Biết tính khí của con gái, Tiêu Phù Dong cũng không thể làm gì được , không thể làm gì khác hơn là lạnh lùng liếc nhìn Tề Dương:“tôi mặc kệ cậu đã rót cho con gái của tôi bùa mê thuốc lú gì, nhưng tôi cảnh cáo cậu, không cho phép đụng vào con gái của tôi.”Tề Dương gật đầu: “Mẹ yên tâm, không có mẹ cho phép, không có sự đồng ý của tiểu Tuyết, con sẽ không đụng vào cô ấy.”sắc mặt Tiêu Phù Dong lúc này mới dễ nhìn hơn một chút.Sau bữa cơm chiều, Tề Dương rất có mắt nhìn dọn dẹp hết cả bàn ăn.Cũng thuận ý ở lại nhà cô.bởi vì chỗ ở cũng không lớn lắm, cho nên anh cũng chỉ có thể ngủ ghế sô pha.Bất quá Tề Dương cũng đã cảm thấy vui vẻ, ít nhất Tiêu Tình Tuyết không có đuổi anh đi, về phần của anh, anh biết nên cho cô từng chút một mới có thể tiếp nhận anh.Một đêm không có chuyện gì xảy ra.Buổi sángĂn điểm tâm xong, Tề Dương muốn đưa Tiêu Tình Tuyết đến công ty.“tôi đã nói, quan hệ của chúng ta không thể bại lộ ở công ty, còn cả hôm nay tôi còn có hạng mục cần làm.”Tiêu Tình Tuyết lắc bản hợp đồng đang nói trên tay.Tề Dương nhìn chăm chú vào nó một lát, quả nhiên đó chính là bản hợp tác cùng tập đoàn Kim Long.“vợ à, không phải đã nói là anh sẽ đi rồi sao.”“anh đừng làm thêm rối loạn nữa, tự mình ở lại công ty đi.”Tiêu Tình Tuyết thở dài, cầm điện thoại lên vội vàng đi ra ngoài.Tề Dương quả thật không yên lòng, lặng lẽ đi theo ở phía sau.Khi đó, tại một gian phòng bên trong quán rượu đế hào.“Kim Thiểu, chuyện lần này thành công, cũng đừng quên đáp ứng điều kiện của tôi.”Tiêu Bạch mặt mũi tràn đầy nịnh hót, hướng vào người thanh niên xấp xỉ anh ta nói.“Ha ha, Tiêu thiếu gia, ít nhất chuyện này, về sau chúng ta chính là người một nhà.”Kim Thiểu không giữ hình tượng chút nào cười ha hả.“Tiêu Tình Tuyết, qua hôm nay, cô liền sẽ thân bại danh liệt.”Tiêu Bạch trong lòng nghi thầm cho cô..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.