Chương :
Công Tôn Thiến uống một ngụm sữa đậu nành: “Em của hiện tại như một tờ giấy trắng, em cũng đã nói chuyện với chị Thẩm rồi, có thể yên tâm mà coi em như một người đàn ông.”
Lưu Phú Qúy xuýt chút nữa đã phun ngụm sữa đậu nành trong miệng ra.
“Đàn ông cái gì chứ, Thiến Nhi nhà chúng ta mãi mãi là một người phụ nữ xinh đẹp nhất.”
Diệp Phi cười nói một câu: “Hôm nay trước không cần tới công ty đâu, lát tôi dẫn cô đi trung tâm thương mại mua ít đồ.”
“Phương thức bí truyền Tu Hoa rất nhanh sẽ được đưa vào sản xuắt, tới lúc đó không chỉ có sản phẩm phải tinh tế gọn gàng, mà một thư kí như cô cũng phải thật chói mắt, TỰC rỡ.”
“Cô mà biến thành đàn ông thì khách hàng sẽ không có niềm tin với sản phẩm của chúng ta nữa.”
Diệp Phi quyết định đi mua quần áo cho Công Tôn Thiền, mặc dù phòng khám này của Công Tôn Uyên vô cùng đáng giá thế nhưng trong tay ông cháu họ lại chả có bao nhiêu tiền mặt.
Tiền khám bệnh của phòng khám cũng chỉ có trăm nghìn một người, mặc dù học lực của Công Tôn Thiến cao thế nhưng cô lại chưa bắt đầu công việc, người bồi thường tai nạn xe cộ lại quyt nợ, vậy nên cuộc sống khá túng thiếu.
Những người con gái ở tuổi này như Công Tôn Thiến người nào người nấy không phải là mười thì cũng là hai mươi bộ quần áo thế nhưng cô ấy lại chỉ có ba bộ thay đổi, quần áo thì lại mát hét cả màu vốn có của nó vậy nên Diệp Phi mới tìm cớ giúp cô.
Công Tôn Thiến thấp giọng lên tiếng: “Anh Phi, em có quần áo, anh không cần mua đâu…” “Sao lại không cần mua chứ?”
Lưu Phú Qúy ở một bên nuốt xong chiếc bánh bao cười hắc hắc: “Phi ca, em cũng muốn mua nữa, chúng ta mà không mặc đẹp một chút thì người mắt mặt sẽ là anh ấy.”
“Hơn nữa phòng khám cũng đã sửa xong rồi, chúng ta mà ăn mặc bình thường như vậy bệnh nhân sẽ nghĩ Phi ca keo kiệt.”
Anh để cho. trọng tâm câu chuyện trở nên nhẹ nhàng hơn: “Vậy nên khi chúng ta đi trung tâm thương mại phải lột của Phi ca một khoản mới được.”
Công Tôn Thiến cảm kích nhìn Diệp Phi.
Một tiếng sau, ba người xuất hiện ở Roman Holiday, nơi đây là thánh địa của những sản phẩm xa xỉ, cũng chính là nơi vô số mỹ nhân hội tụ.
Diệp Phi không quen thuộc với nơi này lắm, anh chưa từng đến những nơi như thế này, Công Tôn Thiến cũng chả khác là bao vậy nên hai người tựa như Lưu lão lão tiến vào đại sảnh.
Ngược lại là Lưu Phú Qúy lại vô cùng quen thuộc dẫn hai người tới quầy hàng quần áo “Đô Thị Mỹ Nhân”.
Cửa hàng không nhỏ, đại khái là khoảng m vuông, có sáu người hướng dẫn mua đồ, giá cả quần áo đều lên tới cả chục triệu.
Công Tôn Thiến biết tính cách tốc chiến tốc thằng của Diệp Phi nên cô liền đi tới một gian hàng có kiểu dáng mà cô thích.
Rất nhanh cô liền nhìn trúng một bộ tây trang, không chỉ có kiểu dáng mới mẻ độc đáo mà nó còn vô cùng ngầu nữa, mặc lên nhất định sẽ mang phong cách già giặn, giỏi giang.
“Cô là Công Tôn Thiến?”
Ngay khi Công Tôn Thiến chạm vào bộ tây trang thì một cô gái trang phục thời thượng vóc người cao gầy xuất hiện, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Công Tôn Thiến như là nhận ra điều gì đó.
Trước ngực cô ta còn đeo thẻ trưởng quây.
Công Tôn Thiến nghe vậy sững người, quay đầu xem kỹ đối phương, sau đó vui mừng: “Thiên Thiên? Cậu là Dương Thiên Thiên? Trời ơi, đã lâu không gặp.”
Diệp Phi đang chơi điện thoại ngắng đầu lên, ánh mắt liếc nhìn một cái liền nhận ra trưởng quầy chính là Dương Thiên Thiên, bạn thân của Viên Tĩnh.
Trước đây khi vay tiền ở quán bar cô ta chính là người đã giẫãm lên mình.
Diệp Phi còn cho rằng sau cuộc chiến Tứ Hải, mình sẽ không còn gặp những người trong vòng bạn bè của Viên Tĩnh nữa, không ngờ tới máy ngày nay lại toàn gặp được người quen.
Có điều thấy Công Tôn Thiến quen biết cô ta Diệp Phi cũng không nói nhiều.
Phải rồi, đã lâu không gặp.”
So với sự nhiệt tình của Công Tôn Thiền thì Dương Thiên Thiên lại lãnh đạm hơn rất nhiều, hai người đã từng học cùng nhau một năm, thế nhưng trong một năm đó, điều khiến cho Dương Thiên Thiên ôm hận nhiều năm như vậy lại chính là Công Tôn Thiền.
Năm lớp Công Tôn Thiến nhảy lớp lên lớp của Dương Thiên Thiên, trong nháy mắt danh hiệu hoa hậu lớp của Dương Thiên Thiên liền kết thúc, và vị trí thứ nhất cũng bị mắt.
Một năm đó, Công Tôn Thiến nhận được vô số sủng ái, một năm đó, Công Tôn Thiến đã bỏ rơi cô ta cả một đoạn vậy nên cô ta mới khắc ghi lâu như vậy.