Chàng Rể Bác Sĩ

chương 1339

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

“Aoki Saburo đã bị Diệp Phi biến thành người thực vật. Mà Aoki Saburo là niềm kiêu hãnh của Huyết Y Môn…”“Con nói, nếu có chuyện gì xảy ra, người của Huyết Y Môn có thể hay không liều mạng với Diệp Phi?

Nụ cười của ông ta trở nên thú vị.

Trịnh Tuấn Khanh thân thể chấn động một cái, hai mắt hơi sáng lên, sau đó gật đầu: “Hiểu, hiểu”

“Chuyện này liền xử lí như vậy đi”

Trịnh Càn Khôn ánh mắt đột nhiên trở nên thâm thúy: “Còn có một chuyện, con bảo Các Tổ bí mật âm thầm điều tra một chuyện”

Trịnh Tuấn Khanh hơi giật mình: “Chuyện gì?”

“Mặc Thiên Hùng bảo vệ Diệp Phi bằng mọi giá, bây giờ đến Diệp Trấn Đông cũng lấy cả mạng mình chỉ để bảo vệ anh ta”

Trịnh Càn Khôn lộ ra nụ cười của một con cáo già: “Con yêu cầu Các Tổ kiểm tra xem mối quan hệ giữa Diệp Phi và Diệp Đường là gì”

“Hi vọng trong lòng ta phỏng đoán không phải là thật, nếu không sẽ quá cẩu huyết điên cuồng”

“Điều đó sẽ khiến Diệp Đường phải chịu đựng một sự xáo trộn chưa từng có…”

Diệp Phi không biết tính toán của Trịnh Càn Khôn.

Sau khi cùng Diệp Trấn Đông trở về Kim Chi Lâm, anh liền dặn dò bọn Hắc Tử phải chú ý nhiều một chút. Sau đó anh tìm một căn phòng cho Diệp Trấn Đông.

Diệp Phi ban đầu muốn gửi ông ấy trở lại viện dưỡng bệnh, nhưng Diệp Trấn Đông nói rằng ông ấy sẽ ngủ một đêm ở tập đoàn Kim Chi Lâm.

Diệp Phi không không nói lời vô nghĩa, dứt khoát để ông ngủ lại đây.

Sáng sớm hôm sau, Diệp Phi luyện Thái Cực Quyền trong phòng, sau đó tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị ăn sáng.

Khi ra ngoài, anh thấy Diệp Trấn Đông đã thức dậy đang dùng chổi quét sân.

Ông ấy mặc quần áo màu xám, đeo găng tay, tỉ mỉ lau chùi mọi ngóc ngách, giống như một người quét dọn đường phố.

“Chú Đông, chú làm sao vậy?”

Diệp Phi đầu tiên là bị kinh ngạc, sau đó chạy đến nắm tay Diệp Trấn Đông: “Việc nặng này, chúng con có thể làm được. Chú là bề trên, lại làm việc ở Kim Chi Lâm là muốn tát vào mặt con rồi”

“Hơn nữa thân thể của chú cần phải hồi phục, không thích hợp để làm việc”

Diệp Phi khuyên ông ‘Chú vào đại sảnh nghỉ ngơi, uống một tách trà, sau đó cùng nhau ăn sáng.”

“Chú đã ngồi xe lăn hai mươi năm, không nghĩ muốn nhàn rỗi nữa”

Diệp Trấn Đông nói một lời hai nghĩa cười nói: “Hơn nữa, con đã cứu chú, chú quét sân là bình thường.”

“Chú Đông, chú khách khí rồi, cái gì mà cứu hay không cứu, chú với con còn khách sáo vậy sao”

Diệp Phi nắm lấy cây chổi: “Hơn nữa chú cũng giúp con nhiều lần, việc này, chú thật không thể làm”

“Diệp Phi, chú có chuyện muốn bàn với con”

Diệp Trấn Đông đè tay Diệp Phi xuống với ánh mắt nhu hòa: “Chú muốn ở lại Kim Chi Lâm”

“Không phải chú muốn báo đáp ân cứu mạng của con, mà là chú một mình trong viện dưỡng bệnh quá cô đơn.”

“Chú cảm thấy cùng còn có khá có duyên, muốn cùng con làm bạn sống qua những ngày bình thản mà vui vẻ.”

“Con nhìn một chút chuyện này có hay không thích hợp?”

“Tiền viện không giúp được con nhưng chú còn có thể quét sân giữ cửa”

“Đừng lo lắng, chú không muốn tiền lương, chỉ cần bao ăn ở là được”

Diệp Trấn Đông chân thành nhìn Diệp Phi: “Tóm lại, chú Đông đây định ở đây một năm rưỡi”“

Diệp Trấn Đông muốn ở lại Kim Chỉ Lâm để làm việc vặt?

Diệp Phi nghe vậy không ngừng sửng sốt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio