Cô mở cửa cho anh ngồi ghế phụ rồi lái xe về nhà, cũng may là nhà không xa lắm cũng không quẹo nhiều đường nên không bị lạc đường, lái xe chừng phút thì về tới nhà.
Anh ngũ say như chết cực khổ lắm mới đem anh lên phòng được, tháo giày,cavat, cởi bỏ vài nút áo để anh ngủ cho thoải mái, cô nhìn gương mặt đỏ lên vì rượu của anh thật hấp dẫn, rồi tay cô sờ đôi môi của anh lúc nào cũng không hay
cô nghĩ trong đầu không biết khi hôn lên đôi môi này sẽ có cảm giác như thế nào thì cô liền giật tay lại rồi cô chạy nhanh về phòng.
trời ạ! Cô bị gì thế này. Sao cô muốn hôn anh, cô thích anh rồi sao, cô gặp anh mới mấy ngày mà, không thể nào, nếu anh ấy biết thì mình xấu hổ chết.
Cô đi làm cũng được tháng rồi, mọi người trong công ty rất tốt, rất hòa đồng, công việc thì có thể nói tương đối thuận lợi.
Cô ở nhà anh tuần rồi dọn ra phòng trọ gần công ty, anh kêu cô cứ ở nhà anh nhưng cô sợ mình không khống chế được tình cảm của mình cứ vậy mà thích anh, nhưng lỡ anh không thích cô thì chẳng lẽ lại là bi kịch à, thích người không yêu mình, cô không muốn đau khổ thêm nữa.
ngoài buổi tối thì hầu như thời gian còn lại cô đều gặp anh, làm chung công ty, cuối tuần còn đến nhà anh dọn dẹp, mà cũng không có gì dọn dep, tất cả đều sạch sẽ như có người lao chùi rồi hết z, nên cô thường nấu cơm trưa cùng anh ăn sau đó anh đưa cô về nhà còn anh thì về nhà ba mẹ và cứ thế cô nhận thêm khoản tiền từ việc lao chùi nhàn rỗi này nữa.
Hôm nay là đầu tháng, cô cũng mới nhận được lương nên xin đi trể tiếng để đén ngân hàng chuyển tiền về cho mẹ lo cho Nguyệt Vy.
Cô không ngờ tài khoản mình có khoảng tiền lớn vậy. cô xem người gởi đúng như cô đoán là Huy Cường, tiền được chuyển vào tháng trước cũng là lúc cô và anh chia tay cô liền điện thoại cho anh.
“Nhật Vy, anh nghe”
“em đã nói không cần mà sao anh còn chuyển tiền cho em”
“anh biết em còn phải lo cho em gái nên anh muốn giúp em, em nghĩ việc ở công ty cũng lỗi tại anh, em nhận đi” Huy Cường giọnh ái náy
“em không trách anh, nên anh không cần phải làm vậy”
“em không trách anh thì nhận cho anh vui đi, xem như anh gởi quà cưới cho em vậy”
“nhưng mà..”
“không nhưng nhị gì hết, giờ em đang làm gì”
“em đang ở Nha Trang làm ở công ty cua bạn, cũng rất tốt”
“chừng nào anh có ra đó, anh ghé thăm em nhe, em không tránh mặt anh chứ”
“đương nhiên không rồi, thôi em làm việc rồi, bye anh, nào ra thì điện thoại em nhe, chúc người hạnh phúc”
Cô ngồi trên bàn làm việc ngay người vì chuyện lúc sáng không biết nếu mình gặp người đó rồi sẽ như thế nào, có tự nhiên được không, nhìn người yêu cũ của mình bên cạnh cô gái khác sẽ như thế nào nữa.
