Chương :
Nam Cung Yến đột nhiên nói ra một câu”Chính là người đắc tội với ông già đội nón?”
Diệp Phi sững sờ, thật bất ngờ đối phương cũng biết đến ông ta, lập tức gật đầu”Cũng không phải là đắc tội, là ông ta tự tìm đến cái chết”
“Lời nói cũng ghê gớm lắm, với ông già đó cũng đòi giết chết/”
Nam Cung Yến con ngươi đảo nhẹ”Ngay cả sư phụ ta cũng không có nắm chắc được mạng hắn, cánh tay gầy yếu này có thế là đối thủ của hản?”
Diệp Phi từ chối cho ý kiến cười cười” Cảm ơn vì đã quan tâm”
“Vèo…”
Lời nói còn chưa xong, Nam Cung Yến đột nhiên giơ tay hướng đến cổ Diệp Phi tóm lấy.
‘Vừa nhanh vừa hiếm ác.
Thân thể Diệp Phi nhanh chóng lùi về sau một bước, nhẹ nhàng mà vẫn tránh được hành động của Nam Cung Yến.
Nam Cung Yến hơi kinh hãi, hơi nghiêng tay phải, đặt lên bả vai Diệp Phi Chẳng qua là không dùng sức nhưng một lực đạo lớn đã khiến tay của cô ta phải buông ra, Diệp Phi nhẹ nhàng tránh được lần thứ hai công kích.
“Vù vù vù..”
Lần thứ hai Nam Cung Yến cũng đánh trượt, khuôn mặt xinh đẹp lập tức thay đổi, một tia sát khí lộ ra.
Mạnh mẽ lại ác liệt.
Ánh mắt Diệp Phi lóe lên, thân thể giống như con cá trạch luồn lách qua khỏi những móng vuốt Thanh âm của anh trùng xuốngCô Nam Cung, như vậy là đủ rồi”
“Chị Yến, anh ta là người bên mình”
Hàn Tử Thất xem thấy Diệp Phi muốn động thủ, vội tiến lên một bước ngăn cản Nam Cung Yếu” Tại sao chị lại tấn công anh ấy?”
“Chị muốn thử xem khả năng của cậu ta, xem xem là người như thế nào mà lại đi trêu trọc ông già đớ?”
Nam Cung Yến không nhìn xuống vẫn tiếp tục ra tay“Bây giờ mới nhìn thấy, có chút năng lực, nhưng vẫn chưa đủ khả năng để đối đầu với ông già kiA”
“Một khi ông ta thẳng tay, Diệp Phi không tới muwoif chiêu sẽ thua”
Cô ta ra vẻ đánh giá Diệp Phí“Cho nên cậu ta trêu chọc ông già đội nón đó là tự tìm cái chết”
Diệp Phi trên mặt xẹt qua một tia cười lạnh, nếu như không phải xem Nam Cung Yến là chị của Hàn Tử Thất anh đã đánh bại cô ta.
Chụp lấy, anh hỏi một câu”Cô rất hiểu rõ người đàn ông đó? Có quen biết?”
Nếu như Nam Cung Yến cùng người đàn ông có có quan hệ không tồi, vậy anh sẽ không do dự mà ra tay.
“Diệp Phi, chị Yến không cùng phe với ông ta” Hàn Tử Thất vội vàng giải thích’Tại vì người đàn ông đội nón đó có từng qua lại với sư phụ trước kia đã mất, nên chúng tôi cũng biết một chút về hắn”
“Người đội nón đó xuất thân làm hải tặc, về sau gia nhập tổ chức sát thủ, là cánh tay phải của Long Ngạo Thiên dùng để xử lí chướng ngại vật”
Nam Cung Yến khoanh hai tay trước ngực như một bậc trưởng bối chỉ dạy hậu bối “Thực lực của ông ta chỉ thua sư phụ ta nửa phần, người đội mũ rộng vành cũng là do hắn giết”
Ông ta ở đây công kích chỉ là để thăm dò, chơi trò mèo vườn chuột.
“Ông ta đầu tiên sẽ quan sát mục tiêu trước, rồi sẽ vừa đánh vừa đối mặt, bày ra thực lực làm cho đối phương sợ hãi, để cho đối phương chờ đợi trong ba ngày với sự lo lắng”
“Khi tinh thần đối phương bị hủy hoại, ông ta sẽ liền giết chết đối phương!”
“Từ lúc hành nghề tới nay,đã có người bị hẳn gi thủ”