
Đối với hai tộc vu, yêu, nhân tộc biết rất ít, tuy nói Tàng Thiên Cơ là đệ nhất thiên tài Cổ Hoang, thế nhưng không có nghĩa trong hai tộc vu, yêu, không hề có đại nhân vật, đại thiên tài so sánh được với Tàng Thiên Cơ, chỉ là nhân tộc không biết mà thôi.
- Ngươi chính là thất ca của tiểu long nữ? Tiểu long nữ trước đây mỗi ngày đều nhớ tới ngươi, nói người đối với nàng tốt chỉ có thất ca của nàng, nàng ở ngay trên phi long thiên chu, khẳng định là bị phong ấn tiên lực, cấm chế ở trong phi long thiên chu, bằng không nàng hẳn đã sớm đoán ra được, ngươi nhanh nhanh cứu nàng.
Phạm Âm nhìn Ngao Liệt, hưng phấn nói.
Ngao Liệt gật đầu, đáp lời:
- Hai người các ngươi đi cứu cửu muội, Đông Long Vương để ta tới đối phó.
- Làm càn.
Đông Long Vương gầm lên:
- Bản vương ở đây, ba người các ngươi, một người cũng đừng mong trốn tranh, còn dám vọng tưởng cứu người? Hôm nay sẽ cho các ngươi kiến thức thực lực của bản vương, nhìn danh tiếng của bản vương là hư danh hay là thực lực mang tới.
Tiếng nói vừa dứt, Đông Long Vương nắm tay lại, quyền ấn khẽ kết, hình như có tiếng long ngâm từ trong hai quyền của Đông Long Vương vang lên.
- Hắc long sát….
Đông Long Vương mạnh mẽ quát, song quyền đánh ra, hai đạo quyền cương thật lớn màu đen vọt khỏi tay, hai đạo long ảnh màu đen thật lớn theo hai đạo quyền cương thoắt ẩn thoắt hiện, oanh kích về phía hai người Cổ Thần, Phạm Âm.
Hai quyền vừa ra, giống như có chân long theo sau, trong hai quyền này của Đông Long Vương đều ẩn chứa lĩnh ngộ mấy nghìn năm qua của hắn, nhìn bề ngoài tựa hồ so với quyền cương của tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh thông thường nhiều hơn hai đạo long ảnh lập lòe màu đen, thế nhưng uy lực lại mạnh mẽ hơn không chỉ mười lần.
Hai đạo quyền cương này so với một quyền tùy ý lúc trước, uy lực mạnh mẽ hơn nhiều.
Lấy tu vi của Cổ Thần và Phạm Âm, cho dù có tiên bảo vô thượng trong tay cũng không thể ngăn cản được hai công kích kinh khủng từ hai quyền Hắc Long Sát của Đông Long Vương.
Ngao Liệt ở đây, tự nhiên không để Cổ Thần và Phạm Âm bị quyền cương của Đông Long Vương công kích.
Chỉ thấy hai tay Ngao Liệt khẽ động, tạo thành pháp ấn, hướng về phía hai đạo quyền cương của Đông Long Vương điểm mạnh, quát lớn:
- Huyễn Ảnh Thần Tỏa, phá…
Hai đạo cương khí từ đầu ngón tay Ngao Liệt điểm ra, hóa thành hai cơn lốc kinh thiên màu huyết hồng, liên tục xoay tròn, trong cơn lốc kinh thiên, hai đầu tiên long giống như ngưng tụ từ tiên huyết dần dần biến thành huyết toản lớn trăm trượng, lúc ẩn lúc hiện.
Ầm…
Ầm…
Hai cơn lốc kinh thiên và hai đạo quyền cương màu đen của Đông Long Vương đánh vào nhau, hai tiếng nổ rung trời chuyển đất song song vang lên, trong quyền cương ẩn chứa lực lượng Hắc Long Sát, cùng với lực lượng Huyết Ảnh Thần Toản ẩn chứa trong cơn lốc kinh thiên cũng bắt đầu trận giao phong chính diện.