đang miên man suy nghĩ anh đứng trước mặt cô cũng không hay “nghĩ gì vậy cô thư ký của tôi”
“àh, xin lỗi, anh cần gì sao” cô giật mình trả lời
“nghĩ gì mà thất thần z”
“haha… tôi đang nghĩ lãnh lương rồi không biết sẽ làm gì”
“z đãi tôi ăn đi”
“được thôi, cuối tuần này anh muốn ăn gì tôi nấu”
“cuối tuần này không được rồi, cô về nhà ba mẹ tôi với tôi nhe, cuối tuần này là kỷ niệm ngày cưới của ba mẹ tôi”
“z hả, ba mẹ anh thích gì tôi để tôi còn chuẩn bị quà nữa”
“không cần đâu, cô là quà ba mẹ tôi thích nhất rồi, ba mẹ tôi rất thích cô”
“tôi cũng thích họ lắm, rất dễ chịu và vui tính nữa”
“uhm, vậy làm việc đi, cuối tuần tôi qua đón cô” anh bước đi rồi chợt quay lại “à cô mang hợp đồng hôm qua tôi kêu cô sửa vô cho tôi luôn nge”
Cô gật đầu rồi lấy hợp đồng đem vô cho anh.
Hôm nay là cuối tuần cô thức sớm chuẩn bị để đi đến nhà ba mẹ anh, nơi đó cách xa thành phố khỏang tiếng chạy xe, đó là ngôi nhà gần biển, nhà không lớn lắm, có phòng, phòng khách, phòng ăn, cùng khoảng sân, xung quanh trồng rất nhiều hoa.
Sau khi bác trai giao lại công ty cho anh thì dọn về đây sống hưởng lạc tuổi già, ranh rổi thì người đi du lịch.
Bác trai là năm nay tuổi còn bác gái thì tuổi, người rất vui vẻ, lần trước cô đên còn làm rất nhiều món ăn cho cô ăn, còn bắt cô ở lại ngủ đem mới cho về. buổi tối nghe tiếng sóng biển vỗ như tiếng nhạc vậy, làm cô ngủ rất ngon.
Trọng Nhân thường rủ cô đi về cùng anh nhưng luôn tìm cách từ chối cô sợ mình gần gũi anh nhiều quá, sẽ lúng sâu vào không thoát ra được mà cô cũng chưa biết anh có tình cảm gì với mình không nữa.
Tiêng còi xe vang lên đúng h, cô liền đóng cửa chạy ra
“anh thật đúng giờ nhe”
“đó là ưu điểm của tôi mà” anh tự khen mình rồi hỏi cô “cô đói không”
“không, còn anh”
“tôi cũng không, vậy đợi tí về nhà ăn cùng ba mẹ tôi luôn nhe”
“cũng được, bác gái nấu ăn rất ngon, giống như mẹ tôi vậy”
“lúc trước cô thường về thăm gia đình không”
“ tháng tôi về lần”
“vậy tháng này cô không về sao”
“không, tuần sau là sinh nhật em gái tôi, tôi định kêu cả nhà ra đây chơi sẳn ăn sinh nhật luôn, anh cho tôi nghĩ ngày thứ nhe” vì công ty thứ vẫn làm, chỉ nghĩ ngày chủ nhật thôi. Nhưng đổi lại tiền thưởng và lương cao hơn những nơi khác.
