Chương :
“Ting!” Trên đường đến sân bay thì có một cuộc điện thoại gọi đến.
Tống Hồng Nhan.
Diệp Phi liếc nhìn dãy số, sau đó cầm lên nghe rồi tươi cười trả lời: “Chị Nhan, buổi tối tốt lành”
Rất nhanh tiếng cười ngọt ngào của Tống Hồng Nhan vang lên bên tai anh: “Diệp Phi, chuyện của cụ ngoại cậu đã xử lý ổn thỏa hết chưa?”
Hiến nhiên là cô đã sớm biết hết tất cả mọi chuyện.
Diệp Phi cũng không giấu giếm: “Bọn họ đã nhận được cái mà họ nên nhận “Vậy thì tốt”
Tống Hồng Nhan nhẹ giọng nói: “Nghe nói cậu gây ra một trận ồn ào không nhỏ trên Du thuyền Victoria?”
“Có gặp phải phiền phức gì không? Cậu có cần chị giúp không?”
Cô nhẹ giọng nhắc nhở Diệp Phí: “Ở Nam Lăng, nhà họ Tống vẫn còn có thể làm được rất nhiều chuyệ: “Đúng là làm ra động tĩnh lớn, đả thương Kim Văn Đô, phế bỏ Häc La Sát, còn chèn ép Lục Khanh”
Diệp Phi cười đáp lại: “Chuyện lông gà vỏ tỏi thôi, nhưng mà tôi có thể quyết, cho nên tạm thời không quấy rầy Tống Lão”
Tống Hồng Nhan cũng không kiên trì nữa, cô luôn tin tưởng Diệp Phi: “Được rồi, cậu cần có chừng mực, cần tài nguyên gì thì chỉ cần nói một tiếng dù sao.
thì nhà họ Tống cũng là nhà của cậu”
“Đúng rồi, chị đang cùng các cô chú ở Thiên Thành, khi nào thì các cậu trở về Thiên Thành?”
Tống Hồng Nhan cười: “Cậu về thì dành ra mấy ngày, để cùng chị đi theo bố mẹ chồng đi dạo cho thoải mái”
Diệp Phi vô cùng kinh ngạc: “A, chị cũng ở Thiên Thành?”
“Đúng, ngay khi chân trước của cậu vừa rời đi, thì chị đã tới rồi”
Tống Hồng Nhan u oán nói một tiếng: “Cậu còn không biết xấu hổ mà nói, chị còn chưa trách cậu đó.”
“Cậu bất chấp nguy hiểm đi cứu Thẩm Hồng Tụ thì cũng thôi đi, vậy mà cũng không nói cho chị biết chuyện tối hôm qua bố mẹ chồng của chị gặp chuyện kinh sợ”
“Thậm chí còn một mình chạy suốt đêm về Thiên Thành xử lý”
“Khiến cho chị không thể đi theo tháp tùng ngay lập tức, làm hình tượng của chị trong lòng hai người lớn trong nhà đã bị giảm sút rất nhiều”
Cô hừ lạnh: “Cũng may là chị đã lật ngược tình thế và thuyết phục được hai người lớn trong nhà để chị chăm sóc tốt cho họ trong vài ngày tới”
“Chị..” Diệp Phi bất đắc dĩ cười: “Không phải là tôi đang quan tâm chị sao?”
“Không phải chị đang muốn khai phá khu đất số , mà còn phụ trách bệnh n đa khoa, bán Bạch Dược Hồng Nhan nên chuyện tôi có thể giải quyết thì tôi sẽ cố gắng hết sức để giải quyết”
“Hiện tại trong tay chị còn có rất nhiều việc, thật sự không cần đi Thiên Thành cùng hai người lớn trong nhà đâu”
Tống Hồng Nhan làm việc nghĩa chẳng từ nan khiến Diệp Phi cảm thấy hơi áp lực, anh không biết làm cách nào để đền đáp hết ân tình mà người phụ nữ này đã trao cho anh.
Tống Hồng Nhan dịu dàng nói: “Bất kể chuyện lớn thế nào cũng không quan trọng bằng tâm trạng của hai người lớn trong nhà”
“Họ đã phải chịu đựng một cú sốc quá lớn, dù nhìn bề ngoài như không có gì nhưng trong lòng họ nhất định đã có bóng ma rồi, nếu không khiến họ chấp nhận hoặc tiêu tan kịp thời thì có lẽ họ sẽ bị trâm cảm”
“Lúc nghỉ trưa hôm nay, mẹ chồng của chị đột nhiên khóc trong giấc ngủ, cuộn người lại thành một quả bóng, còn la hét nói không được làm tổn thương cậu”
“Nếu chị không kịp thời xoa dịu bà ấy thì không biết bà ấy đã bị dọa thành như thế nào”