Chương :
Hắn vốn dĩ định kéo dài thời gian dân dần giết chết Thái Linh Chỉ, kết quả lại khiến bản thân nhận lấy hai vết thương.
Sát thủ U Linh cảm thấy cuộc chiến nên đến lúc kết thúc rồi.
Nếu không biến số quá lớn.
“Không phí lời nữa” Hắn giương họng súng về phía Thái Linh Chỉ: “Cô có thể lên đường rồi”
“Đoạn đường này, hay là anh đi trước đi”
Đúng lúc này, sau lưng sát thủ U Linh vang lên một giọng nói bình tĩnh Cùng lúc đó, một cơn gió hung ác ập tới.
“Păng păng pằng!”
Sát thủ U Linh biến sắc, người chưa xoay lại mà súng đã bản về phía sau, bóp cò liên tục.
Đồng thời, hắn cũng nhào về phía ghế sô pha không xa.
Hắn không biết là ai đã đến, nhưng có thể xuất hiện phía sau lưng mình mà không tiếng động gì, chắc chẩn là cao thủ.
Tiếng súng ầm ầm vang lên không ngớt, không khí xung quanh bị chấn động.
Đường đạn loé sáng xen kẽ nhau trong bóng tối Một con dao găm vỡ tan tành trong làn mưa đạn, rơi vỡ tại cánh cửa lạnh lẽo.
Nhưng ở đó không thấy bóng người nào.
Sát thủ U Linh mí mắt khẽ giật, khẩu súng lại cha về phía Thái Linh Chị, lại phát hiện cô đã bị người ta ôm lấy trốn sau quầy bar.
Thái Linh Chí mới chạy thoát khỏi cửa tử, khó khăn mở mắt ra nhìn liền phát hiện bên cạnh là một gương mặt quen thuộc.
Cô khẽ nói: “Diệp Phi!”
“Trốn ở đây, đừng động đậy!”
Diệp Phi giấu Thái Linh Chỉ ở góc tủ rượu, còn đẩy đến một số vật cản bảo vệ Thái Linh Chỉ.
Ánh mắt của Thái Linh Chỉ trở nên dịu dàng vô cùng.
“Tên khốn! Mau ra đây! Ra đây!
Sát thủ U Linh hét lên, hướng súng về phía tủ rượu liên tục nã đạn.
Hơn chục viên đạn bay ra, bắn cho tủ rượu tan nát.
Khi sát thủ U Linh thay đạn, đôi mắt hắn bỗng thấy có bóng người xuất hiện xẹt qua Diệp Phi vậy mà lại đột nhiên nhảy ra Sát thủ U Linh không kịp nghĩ nhiều, hãn phản ứng có điều kiện bấn về phía Diệp Phi! Nhưng phát này bản trượt, vì Diệp Phi tốc độ quá nhanh, mà tỉnh thần sát thủ U Linh đang cực độ căng thẳng, phát súng này nếu bẩn trúng mới là lạ.
Sát thủ U Linh không ngờ Diệp Phi lại nhảy ra, hắn bắn xong thấy bắn không trúng, trong lòng lờ mờ cảm thấy không xong: Chết rồi!
Lúc này Diệp Phi cũng nhặt một cây súng lên, anh bản liên tiếp về phía sát thủ U Linh.
Đăng pằng pảng! Đạn bay vèo vèo.
Tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, có thể nói là nhanh như chớp.
Tuy không có thời gian nhìn rõ động tác của Diệp Phi, nhưng dựa vào trực giác của mình, sát thủ U Linh biết anh đã lên nòng. Sát thủ U Linh kéo lấy chiếc bàn cẩm thạch bên cạnh, bản liền bảy tám viên đạn vỡ tan chiếc bàn.
Một viên đạn bay xuyên qua kế hở, sượt trúng vai sát thủ U Linh, trên vai hẳn xuất hiện một vết thương mới chảy máu.
“Không tệ!”
Diệp Phi vừa bản súng vừa nghĩ, sát thủ U Linh xác thực là một người tài, nếu không cũng sẽ không có trực giác mạnh như vậy.
‘Vai phải truyền đến cơn đau, tuy bất ngờ bị bản trúng nhưng sát thủ U Linh không để ý nhiều. Hắn nâng súng lên muốn bắn về phía Diệp Phi.