“uhm, lúc nào người nhà lại tới thì tôi sắp xếp phòng cho họ nghĩ nghơi,mùa này là mùa du lich khó tìm phòng với không thoãi mái như ở nhà đâu”
“không cần đâu, tôi tự lo được mà”
“cô không cần khách sáo vậy, chúng ta ngoài cấp trên và nhân viên còn là bạn mà đúng không, nếu cô từ chối thì không xem tôi là bạn rồi”
“thôi được rôi, sợ anh luôn”
Đến nơi ông bà Nghĩa liền mừng rỡ “ đứa đến rồi, đi đường có mệt không, ăn sáng chưa, mẹ có đợi tụi con về sáng giờ đó, Vy vô nhà uông nước trái cây đi con, hôm nay con dễ thương quá”
Anh và cô thấy mẹ nói không ngừng bật cười “mẹ từ từ đã, tụi con có chạy đi mất đâu mà mẹ hỏi giữ vậy, thôi vô nhà ăn sáng thôi,con đói rồi”
“lúc này bác khỏe không, con có tí trái cây biếu bác” cô vừa nói vừa cầm giỏ trái cây đưa cho bác gái
“con bé này lại còn mua này mau nọ nữa”
Anh đồng tình nói “ con cũng nói vậy, nhưng cô ấy nói như vậy cô ấy mới ăn tự nhiên”
“lần sau không cần như vậy nữa nge chưa, thôi vô nhà đi, ba con đang chờ trong nhà đó”
Thấy bác trai ngồi trên sopha xem tivi cô liền chào “ chào bác trai, bác lúc này khỏe chứ ạ, xin lỗi con tới trể”
“không sao đâu con”
“chào buổi sáng ba, ba ăn sáng chưa”
“ba đợi tụi con về ăn chung, đi ăn thôi con”
Bốn tô bún trả cá được đặt trên bàn rất hấp dẫn
“ăn đi Vy đừng mắt cỡ nge con”bác gái nhắc nhỡ cô
“dạ, mời cả nhà ăn”
Cả nhà ăn xong rồi uống nước trái cây xem tivi trò chuyện rất vui vẻ
“vy tí chiều bác với con đi chợ mua ít hải sản tươi về tối chúng ăn nhe Vy”ngồi nói chuyện bà nghĩa
“dạ được bác gái, con ra đây cũng chưa đi chợ hải sản lần nào, lần này được bác dẫn đi thì tốt quá” cô vui vẻ đáp
Bà nghĩa quay qua ông nghĩa với anh nói “ cha con cười gì, người cũng đi theo xách đồ”
Hai cha con cùng lên tiếng “lại đi xách nữa hã”
“chứ ông nghĩ coi, cha con tính ở nhà chơi game chứ gì, lớn cả rồi còn chơi game giống như con nít z” bà lắc đầu nhìn cha con mặt mày bí xị
Cô nhìn cả gia đình mà cười vui vẻ
Cô nhìn cha con không còn chỗ nào trống, cô muốn xách phụ nhưng bà nghĩa không cho “cho họ xách đi con, chúng ta nấu nướng cực khổ, họ không làm gì thì phải xách z thôi”
“mẹ sao mẹ không cho con lấy xe chở mọi người đi mà đi bộ chi mệt z” anh tay sách túi nó
“đi bộ về tới nhà mình có phút thôi có xa lắm đâu mà mẹ già rồi, đi nhiều tập thể dục, con không nhìn thấy cha con ah, bụng càng ngày càng to kìa” bà vừa nói vừa chỉ vào cái bụng của chồng mình
Ông bị bà chê mình bụng to nên liền nói lại “tôi có than thở gì đâu mà bà nói đến cái bụng tôi nữa, tại bà nấu ăn ngon quá thôi” ông nịnh bà sợ bà tối nay lại không cho ông ăn nữa thì chết mất
“ông không cần khen tôi, ông sợ tối nay tôi không cho ông ăn chứ gì” bà như hiểu được ý chồng
“có tụi nhỏ ở đây, bà không cần nói z chứ” bị bà nói trúng rồi ông xấu hổ vì tội mê ăn uống của mình
“ông cũng biết xấu hổ nữa àh”
Đi trên đường tiếng cười nói rôm rã, nếu cô là thành viên của gia đình này đúng là gia đình hạnh phúc thật sự rồi.
Về đến nhà anh cùng ba ngồi chơi game, còn cô cùng bác gái thì xuống bếp làm buổi tối.
hơn tiếng sau trên cái bàn ngoài sân đã có đầy thức ăn đủ các món xào,hấp,chiên,nướng,…
cha con nhìn thấy cùng thuốt lên “woa!...”
