Chàng Rể Bác Sĩ

chương 1582

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

không phải là nơi mà anh có thể ngang ngược…”

“Ầm”

Trước khi tiếu thịt tươi kịp nói xong, gã đàn ông to lớn có đeo khóa trường mệnh đang đi ở phía sau lao ra, không nói một lời tiến lại gần tiểu thịt tươi, rồi tung một cước đá bay anh ta.

Một tiếng động thật lớn vang lên, tiểu thịt tươi không kịp né tránh kêu lên thảm thiết, bay ra ngoài năm sáu mét rồi va vào tường ngã lăn ra.

Một nửa gò má của anh ta đã sưng lên, trong miệng không ngừng phun ra máu tươi.

Có thể thấy cú đá vừa rồi mạnh như thế nào.

Mấy cậu chủ thấy vậy cũng không khỏi tức giận: “Các người tại sao lại ngang nhiên đánh người vậy?”

“Cứu!”

‘Vẻ mặt Miêu Kinh Vân khinh thường sải bước đi đến bên cạnh mấy cậu chủ động tay động chân, đánh tới tấp vào mặt họ khiến mặt mũi bầm tím.

Tiến la hét, tiếng mắng chỉ và tiếng kêu rên đan xen lẫn nhau.

Vài người phụ nữ đi xuống cầu thang muốn giúp đỡ những người đó, nhưng đám người Miêu Kinh Vân cũng không thèm nói một lời nhấc chân đá họ.

Không hề thương hoa tiếc ngọc một chút nào.

Vài người phụ nữ trang điểm tinh xảo kêu lên mấy tiếng, tay chân loạng trông khổ sở khôn tả “Anh có biết bố tôi là ai không?”

Một người phụ nữ bị tát hai lần bắt đầu vùng vây, miệng hùm gan sứa gào thét, kết quả là bị Miêu Kinh Vân lại bồi thêm một cước nữa, cả người bay ra ngoài.

Nó hoàn toàn héo úa.

Triệu Bích Nhi vừa đi xuống, nối giận đùng đùng nói: “Miêu Kinh Vân, đừng quá kiêu ngạo!”

“Chát!”

Miêu Kinh Vân trở tay tát vào khuôn mặt quyến rũ của Triệu Bích Nhi.

Âm thanh giòn tan không chỉ khiến mọi người khiếp sợ, mà ngay lập tức cũng khiến Triệu Bích Nhi choáng váng.

Dù xuất thân là một diễn viên nhưng mà Triệu Bích Nhi từ lâu đã đứng trong hàng ngũ những người nổi tiếng và được vô số người săn đón.

Cô ta nhìn Miêu Kinh Vân và lẩm bẩm một mình: “Anh đánh tôi?”

“Chát!”

Miêu Kinh Vân lại tát vào mặt Triệu Bích Nhi một lần nữa.

Sau đó Triệu Bích Nhi đột nhiên hét lên một tiếng, ngã về phía sau.

Kiều Hoan Viên tiến lên một bước giữ cô ta lại, lạnh lùng nhìn Miêu Kinh ‘Vân quát: “Cậu Miêu, đừng làm chuyện quá đáng”

“Mấy con điếm như các người mà cũng dám đứng ra đây để nói chuyện với ông đây sao, cũng không tự mình nhìn lại xem bản thân là loại mặt hàng gì!”

Miêu Kinh Vân nhìn đám người Kiều Hoa Viên bảng ánh mắt khinh thường: “Ở trong mắt tôi, các người cũng chẳng kém gì những người bán hàng, chẳng là cái thá gì”

“Bảo Đường Nhược Tuyết lăn ra đây cho ông”

“Những người khác cũng đừng làm bẩn tay của tao”“

Khí thế của hẳn ta tràn đây ngông cuồng và càn rỡ: “Đường Nhược Tuyết, cút ra đây cho tao”

“Miêu Kinh Vân, anh thật sự là đồ súc sinh!”

Đường Nhược Tuyết dẫn Diệp Phi cùng nhau đi xuống, sau đó lạnh lùng hét lên: “Điều này càng củng cố thêm quyết tâm của tôi để tống em trai anh ngồi tù”

Miêu Kinh Vân không nói nhiều lời, trực tiếp ra lệnh cho thuộc hạ: “Bắt cô tai”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio