“Rầm!” Thẩm Minh Húc bị đau mà tỉnh, sau đó vội vàng bò dậy từ mặt đất.
Anh giận.
Tại sao mới sáng ra Bạch Sướng đã ngược đãi anh, đá anh xuống giường.
“Sao em lại đá anh!” Thẩm Minh Húc bò lại giường, cây ngay không sợ chết đứng nằm cạnh Bạch Sướng.
Bạch Sướng bị hắn làm phiền chết.
Cả đêm cậu ngủ chẳng ngon.
Cũng tại Thẩm Minh Húc khốn khiếp này, đêm ngủ cứ nhích tới nhích lui như trẻ con mắc chứng tăng động.
Thẩm Minh Húc cứ đòi phải dán vào Bạch Sướng ngủ mới chịu.
Bạch Sướng nhích ra một chút, anh lại nhích vào một chút.
Cả đêm Bạch Sướng cứ phải chơi trò anh đuổi em trốn.
.
Truyện Teen Hay
Sau Bạch Sướng buồn ngủ quá nên mặc kệ Thẩm Minh Húc.
Muốn gần thì gần đi, dù sao cậu cũng buồn ngủ lắm rồi.
Nào ngờ Thẩm Minh Húc được một tấc lại tiến một thước, ngủ thì ngủ đi lại còn muốn ôm cậu.
Bạch Sướng bị Thẩm Minh Húc ôm chặt.
Cậu nhìn trần nhà chòng chọc, “Thẩm Minh Húc, ngày mai anh chết chắc rồi.”
Sau đó bị ôm ngủ cả đêm.
Đêm Bạch Sướng nằm mơ.
Cậu mơ mình bị ai đó trói cứng trên giường không sao nhúc nhích được.
Sau đó nữa, Bạch Sướng tỉnh lại, chuyện đầu tiên là đá Thẩm Minh Húc xuống giường.
Thẩm Minh Húc không hiểu tại sao Omega vẫn phớt lờ anh.
Sáng nay đá người là Omega, đêm qua không nghe máy cũng là Omega.
Sao Bạch Sướng lại xấu tính thế này!
Thẩm Minh Húc nghĩ, nếu Bạch Sướng đã bơ anh thì sao anh lại phải chạy theo Bạch Sướng chứ!
Anh cũng từng là Alpha rất nổi tiếng đấy nhé!
Vì vậy hai người bắt đầu một cuộc chiến tranh lạnh chẳng hiểu ra sao.
Là một cuộc chiến tranh lạnh do Thẩm Minh Húc đơn phương quyết định.
Thẩm Minh Húc lại lén lút trốn ra ngoài uống rượu.
Cũng không hẳn là lén lút, là quang minh chính đại đi trước mặt Bạch Sướng.
Vừa đi còn vừa gọi điện, “Ái chà, được, tôi ra ngoài ngay đây.”
Sau đó liếc Bạch Sướng đang bất động trên sô pha, “Kêu thêm mấy Beta đẹp đẹp đi, Omega cũng được!”
Bạch Sướng vẫn không có phản ứng làm Thẩm Minh Húc tức chết.
Anh chẳng biết tại sao mình phải giận, nhưng khi thấy Bạch Sướng không có phản ứng anh rất rất giận.
Anh giận vì Bạch Sướng không giận.
(?)
Sau đó Thẩm Minh Húc lái xe đi.
Trong quán bar.
Thẩm Minh Húc, “Ông nói xem, rốt cuộc cái cậu Omega này làm sao vậy!”
“Tôi làm gì sai à? Sao em ấy lại hắt hủi tôi như thế!”
Thẩm Minh Húc càng nói càng kích động.
Anh uống nốt ngụm rượu còn lại trong tay, “Tôi không tin em ấy sẽ mãi hắt hủi tôi như thế.”
Người bạn cười bảo, “Không quan tâm ông thì thôi, sao ông cứ phải khiến cậu ta nói chuyện với ông làm gì.”
“Chỉ là một Omega mà thôi, chẳng phải ông ghét Omega nhất à? Cậu ta còn thái độ với ông như thế nữa, ông dứt khoát đổi luôn một người khác đi.”
Thẩm Minh Húc kích động đặt ly xuống, “Không giống nhau! Em ấy là vợ tôi!”
“Vợ tôi chỉ có thể là em ấy!”
Bạch Sướng ngồi trên sô pha.
Giờ cậu hơi buồn bực.
Chỉ một xíu thôi.
Cậu cảm thấy Thẩm Minh Húc thật là một tên khốn.
Bất kể là Thẩm Minh Húc năm trước hay Thẩm Minh Húc năm sau.
Cậu đều hơi thích thích.
Thế nhưng Thẩm Minh Húc lại luôn làm những chuyện khiến cậu buồn lòng.
Vậy nên Bạch Sướng quyết định không thích Thẩm Minh Húc nữa.
Cậu chẳng biết mình có làm được không nhưng cậu nghĩ nếu mình ám chỉ bản thân vài lần.
Nói không chừng sẽ chẳng còn thích nữa.
Bên cạnh Thẩm Minh Húc nhiều hoa thơm cỏ lạ như thế, chẳng hiếm một người như cậu.
_________________
Thẩm Minh Húc: Vợ tui bơ tui huhuhuhu.