Ông nghĩa nói “ không khổ công biểu chiều xách mõi cả tay”
Bà nghĩa bước ra “thôi vô bàn ngồi đi, Vy ăn đi nghe con”
Cô gật đàu cảm ơn “dạ, cảm ơn bác gái, mời cả nhà ăn”
Ngồi xuống chưa kịp ăn thì vợ chồng ông bà nghĩa đã há mồm chỉ thiếu rớt luôn cái cằm xuống bàn vì thấy cảnh con trai của mình ngồi bóc vỏ tôm rồi bỏ vào bát cho cô, không ngờ con trai của mình lúc trước ăn hải sản đôi lúc còn phải bóc vỏ ra cho nó mà bay giờ nó tự tay bóc vỏ cho cô gái ngồi cạnh nó nữa chứ.
Cô thấy bác không ăn nên hỏi “sao bác không ăn, ngại quá con ăn giữ quá hả?” cô ngại ngùng nói
Thấy cô nói vậy bà nói “không phải đâu con, con cứ ăn tự nhiên đi” bà vừa nói vừa gấp con mực vào bát cô
Ông giờ mới định thần lại được “con trai, không biết lúc nào con ga lăng z”
Anh như hiểu ra vấn đề “con lúc nào chẳng galang chỉ có việc bóc vỏ tôm thôi mà ba mẹ làm gì giữ z”
anh chưa nhận ra sự thay đổi của chính mình, từ khi lần đầu tiên cùng cô đi ăn hải sản thấy cô vì sợ dơ tay mà không lột vỏ tôm, ăn luôn vô miệng sau đó mới phun vỏ ra, anh liền lột vỏ ra cho cô thế là cô ăn ngon lành hết cả đĩa tôm. Từ đó mỗi lần ăn hải sản cùng cô những chuyện này như điều tự nhiên
Cô cũng gật đầu đồng ý “dạ đúng rồi bác, lần nào ăn hải sản anh Nhân cũng đều bóc vỏ tôm giúp con hết, ngon lắm bác ăn đi, anh cũng ăn đi” cô gấp đò ăn cho bác rồi đem con tôm anh vừa bóc bỏ vô miệng anh như đều tự nhiên.
“còn nói là không yêu nhau, coi hai đứa kìa như cặp tình nhân vậy, vợ chồng già này cũng không bằng”ông vừa nói vừa liếc nhìn vợ ngồi kế bên vui vẻ ra mặt.
ông bà biết con mình thích cô bé này vì trước giờ anh không dẫn ai về nhà,cũng không chăm sóc ai ân cần như vậy.
Cô và anh chưa kịp trả lời thì bà nói tiếp “con hết chứng sợ tỏ tình rồi hả, con tỏ tình với con bé thế nào kể cho ba mẹ nghe với”
Ông lại bổ sung “thấy chưa tôi nói bà rồi, tại lúc đó con mình chưa ra dáng đàn ông nên mới bị con gái từ chối, chỉ là ám ảnh nhất thời nên sau này nó không giám tỏ tình thôi, bà thấy không bây giờ cũng có bạn gái rồi còn gì”
Anh tức giân nói “ ba mẹ nói đủ chưa”
chỉ là bóc tôm cho cô ăn thôi sao ba mẹ lại lôi cả chuyện ám ảnh hồi cấp đó của mình ra luôn z không biết, giờ anh chỉ muốn tìm cái hố chui xuông thôi vì cô biết được nổi xấu hổ nhất trong cuộc đời anh rồi.
Bà coi sự tức giận của con trai như không “ con nói cho mẹ biết đi, con hết ám ảnh đó rồi đúng không, con có đi bác sĩ tâm lý như mẹ bảo không”
thấy con im lặng không trả lời bà hỏi Vy “Vy, nó tỏ tình với con như thế nào vậy, đứa quen bao lâu rồi”
Giờ cô mới rút lại ánh mắt tò mò mà giải thích “ bác hiểu lầm rồi, tụi con chỉ là bạn thôi, đứa con không có ai tỏ tình với ai cả”
Bà quay sang hỏi con trai “thật không”
Anh chỉ biết gật đầu, anh đã xấu hổ đến không còn gì xấu hổ rồi, cứ như vậy bóc thịt cua cho cô
Thấy con trai gật đầu người cùng thở dài “haiz…”
rồi lại ông than thở “không biết chừng nào tôi mới có cháu nối dỗi nữa”
bà cũng thêm vào “còn tôi không biết lúc nào mới có con dâu trò chuyện”
Thấy hai người nói z cô thắc mắc “mọi người trong công ty ai cũng nói anh Nhân có rất nhiều bạn gái mà”
ông bà cùng la lên “hả???”
