Chương :
Bà ta như đuổi quỷ dặn dò Đường Nhược Tuyết nhớ tới dự tiệc, còn bảo cô phải cố chịu đựng một chút.
Tính tình của Hàn Hiếu Trung không được tốt, trăm ngàn lần đừng đối nghịch với cậu ta.
Đường Nhược Tuyết nhẹ nhàng bâng quơ đồng ý, quay đầu nói chuyện với Diệp Phi.
“Chị Hoan này đúng là thú vị Diệp Phi nhìn Đường Nhược Tuyết cười nói: “Để tâm chuyện của em như vậy, chỉ là thái độ hơi cao cao tại thượng thôi”
“Chị ta là gái tiếp khách ở Thiên Thành, không có công ty gì, nhưng mạng lưới quan hệ rất rộng”
Đường Nhược Tuyết nói với Diệp Phi: “Bình thường dựa vào cơ thể kiếm được ít tiền, vụ làm ăn này của em có thể khiến chị ta kiếm được mấy trăm triệu, đương nhiên là chị ta sẽ ra sức rồi”
“Nhưng mà em và chị ta không thân lắm, chị ta là do Cao Tĩnh giới thiệu cho em”
“Nghe nói hơn bốn mươi tuổi, nhưng trang điểm quanh năm, luôn duy trì được dáng vẻ ba mươi tuổi”
“Ngoại trừ người nhà, những người quen khác đều sắp quên gương mặt thật của chị ta”
“Em để chị ta làm trung gian, để em nói chuyện với Hàn Hiếu Trung một lát”
“Chị ta tưởng là em muốn thỏa hiệp, cầu xin Hàn Hiếu Trung tha cho chị cả và anh rể, cho nên giá đắt hơn”
“Chị ta không đào khoét được gì, trái lại Hàn Hiếu Trung không đơn giản”
Đường Nhược Tuyết vừa đi quanh phòng, vừa nói tin tức thu thập được cho Diệp Phi: “Tuy Hàn Hiếu Trung là phó tổng giám đốc của tập đoàn Hải Cảng, nhưng thực tế anh ta là người phụ trách của tập đoàn Hải Cảng”
“Bởi vì anh ta và Lôi Thiên Tuyệt là anh em vào sinh ra tử, đã từng cứu mạng Lôi Thiên Tuyệt, cho nên Lôi Thiên Tuyệt vô cùng tin tưởng anh ta”
“Tập đoàn Hải Cảng vừa mới thành lập, Lôi Thiên Tuyệt đã để anh ta toàn quyền phụ trách”
“Đây là cảng vận chuyển lớn nhất ở Thiên Thành, một năm có hơn mười triệu rương hàng được vận chuyển”
“Có thể thấy Lôi Thiên Tuyệt vô cùng tin tưởng anh ta”
Rõ ràng là cô đã tìm hiểu tường tận về Hàn Hiếu Trung: “Nhưng Hàn Hiếu Trung có chút bất tài vô dụng, ngoại trừ thích kết bè kết cánh ra, còn vô cùng tham tài háo sắc”
“Lôi Thiên Tuyệt tin tưởng anh ta như vậy, anh ta cũng không quên hàng năm vét tiền của công ty, còn thường xuyên dùng quy tắc ngầm với nhân viên nữ”
Cô bổ sung thêm một câu: “Dưới tay anh ta có một đám thư ký, mười mấy người, đều là tình nhân và bồ của anh ta, đều là những người phụ nữ vô cùng trẻ tuổi”
“Không ít chồng của thư ký tới gây chuyện, còn có người cầm băng rôn tới, nhưng đều bị anh ta vô tình chèn ép”
“Có một lần Hàn Hiếu Trung làm bẩn một người phụ nữ tới Thiên Thành du lịch, chồng của người bị hại cũng coi như có quyền thế, không tiếc giá lớn thu thập Hàn Hiếu Trung”
“Hàn Hiếu Trung chịu kinh hãi vài lần, nhưng cuối cùng vẫn là Lôi Thiên Tuyệt giải quyết”
Cô lạnh lùng châm chọc: “Chuyện này càng cổ vũ Hàn Hiếu Trung kiêu ngạo hơn, cảm thấy trên đời này không có người phụ nữ nào anh ta không trêu chọc được, không có chuyện gì không thể xử lý”
Diệp Phi hơi nheo mắt lại: “Người này đúng là chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu”
“Đàn ông các anh không có một ai là người tốt”
Đường Nhược Tuyết lại đi tới véo Diệp Phi một cái, sau đó nói: “Mấy tỷ của anh rể không đáng là gì, người kết nối cũng chỉ là một thuộc hạ của anh ta”
“Nhưng anh ta nhìn trúng chị cả, cuối cùng nháo mọi việc tới nước này”
“Chuyện tai nạn xe cộ, tuy không có chứng cứ trực tiếp chứng minh là anh ta làm, nhưng đến bây giờ cảnh sát giao thông vẫn không tìm ra được xe gây chuyện, chuyện này nói lên là có nhân vật lớn phía sau.”
“Anh rể chỉ xung đột với Hàn Hiếu Trung ở Thiên Thành, tai nạn xe không phải anh ta thì còn có thể là ai?”
Dừng một lát, Đường Nhược Tuyết mới trầm giọng nói tiếp: “Tối nay em muốn nhìn xem, anh ta có thể nói dối thế nào.
Nghe xong Đường Nhược Tuyết miêu tả về Hàn Hiếu Trung, Diệp Phi càng kiên định với ý nghĩ tối nay phải đi cùng.
Sau đó anh lấy điện thoại ra, hỏi Đường Nhược Tuyết địa điểm xảy ra tai nạn xe, sau đó gửi một tin cho Tiêu Quý… Tới gần bảy giờ, Diệp Phi đi theo Đường Nhược Tuyết vào trong xe, vừa cài dây an toàn, chị Hoan lại gọi điện tới.
“Tổng giám đốc Đường, cậu Hàn đã ở câu lạc bộ Kim Loan rồi, cô tới đi!”