Chương :
“Anh Phàm, phá quân tam quyền, tôi đã dày công tôi luyện rồi, tôi đã mạnh hơn rồi đấy”
Lưu Phú Quý tràn đầy hứng khởi: “Tôi có thể một đánh năm đấy”
Sau khi buông Diệp Phi ra, anh ta tung một cú đấm vào tường.
Rầm một tiếng, bức tường rung chuyển, gạch nứt ra, tuy không rơi xuống nhưng rõ ràng sức công phá không hề nhỏ.
“Không tồi, không tồi”
Diệp Phi tỏ ý khen ngợi: “Có vẻ như lần này cậu không hề lười biếng khi tôi rời đi.
Với thực lực của cậu, một đánh mười cũng vẫn ngon lắm”
Anh vô cùng hài lòng vì mình đã không nhìn lầm người, Lưu Phú Quý đúng là một viên ngọc thô.
“Tôi biết thằng nhóc này đã đột phá nên đã gọi cậu ấy tới Thiên Thành đấy”
Hoàng Tam Trọng không quên tranh công: “Sau này chú dì sẽ ra vào công ty trà thảo mộc, đồng thời cũng sẽ đối mặt với vô số người theo đuổi, nhất định phải có một người đáng tin cậy đi theo.”
“Có Phú Quý ở đây thì cậu ấy có thể vừa lái xe vừa bảo vệ cho chú dì”
Diệp Phi khẽ gật đầu vì sự kỹ lưỡng của anh ta.
Diệp Vô Cửu và Thẩm Bích Cầm cuống quýt xua tay: “Không cần, không cần…”
“Bố mẹ, cứ để Phú Quý đi theo hai người đi. Có cậu ấy ở bên cạnh thì con cũng yên tâm một chút”
Diệp Phi vỗ vai Lưu Phú Quý cười nói: “Phú Quý, sau này vất vả cho cậu rồi”
Lưu Phú Quý ngẩng cổ lên và nhìn Diệp Phi: “Anh Phàm, anh yên tâm, người khác muốn ức hiếp chú dì thì trước tiên phải bước qua xác tôi đã”
“Ding ding”
Diệp Phi đang định nói chuyện thì điện thoại di động của Hoàng Tam Trọng đổ chuông.
Anh ta đeo nút tai nghe để trả lời, một lúc sau, mắt anh ta sáng lên và quay lại nhìn Diệp Phi: “Anh Phàm, tìm được dì Quế rồi”
Cơ thể Thẩm Bích Cầm thoáng chốc run lên…
Mười một giờ đêm, một chiếc xe thương vụ bỗng dừng trước quán bar phố Thiên Thành.
Tiếp đến, Hoàng Tam Trọng bước xuống xe đầu tiên, theo sau anh ta có Vương Thi Viện và vài người khác nữa. Bọn họ người đi trước người đi sau, lắc lư tiến vào quán bar Dạ Sắc.
Sau khi Diệp Phi đưa anh vào Chấp Pháp Đường, vì để bản thân có thể giảm bớt một phần áp lực, anh ta đã kéo Vương Thi Viện đi cùng.
Vương Thi Viện trước giờ vẫn luôn khao khát có được sự ưu ái của Diệp Phi, hơn nữa cô ta thật sự có lòng ngưỡng mộ anh, cho nên mới đưa dám quyết định từ bỏ hoàn toàn nghiệp diễn xuất của mình để trở thành một thành viên của Võ Minh.
Đêm nay bọn họ tới đây, mục đích chủ yếu là tìm dì Quế thay Diệp Phi.
Vừa đặt chân vào cửa lớn, Vương Thi Viện đã liếc mắt nhìn bốn phía xung quanh quan sát một lượt, cuối cùng đưa ra một kết luận là việc làm ăn bên trong quán bar này diễn ra vô cùng thịnh vượng.
Dù đã nhìn qua một lượt từ trong ra ngoài nhưng vẫn không thể tìm được một chỗ ngồi trống, trong khi đó, không khí trong quán cũng được khuấy động hoàn toàn bởi thứ nhạc gây kích thích mạnh.
Đứng giữa nơi tràn ngập mùi thuốc lá và hương vị của các loại rượu pha trộn lẫn nhau, âm thanh nhạc nhếo thì được vặn mở với âm lượng to nhất. Tất cả những thứ này như muốn nhấn chìm người khác đến mức nghẹt thở mà chết, không khí thì ngột ngạt đến cùng cực, âm thanh thì như muốn chọc điếc lỗ tai người nghe. Còn ở giữa đại sảnh, không biết có bao nhiêu con người, bao gồm cả nam lẫn nữ đang nhảy nhót điên cuồng, cơ thể vặn vẹo khiến người xem phải lóa mắt.
Những người phụ nữ trang điểm quyến rũ cùng lối ăn mặc và thân hình sexy thoải mái đùa giỡn mình trong đống đàn ông, miệng liên tục há ra cười ngọt xớt, ngoài ra họ còn đua nhau dùng những ngôn từ phù phiếm để dụ dỗ cánh đàn ông, khiến những tên đó không kiềm chế nổi mình mà dùng ánh mắt ăn tươi nuốt sống nhìn xuống họ.
Đây đúng là một thế giới hoàn toàn khác, một thế giới sống theo kiểu mơ mơ màng màng của một tên say rượu, rồi không biết kết thúc sẽ đem lại hậu quả gì.
“Bông hoa đẹp của lòng anh, anh muốn đưa em về nhà quá đi”
“Đêm khuya ở quán bar này, chúng ta không cần phải biết phân biệt đúng sai, xin em hãy cứ lắc lư thân mình tùy thích, hãy quên tên đó đi.
Bản nhạc gây kích thích này không chỉ khiến cả hội trường trở nên sôi động nóng bỏng, ngay cả Hoàng Tam Trọng cũng phải lắc lư mình theo điệu nhạc. Sau một hồi, anh ta quay đầu nhìn Vương Thi Viện và ba người thân cận đang đi cạnh mình, cười nói: “Tôi đã điều tra ra rồi”
“Năm đó, khi dì Quế lấy trộm công thức bí mật, bà ta không hề rời khỏi Thiên Thành, mà đưa ra lựa chọn đi phẫu thuật thẩm mĩ. Sau đó quay lại mở quán bar này”