Trong không gian phương viên mấy trăm trượng đột nhiên vặn vẹo, liếc mắt nhìn lại, quyền ảnh bên trong tựa hồ bị kéo dài, đồng thời bí văn ẩn chứa lực lượng phá hoại thật lớn cấp tốc khuếch tán bốn phía, bí văn lướt qua, không gian giống như bị vô số răng cứa cắt nát thành mảnh nhỏ, nhìn qua tầng tầng lớp lớp, tựa hồ có vô cùng vô tận không gian.
Lực lượng phá hủy của bí văn so với lực phá hủy chấn động của quyền cương ngưng tụ mạnh hơn không chỉ mười lần.
Không gian còn như vậy, cây cối đất đá trên mặt đất tự nhiên không cần phải nói, mặt đất đột nhiên tầng tầng rạn nứt, hóa thành mấy vết nứt nẻ rộng chừng mười trượng, nhất là chỗ Hắc Long Sát và Huyết Ảnh Thần Toản va chạm với nhau, phương viên trăm trượng, mặt đất trực tiếp sụp đổ sâu hơn mười trượng, hình thành một hố sâu thật lớn.
Nguyên bản đất đá hoàn toàn bị hút vào trong vết rách không gian, bị xé nát thành hư vô.
Cường giả Độ Hư cảnh toàn lực xuất thủ, uy lực mạnh mẽ quả nhiên không thể tưởng tượng nổi, kinh thiên động địa.
Xẹt xẹt…
Hai thanh âm bén nhọn vang lên, bí văn ẩn chứa lực lượng phá hủy cường đại vừa mới thổi qua, chỉ thấy hai đầu cự ảnh hắc long hình thành Hắc Long Sát bị Huyết Ảnh Thần Toản của Ngao Liệt xé rách tan tành, Huyết Ảnh Thần Toản liên tục xoay tròn, tiếp tục phóng thẳng về phía trước, từ chính giữa hai đạo quyền cương màu đen thâm nhập sâu vào bên trong, thanh âm chính là từ bên trong hai quyền cương màu đen truyền đi.
Giống như y phục bị xé thành mảnh nhỏ, hai đạo quyền cương màu đen thật lớn đồng thời bị phá hủy tan thành vô số mảnh nhỏ, đã hoàn toàn bị Huyết Ảnh Thần Toản hủy diệt.
Huyết Ảnh Thần Toản không hề dừng lại, tiếp tục ập về phía Hắc Long Vương.
Thân thể Ngao Liệt chợt lóe, đột nhiên xuất hiện nghìn trượng phía trước, truy đuổi ngay phía sau Huyết Ảnh Thần Toản, lúc này hai tay kết pháp ấn điểm nhẹ, lại là hai cơn lốc kinh thiên màu huyết hồng xuất hiện, hai cơn lốc kinh thiên ẩn chứa Huyết Ảnh Thần Toản tiếp tục đánh thẳng về phía Đông Long Vương.
- Hử?
Đông Long Vương nhướng mày, thực không ngờ Hắc Long Sát của hắn dĩ nhiên bị Ngao Liệt tiêu diệt không còn bóng dáng tăm hơi dễ dàng như vậy, tuy rằng Ngao Liệt mới bước vào Độ Hư cảnh mấy trăm năm, thế nhưng lĩnh ngộ đối với pháp lực tựa hồ không hề kém hơn so với Đông Long Vương.
Trước mặt rất nhiều người bị một cường giả Độ Hư cảnh tân tấn phá hủy công kích, đồng thời còn biểu hiện vô cùng đơn giản, Đông Long Vương giận dữ, cương khí màu đen hai tay càng thêm cuộn trào mãnh liệt, thân ảnh chợt lóe, lao về phía trước như thiểm điện, song quyền tụ lại một lần nữa đánh ra, trên bầu trời xuất hiện hai tiếng sấm ầm ầm, phong vân biến sắc.
Hai đạo nhân ảnh một màu huyết hồng, một màu đen kịt, tất cả đều bạo phát quang hoa vạn trượng, quyền cương huyết toản lao đi như thiểm điện, tốc độ như lưu tinh, va chạm một chỗ, từng tiếng nổ bạo tạc kinh thiên động địa vang lên không dứt.