bà nói “chuyện này con cũng biết hả Vy, ông àh giấc mộng nàng dâu của tôi càng xa rồi”
ông cũng bổ sung thêm “Vy ah, con đừng hiểu lầm thằng Nhân, những cô gái đó là tự tìm nó thôi,mắt xanh mỏ đỏ lèo lẹt như con két z,được vài ngày là bị nó đuổi đi ah”
ông thấy mình nói sai gì đó bền giải thích”ý bác là nó không thích những cô gái đó, nó chỉ thích nhưng cô gái đơn thuần giống như con thôi”
rồi quay qua Trọng Nhân la “con sau này phải đàng hoàng, không giao du với những thứ đó nữa biết không”
Cô xua tay “con với anh Nhân thật sự không có gì bác không cần giải thích đâu”
Hết lần này đến lần khác cô cứ nói người không có gì, mặc dù là sự thật nhưng anh vẫn không vui, cô thật sự không có tình ý gì với mình sao
anh ngừng tay nhìn nhìn mọi người nói “mọi người nghỉ nói được chưa, cả tháng nay con không qua lại với cô gái nào hết ba mẹ an tâm rồi chứ, mọi người ăn đi”
Thấy anh thật sự giận không ai nói nữa mà cứ im lặng ăn.
Cô thấy không khí căng thẳng quá nên liền đề nghị “hôm nay là kỷ niệm ngày cưới ủa bác con xin hát tặng bác bài được không”
ông bà nghe z liền gật đầu hoan hô “được,con hát đi”
Cô thấy có cây đàn ghita trong trong liền hỏi “bác con thấy có cây đàn trong nhà, cho con mượn được không”
Nghe vậy ông liền đi lấy đàn “được chứ để bác đi lấy đàn giúp con”
“dạ con cảm ơn”
Cô lau tay sạch sẽ rồi cầm đàn hát “ yêu anh yêu anh yêu những giấc mơ, giấc mơ dài thật dài mà em không có lối ra, yêu anh yêu anh yêu chỉ anh thôi yêu anh hết thân này, yêu anh chẳng tiếc gì, bằng tất cả những gì em có bằng cả yêu thương……………”( bài Yêu Anh đấy ạ)
Mọi người vừa nghe cô hát vừa nhìn chăm chú cô, chìm đắm trong giọng hát của cô. Khi cô dứt tiếng hát mọi người liền vỗ tay.
Đã h nên người ra về trong sự quyến luyến của ông bà, bà luyến tiếc “ đứa ở lại ngủ đi, sáng mai về”
Anh liền từ chối về sáng mai phải còn hộp “không được đâu mẹ, sáng mai tụi con còn phải hợp nữa, lần sau tụi con ở lại lâu hơn”
Bà trách móc nói “lần sau con phải chở Vy về chơi đó,lần nào con về cha con cũng bỏ mẹ bên mà chơi game không thôi cũng đánh cờ, Vy lần sau con nhớ lại chơi nhe”
Cô vui vẻ đồng ý “dạ lần sau con lại đến”
Ông như biết thông cảm cho con trai “thôi bà để cho tụi nó về khuya rồi, sáng mai tụi nó còn đi làm nữa, đứa về cẩn thân, bác cảm ơn con hôm nay đã tớ chơi với bác, bác vui lắm”
“dạ không có gì, con cũng rất vui, bác ngủ ngon”
“ba mẹ ngủ ngon” anh chào ba mẹ rồi cùng cô đi lên xe