Khả năng kiềm chế của Thẩm Minh Húc thật đáng kinh ngạc, vẫn có thể kìm nén cảm xúc chậm rãi thưởng thức Omega mềm mềm thơm thơm trong lòng.
Anh ôm chặt Bạch Sướng, môi dán bên tai Bạch Sướng, giọng nói mập mờ, “Em biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì không?”
Bạch Sướng vùi đầu vào ngực Thẩm Minh Húc, lỗ tai hồng hồng tố cáo nỗi lòng của chủ nhân nó, “Biết.”
“Vậy em có biết em có thể sẽ bị buộc bên cạnh anh cả đời không.”
“Dạ.”
Thẩm Minh Húc nâng mặt Bạch Sướng lên, “Vậy em có bằng lòng không?”
Bạch Sướng né tránh ánh mắt anh, hàng mi vừa dài vừa dày phủ bóng lên đôi mắt cậu.
Cậu khẽ khàng mà kiên định đáp, “Bằng lòng.”
Thẩm Minh Húc nghe được đáp án của cậu Omega, cánh tay dùng sức ôm cậu lên, một tay luồn qua gối, một tay ôm bờ vai cậu.
Bạch Sướng bất ngờ bị bế lên, phản xạ có điều kiện duỗi tay ôm Thẩm Minh Húc thật chặt.
Sau đó cậu được đặt xuống chiếc giường êm ái.
Thẩm Minh Húc đứng bên giường nhìn dáng vẻ Bạch Sướng, đôi gò má ửng đỏ càng thêm rõ ràng trên nền chăn trắng phau.
Sau đó, anh cởi khuy ở tay áo, tiếp đến là hàng khuy phía trước ngực.
Bạch Sướng bị vây trong lớp chăn mềm mại, thấy động tác của Thẩm Minh Húc liền quay đi chẳng chịu nhìn anh thêm nữa.
Thẩm Minh Húc thấy hành động ngượng ngùng nghiêng mặt sang bên cạnh của cậu Omega, khẽ cười một tiếng.
Dĩ nhiên Bạch Sướng nghe được tiếng cười của Thẩm Minh Húc, giọng Alpha trầm ấm khiến tai cậu càng đỏ càng nóng hơn.
Lát sau, trong phòng vang lên tiếng tháo thắt lưng.
Thẩm Minh Húc nhào tới phủ lên người Bạch Sướng, khoảng cách giữa hai người gần chưa từng có.
Đôi mắt trong trẻo rõ ràng của Bạch Sướng phản chiếu bóng hình chàng Alpha.
Hai người cứ yên lặng nhìn nhau như vậy.
Chẳng rõ ai hành động trước, ai chủ động hôn.
Bạch Sướng hệt như một đại dương với Thẩm Minh Húc, từng đợt sóng cứ liên tiếp ùa vào anh, dịu dàng mà tình cảm.
Chẳng biết Thẩm Minh Húc đã hãm sâu trong lòng đại dương Bạch Sướng tự khi nào.
Giây phút Thẩm Minh Húc tiến vào ấy, Bạch Sướng căng thẳng đến siết chặt ga trải giường.
Cậu cắn chặt môi không chịu phát ra tiếng.
Thẩm Minh Húc nhận ra Omega nhà mình căng thẳng, cúi đầu hôn cậu vỗ về.
Thẩm Minh Húc nắm tay Bạch Sướng dẫn dắt cậu đặt lên vai mình.
Bạch Sướng bấu vào vai Thẩm Minh Húc, nắm cánh tay rắn chắc của anh, theo động tác của Thẩm Minh Húc mà để lại vết tích mờ mờ đậm đậm.
Chẳng rõ từ bao giờ mà bàn tay hai người đã siết vào nhau thật chặt.
Bạch Sướng há miệng.
Cậu cảm nhận được nhấp nhô chìm đắm mà Thẩm Minh Húc mang đến.
Thẩm Minh Húc đưa cậu ngao du trong khái cảm.
Nhất thời hai người quên mất thời gian, quên đi thế giới.
Lúc này đây, Bạch Sướng chỉ nghĩ muốn ôm chàng Alpha của cậu thật chặt.
Thẩm Minh Húc mang cho cậu khái cảm hết lần đến lần khác.
Niềm hoan lạc không ngừng ập tới cậu Omega chưa từng trải sự đời.
Mắt cậu Omega đỏ bừng và giọng khàn đi vì bị Alpha bắt nạt.
Thẩm Minh Húc để lại dấu vết thuộc về mình trong cơ thể cậu.
Cổ của Omega chẳng còn trắng nõn, bị một Alpha thô lỗ nào đó hết cắn lại lim.
Trên tuyến thể cũng hiện rõ ràng dấu răng.
Bạch Sướng run rẩy th ở dốc.
Cậu muốn đẩy Alpha bên cạnh ra.
Nhưng Thẩm Minh Húc đã khóa chặt cậu trong lòng, tinh hoa bị cậu tiếp nhận.
Cậu không có cách nào từ chối Thẩm Minh Húc.
Ngón chân mềm mại của cậu Omega cuộn tròn lại, mũi chân giơ cao trong không trung.
Trong phòng quanh quẩn tiếng th ở dốc, tiếng nức nở của ai chẳng rõ.
Sau đó lại xuất hiện giọng nam dịu dàng kiên nhẫn dỗ dành, còn có một giọng khác khàn khàn ướt át.
______________________
Edit + Beta: Chan + Yan.