Tốc độ của hai người nhanh tới cực điểm, đồng thời thường xuyên thuấn di, chúng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh hoàn toàn không thể nhìn thấy rõ thân ảnh hai người, chỉ nhìn thấy hai đạo quang mang một huyết hồng một đen kịt vô cùng đẹp mắt, liên tục thoắt ẩn thoắt hiện va chạm vào nhau.
Điều duy nhất chúng tu sĩ có thể cảm nhận vô cùng rõ ràng chính là, một đạo lại một đạo bí văn ẩn chứa lực phá hủy vô cùng cường đại, tầng tầng lớp lớp từ quyền cương huyết toản của hai người tuôn trào về bốn phía, toàn bộ không gian nứt nẻ sụt lún, phương viên nghìn trượng đều bị vặn vẹo, chí ít có phân nửa không gian bị kịch liệt xé thành mảnh nhỏ, tầng tầng lớp lớp.
Chúng tu sĩ nhìn lại, chỉ nhìn thấy trong không gian vặn vẹo sụp đổ tan thành, hai đoàn quang mang một đỏ một đen lúc ẩn lúc hiện, khiến người khác có cảm giác nghìn vạn thân ảnh.
Rồi đột nhiên, hai đạo thân ảnh phóng lên cao, trong sát na tiến vào trong tầng mây vạn trượng, lập tức không còn thân ảnh, thanh âm của Ngao Liệt thông qua thần thức truyền âm xuất hiện bên hai Cổ Thần:
- Trong khoảng thời gian ngắn chúng ta khó có thể phân được thắng bại, hai người các ngươi nhanh chóng tới cứu cửu muội ra, không nên giết chúng tu sĩ long tộc.
Cổ Thần lập tức truyền âm cho Phạm Âm, hai người nhìn nhau, nhất tề gật đầu.
Lúc trước Cổ Thần không hề giết chết một tu sĩ long tộc nào, chính là bởi vì Ngô Tinh và Long Vô Hối cũng là long tộc, sát tính của Cổ Thần nặng hơn nữa thì cũng sẽ không đại khai sát giới đối với chúng tu sĩ long tộc, hiện tại Ngao Liệt đã truyền âm, tự nhiên càng không thể giết chóc.
Thế nhưng cứu Ngao Nhị Nhi càng là chuyện phải làm, nếu thực sự có người liều sống liều chết ngăn cản hai người, Cổ Thần cũng sẽ không nương tay, đáng chết lập tức giết chết, từ việc Đông Long Vương đột nhiên xuất hiện xem ra, nơi này không xa băng long tộc, là địa bàn của băng long tộc, nói không chừng đột nhiên lại có tu sĩ lợi hại đến đây, thời gian càng kéo dài lâu càng bất lợi.
Tuy rằng Cổ Thần có Chiến Thần Lệnh trong tay, thế nhưng đối mặt với tu sĩ Thần Hải cảnh hoàn toàn không có nắm chắn, huống hồ Chiến Thần Lệnh là thứ không thể xuất hiện trước ánh sáng, không đến lúc vạn bất đắc dĩ, Cổ Thần không có khả năng bại lộ, chỉ có thể tốc chiến tốc thắng.
Ngao Liệt và Đông Long Vương vừa biến mất không thấy, Cổ Thần truyền âm cho Phạm Âm, liền lập tức triển khai công kích mãnh liệt.
Tiên hạ thủ vi cường, đây chính là ưu thế vô cùng lớn.
Chúng tu sĩ long tộc còn đang trong khiếp sợ bởi trận đại chiến giữa Ngao Liệt và Đông Long Vương, không hoàn toàn phản ứng kịp, Như Ý Linh Lung bảo tháp đã hóa thành nghìn trượng, hướng về phía chúng tu sĩ long tộc điên cuồng áp xuống.
Côn Ngô Tiên Kiếm hóa thành kiếm cương dài nghìn trượng, quang mang lóng lánh, một kiếm bổ ra, tựa hồ chém trời xanh thành hai nửa.
Hai người Ngao Lệ và Ngao Ngạn Phong phản ứng nhanh nhất, một cây thần thương phóng lên cao, Ngao Lệ cầm Bàn Long Phá Thiên thương trong tay, đâm ra một đạo thương cương nghìn trượng, một tiếng nổ rung trời, lập tức va chạm cùng một chỗ với kiếm cương Côn Ngô Tiên Kiếm.
