Chàng Rể Bác Sĩ

chương 1460

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

“Nếu như không phải không đặt được lịch ở bệnh viện Bác Ái thì mình đã ới thiệu: “Tin tưởng mình, anh ấy không đi theo cậu”

Chắc chắn bây giờ cô ấy tràn đầy nghỉ ngờ về Diệp Phi, cô ấy cảm thấy anh không xứng đáng với thân phận của mình.

“Mịch Mịch, anh rể của mình thật sự là đứng đầu về y thuật, hơn hẳn những bác sĩ ở bệnh viện Bác Ái”

Đường Kỳ Kỳ đưa Phùng Mịch Mịch về phía trước: “Dù sao thì đến cũng đã đến rồi, xem một chút cũng không hại gì.”

Phùng Mịch Mịch?

Diệp Phi thấy cái tên này hơi quen, một ngôi sao nhỏ, thường xuyên chụp ảnh đường phố, được biết đến với cái tên Vân Âm chân dài ,m, có rất nhiều fan.

Diệp Phi không thể nói là thích hay ghét cô ấy, nhưng khi nhìn thấy người kia không thích mình, nụ cười của anh nhạt đi một chút: “Cô Mịch, rất vui được gặp cô Anh đưa tay ra bắt tay.

“Kỳ Kỷ, anh rể của cậu thật cổ hủ, thời đại nào rồi còn bắt tay”

Phùng Mịch Mịch chưa bắt tay Diệp Phi, có vẻ như không thích bàn tay kia Cô khẽ nắm chặt tay, duỗi cổ tay ra đưa tới trước mặt Diệp Phi: “Bác sĩ Phi, bắt mạch xem tôi thế nào.”

Trong giọng điệu của cô ta có một chút thiếu kiên nhẫn: “Vất vả cho anh”

Khóe miệng Diệp Phi xẹt qua một tia giễu cợt, anh cũng không nói nhiều, vì nể mặt Đường Kỳ Kỳ, anh đưa Phùng Mịch Mịch đến sảnh. Sau đó bắt mạch cho cô ta.

Vốn đĩ anh muốn để Trác Phong Nhã tiếp nhận, nhưng vì lợi ích của Đường Kỳ Kỳ, anh vẫn tự mình chẩn đoán.

“Bác sĩ Phi, thế nào? Tôi chắc là không có việc gì chứ?”

“Tháng trước tôi có đi khám, sức khỏe của tôi tất cả đều bình thường.”

Phùng Mịch Mịch hỏi vài lần xem anh đã bắt mạch xong chưa, như thể cô muốn rút tay về sớm hơn.

Diệp Phi cau mày, thu ngón tay lại: “Được rồi, xem xong rồi”

“OK, cảm ơn anh”

Phùng Mịch Mịch thậm chí còn không hỏi về bệnh tình của cô ta, sau khi đặt một tờ năm trăm nghìn lên bàn thì muốn nhanh chóng rời đi “Mịch Mịch đừng đi nhanh như vậy, còn chưa nói gì về bệnh tình”

Đường Kỳ Kỳ vội vàng chặn cô ta lại, vội vàng hỏi: “Anh rể, cô ấy bị sao vậy?”

Diệp Phi không có trực tiếp trả lời, mà là nhìn về phía Phùng Mịch Mịch hỏi: “Gần đây cô có ra vào mấy ngôi mộ cổ không?”

Phùng Mịch Mịch định kéo Đường Kỳ Kỳ đi, nhưng cô ấy không thể không dừng bước chân khi nghe thấy lời nói đó, cô ấy ngạc nhiên nhìn Diệp Phi: “Tôi mới ra vào tuần trước. Gần đây tôi đã quay một cảnh mạo hiểm và có đi vào hang động mai tán “Nhưng chỉ ở lại nửa giờ”

Cô tò mò hỏi: “Chuyện này liên quan gì đến tình trạng của tôi?”

“Tất nhiên là có, số mệnh của cô đã thay đối”

Diệp Phi nói thẳng với cô ta: “Hiện tại ấn đường của cô đã chuyển sang đen, trong vòng ba ngày nữa sẽ xảy ra tai ương đổ máu”

“Sở đĩ cả một tuần nay không có chuyện gì xảy ra là do ngày sinh của cô đã mạnh mẽ áp chế, hiện tại đã không thể áp chế được”

“Đeo tấm bùa này, có thể hóa giải vận rủi” Diệp Phi rút một lá bùa cho.

Phùng Mịch Mịch: “Nhớ rõ phải mang theo bên mình một tuần”

“Anh rể này, hiện tại đã ở thế kỷ , anh cho rắng còn có loại chuyện này sao?”

Phùng Mịch Mịch không thể ngừng mắng Diệp Phi: “Cái gì mà số phận thay đối, bùa ngải gì, cái gì mà gặp dữ hóa lạnh, anh không xem bệnh mà nói cái gì vậy!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio