Chương :
Ông ta ép Diệp Phi: “Làm sao tôi có thể khẳng định đó là của anh nếu tôi tìm được?”
“Rất đơn giản, tôi tình cờ chụp hình nhân dân tệ của mình và đây là số seri của nó Diệp Phi lấy điện thoại ra, sau đó lấy một vài tấm ảnh có hình tiền của mình ra: “Số tiền mới được rút ra, có mấy số đuôi là , , ”
Người này có chuẩn bị mà đến! Trái tim của quản lý sảnh Tư Đồ chìm xuống.
Bàng Tráng hét lên: “Diệp Phi, mày đang làm gì vậy? Hôm nay là sinh nhật của Tử Thất, mày đưa lên chuyện nhân dân tệ làm gì?”
Diệp Phi chỉ tay về phía Bàng Tráng: “Quản lý sảnh, Bàng Tráng này chột dạ như vậy, tôi nghĩ anh ta có thể đã ăn trộm tiền của tôi”
“Lục Khôn cùng Lý Mạn Nhi chơi thân với anh ta như vậy, bọn họ cũng có thế là đồng bọn của anh ta, lục soát hết bọn họ đi”
Anh cũng đã dẫn ngọn lửa chiến tranh về phía Lục Khôn và Lý Mạn Nhi.
Bàng Tráng cũng tức giận không thôi: “Diệp Phi, đừng có ngậm máu phun người vu oan cho tao, mày muốn chết có phải không?”
Lý Mạn Nhi cũng tức giận: “Chúng tôi có thân phận gì chứ, còn đi trộm nhân dân tệ của anh?”
Lục Khôn tức giận đến nối bật cười: “Diệp Phi, mày đừng có tự tìm đường chết mà đắc tội với bọn tao!”
“Nếu không phải do các người ăn trộm, tôi đứng trước mặt tất cả mọi người xin lỗi các người, các người cũng không cần phải bồi thường cho tôi một triệu ban đầu phải trả”
Nụ cười của Diệp Phi trở nên thích thú: “Nếu tay chân các người không sạch sẽ vậy thì các người cần phải cho tôi một lời giải thích”
“Mẹ kiếp! Tao có tài sản mấy chục triệu làm sao có thể ăn cắp tiền của mày được hả?”
Bàng Tráng nắm chặt tay, hét lên: “Mày có tin là tao giết mày hay không?”
Diệp Phi nhàn nhạt nói: “Có lấy trộm hay không lấy trộm, lục soát một lúc thì sẽ biết ngay thôi”
Quản lý sảnh Tư Đồ cau mày, ngửi được một lưỡng không khí tức giận.
“Quản lý sảnh Tư Đồ, làm việc công bằng đi”
Hàn Tử Thất đột nhiên nói: “Nếu ông dã lục soát Diệp Phi vậy thì hấy lục soát luôn đám người Bàng Tráng đi”
Bàng Tráng tức giận nhìn Diệp Phi và hét lên: “Quản lý sảnh, lục soát đi, tôi không thẹn với lương tâm…”
Quản lý sảnh Tư Đồ cuối cùng ra lệnh: “Lục soát!”
Vài nhân viên an ninh nhanh chóng bước tới và nhanh chóng tìm thấy tiền mặt trên người ba người Bàng Tráng và rải tiền của từng người một lên trên bàn.
Bàng Tráng lúc đầu rất tự tin, chờ đánh vào mặt Diệp Phi, nhưng khi ba tấm có mệnh giá nhân dân tệ cuối cùng được bày ra Sắc mặt của anh ta thay đổi rõ rệt.
Lý Mạn Nhi và Lục Khôn cũng thay đổi sắc mặt.
Các số cuối là , , , và chúng giống hệt như ảnh chụp trên điện thoại của Diệp Phi.
Tất cả mọi người đều im lặng.
Không ai ngờ rằng ba nghìn nhân dân tệ lại được tìm thấy từ trên người của bọn người Bàng Tráng.
Tờ tiền còn ăn khớp với hình ảnh trong điện thoại di động của Diệp Phi, nên họ thậm chí không có cơ hội phân minh.
Đường Ngôn Khê cũng không thể tin được.
Trong mắt Hàn Tử Thất có thêm một vệt thưởng thứ khí có thể khiến người ta kinh ngạc ra còn có thể nị Diệp Phi ngoài dũng ính toán hàng đầu.
Bảy ngày này, e rằng sẽ không quá nhàm chán.
“Tang chứng vật chứng đều đã lấy được rồi”