Bàn Long Phá Thiên thương run lên, dưới sự công kích của Côn Ngô Tiên Kiếm có chút run rẩy, bất quá tu vi của Phạm Âm lại thấp hơn Ngao Lệ rất nhiều, thân thể mạnh mẽ chấn động, bay ngược về phía sau.
Ngao Lệ cầm Bàn Long Phá Thiên thương trong tay, chặn đứng công kích của Côn Ngô Tiên Kiếm, chúng tu sĩ long tộc còn lại đều lập tức tung ra pháp bảo, oanh kích vào Như Ý Linh Lung bảo tháp.
Ầm ầm ầm ầm…
Tiếng nổ vang ầm ầm đột nhiên vang lên, Như Ý Linh Lung bảo tháp nhất thời giảm tốc độ, dần dần ngửng hắn, thậm chí bị văng ngược lên trên.
Rắc rắc rắc rắc…
Đồng thời liên tiếp vang vọng tiến vỡ vụn, tất cả pháp bảo thượng phẩm hầu như bị nghiền nát hoàn toàn, vài cao thủ Mệnh Tuyền cảnh phun máu tươi trong miệng, bị lực phản chấn chấn động trọng thương.
Cổ Thần khẽ nắm trảo, lực lượng cương khí hóa thành một bàn tay thật lớn, bắn được Như Ý Linh Lung bảo tháp, lại mạnh mẽ đè xuống chúng tu sĩ.
Lập tức, hai tay Cổ Thần kết quyền ấn, chậm rãi chuyển động, bầu trời đột nhiên biến đổi, trên bầu trời trắng xóa đột nhiên hóa thành một mảnh tinh không, đầy sao sáng. Truyện Sắc Hiệp -
Theo quyền ấn của Cổ Thần, chỉ về phía ngôi sao trời nào, ngôi sao đó lập tức tỏa quang mang sáng rọi, từ trên bầu trời trong nháy mắt hạ xuống, hóa thành một quyền cương lớn trăm trượng, hướng mặt đất nện xuống.
Bí thật vô thượng Hư Thiên Tông --- Lạc Tinh Thần Quyền.
Cổ Thần lấy được nguyên kinh Hư Thiên Kinh chính là do chư tử thượng cổ "Hư" trực tiếp viết ra, Cổ Thần đối với Lạc Tinh Thần quyền có lĩnh ngộ cực sâu, so với bất cứ người nào trong Hư Thiên Tông đều mạnh hơn rất nhiều, Lạc Tinh Thần Quyền vừa ra, uy lực phi phàm.
Quyền ấn của Cổ Thần liên tục biến động, trong tinh không một ngôi lại một ngôi sao từ trên trời giáng xuống, hóa thành quyền cương trăm trượng, mạnh mẽ nện xuống, trong sát na quyền cương giống như mưa rào, điên cuồng rơi xuống.
Cổ Thần nhất tâm nhị dụng, thần thức khống chế Như Ý Linh Lung bảo tháp, pháp lực thi triển Lạc Tinh Thần quyền, bao phủ toàn bộ chúng tu sĩ long tộc bên trong công kích.
- Tiểu hòa thượng, ngươi đi cứu Nhị Nhi, để ta ở lại cản bọn họ!
Cổ Thần dùng thần thức truyền âm cho Phạm Âm.
Như Ý Linh Lung bảo tháp mạnh mẽ oanh kích vào Bàn Long Phá Thiên thương, lực chấn động mãnh liệt khiến toàn thân Ngao Lệ run rẩy.
Phạm Âm thu hồi Côn Ngô Tiên Kiếm, hóa thành một đạo quang mang, lập tức bay thẳng về phía phi long thiên chu.
Trên phi long thiên chu lơ lửng giữa hư không chỉ có một ít cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, số tu sĩ còn lại đều chỉ có tu vi Thần Hải cảnh, toàn bộ không phải là đối thủ của Phạm Âm.
Thấy Phạm Âm phi độn bay về phía phi long thiên chu, chúng tu sĩ long tộc khẩn trương, từng bước từng bước rút lui phi độn về phía phi long thiên chu.
