Chương :
Hàn Tử Thất kéo Diệp Phi đi tới đó chào một tiếng. Người phụ nữ tóc dài xinh đẹp đó chính là mẹ kế của Hàn Tử Thất, Dương Mạn Lệ “Mẹ?”
Dương Mạn Lệ thoáng nhìn Hàn Tử Thất, cười lạnh: “Hiếm khi thấy con gọi dì là mẹ. Mẹ còn đang nghĩ có khi cả đời con cũng sẽ không gọi dì một tiếng mẹ cơ đấy: Người phụ nữ đó thần sắc kiêu ngạo, cao cao tại thượng, sự ngạo mạn bao nhiêu năm tích lũy mà có.
Diệp Phi liếc nhìn bọn họ, mặc dù Hàn Tử Thất không giới thiệu, nhưng từ thái độ của Dương Mạn Lệ có thể phán đoán đây tuyệt đối không phải là mẹ ruột, có thể là người phụ nữ sau lưng Hàn Hướng Bắc.
Hàn Tử Thất chau mày, định nói gì đó nhưng lại lựa chọn im lặng.
“Người này là ai? Tài xế thân cận?”
Dương Mạn Lệ vừa vuốt ve lông của con gấu vừa quan sát Diệp Phi đang đứng bên cạnh của Hàn Tử Thất, chỉ nhìn một mắt với thái độ khinh thường miệt thị.
“Chào cô!”
Diệp Phi dùng thái độ khách khí: “Tên cháu là Diệp Phi”
“Im miệng!”
Dương Mạn Lệ với khuôn mặt trách mắng: “Tôi hỏi cậu chưa?”
Bà ta dường như không hề che đậy sự coi thường đối với Diệp Phi: “Phải biết thân biết phận mình, đừng trèo cao!”
Ý cười trên mặt Diệp Phi đông cứng lại, người đàn bà này thật khiến người khác ghét bỏ.
“Diệp Phi là bạn trai của con, con và Long Thiên Ngạo không thể ở bên nhau được.”
Không để Diệp Phi nói câu nào, Hàn Tử Thất lạnh lùng cất giọng: “Loại tâm tư này mẹ nên đẹp bỏ thì hơn”
“Được rồi, được rồi, đừng diễn nữa, thuê người đóng giả làm bạn trai, loại kịch bản này mười năm trước đã lỗi thời rồi Dương Mạn Lệ mất kiên nhẫn ngất lời Hàn Tử Thất: “ Hơn nữa mặc kệ có phải là bạn trai hay không, con và cậu Lũng nhất định phải bên nhau!”
“Cậu ta hai ngày này đã quay về rồi”
“ Con chuẩn bị đi, cố gắng trước Tết Nguyên Tiêu hôn sự này phải được tiến hành!”
“Dì đã đồng ý, cha con chấp nhận, ông ngoại cũng chịu, đến cả cậu Lũng cũng không ý kiến gì rồi”
“Ngoài việc chấp nhận, con không có sự lựa chọn nào khác”
Từ nay nhóm tập trung lên truyện trên app truyện hola nhé cả nhà! Mong cả nhà tải về đọc khích lệ nhóm nhé! Dương Mạn Lệ mang theo khẩu khí đe dọa: “Nếu không hậu quả chắc con rõ”
cũng hiể Nghe xong những lời này, trên mặt Hàn Tử Thất có chút chua chát, kèm theo là sự lạnh khốc: “Muốn đính hôn, vậy bà đính hôn với Long Thiên Ngạo đi!”
“Tôi tuyệt đối sẽ không lấy Anh ta!”
“Bà cũng đừng hòng mang chuyện của mẹ tôi ra để uy hiếp tôi, bà dám động vào một sợi tóc của người ấy, tôi nhất định sẽ sống chết với bà”
Diệp Phi biểu lộ ra một chút tán thưởng, tuy rằng không hiểu chuyện gì, nhưng có thể thấy Hàn Tử Thất là người có giới hạn của mình.
“Hỗn láo!”
Có thể nghe ra sự tức giận của Dương Mạn Lệ là không hề nhỏ, muốn dạy.
dỗ Hàn Tử Thất nhưng không được đành chuyển đề tài Bà ta quay qua phía của Diệp Phí: “Không biết cậu là loại người nào, nhưng muốn giữ cái mạng của mình lập tức cút ngay!”
Bà ta cảnh cáo: “Nước sâu của nhà họ Hàn không phải để thứ như cậu khuấy động!”
Không đợi Hàn Tử Thất nói, Diệp Phi cười nhẹ: “Nước này sâu bao nhiêu vậy “Chỉ là loại khua môi múa mép, phải không?”
Mặt của Dương Mạn Lệ trở nên u ám: “nhà họ Hàn không phải là nơi cậu có thể động tới”
“Cậu nhóc à, mau đi đi, đừng có mang cái dáng vẻ anh hùng cứu mĩ nhân nữa!”
“Bà Hàn một khi tức giận, chỉ cần một cuộc điện thoại có thể…”
“Đừng nói đến Bà Hàn, tùy ý chọn một người của nhà họ Hàn đều có thể khiến cậu hối hận không kịp”