Thế nhưng quyền ấn của Cổ Thần liên tục đánh ra, Lạc Tinh Thần Quyền giống như cơn mưa rào, hướng về phía chúng tu sĩ phi độn trở về phi long thiên chu hạ xuống, nhất thời tất cả đều bị chấn trở lại mặt đất.
Như Ý Linh Lung bảo tháp dưới thần thức của Cổ Thần khống chế, liên tục không ngừng hướng Ngao Lệ phát sinh công kích, Ngao Lệ không có tiên bảo trung phẩm Bàn Long Phá Thiên thương trong tay nhưng căn bản không thể phát huy được uy lực của nó.
Ngao Ngạn Phong tuy là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần hậu kỳ, nhưng đã thụ thương không nhẹ, thực lực không thể phát huy được bảy thành, so với hai bị cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần trung kỳ không mạnh hơn bao nhiêu, duy nhất chỉ có một ưu thế chính là tiên bảo trung phẩm Băng Long Châu trong tay, hầu như đóng băng toàn bộ không gian phương viên mấy trăm trượng dưới công kích của Lạc Tinh Thần Quyền, nếu không có Băng Long Châu, sợ rằng không có người nào tránh khỏi công kích của Cổ Thần.
Những người này đều tung pháp bảo, trực tiếp oanh sát về phía thân thể Cổ Thần.
Cổ Thần chợt lóe kim quang, nhất thời hóa thành ngũ trảo kim long lớn nghìn trượng, ngăn cản giữa không gian chúng tu sĩ bay trở về phi long thiên chu, chân khí thuần dương ngưng tụ thành long quyền, mạnh mẽ oanh kích ra, cho dù là pháp bảo thượng phẩm cũng lập tức bị đánh tan thành mảnh nhỏ, pháp bảo cực phẩm cũng bị đánh thành nứt nẻ, tiên bảo hạ phẩm bị long quyền của Cổ Thần công kích, đồng thời văng ngược trở về.
Hóa thành long thân, Lạc Tinh Thần Quyền dừng lại, thế nhưng Như Ý Linh Lung bảo tháp vẫn như trước đè ép Ngao Lệ tới mức ốc không mang nổi mình ốc, Cổ Thần hóa thân kim long, hầu như không gì phá nổi, thậm chí ngay cả pháp bảo cực phẩm cũng khó có thể tạo thành vết thương trên thân thể hắn, ngăn cản giữa chúng tu sĩ long tộc và phi long thiên chu, chúng tu sĩ long tộc tuy không ít, nhưng vừa ra tay đã bị Cổ Thần oanh kích trở lại.
Chúng tu sĩ trên phi long thiên chu nhìn thấy Phạm Âm phi độn tới, nhất thời bỏ chạy, nhưng tốc độ so với Phạm Âm chậm hơn rất nhiều, không quá lâu Phạm Âm đã đuổi kịp.
Hắn cùng với Ngao Nhị Nhi có cảm ứng, biết được nàng ở trong phi long thiên chu nào, chỉ thấy Phạm Âm cầm Côn Ngô Tiên Kiếm, mạnh mẽ chém xuống một kiếm, bổ ra một đạo kiếm cương nghìn trượng đẹp mắt, lập tức chém phi long thiên chu có Ngao Nhị Nhi thành hai đoạn, từ trên bầu trời rơi xuống.
Thân thể Phạm Âm phi độn tới, chỉ thấy hắn thiểm điện xuất hiện bên trong phi long thiên chu đang rơi xuống, chốc lát sau đã quay ra, trong tay ôm một mỹ nhan mặc tử sam, chính là tiểu long nữ Ngao Nhị Nhi.
Ngao Nhị Nhi đóng chặt hai mắt, toàn thân mềm nhũn, hiển nhiên đã bị phong ấn, không có nửa điểm ba động pháp lực, giống như một phàm nhân.
Phạm Âm từ trên phi long thiên chu lao ra, hướng về phía Cổ Thần hô to:
- Chúng ta đi…
Nói xong, Côn Ngô Tiên Kiếm bùng phát quang mang, bao phủ cả Phạm Âm và Ngao Nhị Nhi bên trong, tốc độ như thiểm điện, hướng thẳng về phương xa phi độn điên cuồng.