Chương :
Anh ta phản ứng nhanh khiến cho búa bị mất đi lực, liền vứt búa ra, nhào về phía người đàn ông kia.
Người đàn ông kia sớm đã có phòng bị, cánh tay trái giơ lên đỡ, ngăn lại thủ đoạn của đối phương.
Đỡ lấy lại dễ dàng thoát khỏi cú đấm của Cưồng Hùng.
“Tốt”
Nhận thấy Cưồng Hùng có chút năng lực, người đàn ông tỏ ra hứng thú, hét lên một tiếng, sau đó lại vung tay lên chiến đấu.
Cuồng Hùng không bộc lộ nhiều, tay phải hạ xuống, đỡ lấy đòn của người đàn ông. “Rầm rầm rầm..”
Ngoại hình khổng lồ của Cưồng Hùng rất có lợi trong việc tấn công, người đàn ông đội nón cũng tương đồng giỏi về khoản tấn công.
Hai người đều không nói câu nào, đại khái là ra sức tấn công. Quyền cước mạnh mẽ giao chiến, tiếng động va chạm vang lớn.
Cưồng Hùng mỗi lần ra tay đều rất mạnh mẽ, như gió lạnh thấu xương tạt vào mặt, sợ hết hồn hết vía Mà người đàn ông đội nón đó cũng sẵn sàng chiến đấu, rất ác liệt “Giết”
Cưồng Hùng liên túc tấn công nhưng không có hiệu quả, hai cánh tay lại lần nữa ra sức, nhanh và chuẩn.
Chân đứng thẳng, hướng người đàn ông kia đánh tới.
Long lở trời đất Người đàn ông đội nón không lùi lại mà tiến tới, thấp lưng né tránh, né những đòn hiểm độc của Cưồng Hùng.
“Rầm rầm rầm!”
Đón lấy hai nắm đấm, như mưa rơi của Cuồng Hùng, rất có sức mạnh.
Tốc độ nhanh như tia chớp, không ngừng nghỉ.
Cả một chuỗi tấn công, đang đánh bỗng ông ta nhảy vọt lên phía trước Cuồng Hùng, đập một cú thật mạnh, khiến cho anh ta lùi về phía sau.
Diệp Phi nhặt lên một con dao, tựa vào tường như đang xem cuộc vui, một chút cũng không lo lắng Cuồng Hùng đang lâm vào thế khó.
Nam Cung Yến thấy vậy liền khinh bỉ anh vô tình vô nghĩa, một chút cũng không lo lắng cho mạng sống của Cưồng Hùng.bg-ssp-{height:px}
“Rầm rầm rầm”
Giành được cơ hội tấn công người đàn ông đội nón, liền nghiêng người thân hình mềm dảo như con mèo, bám chặt vào người cuả Cưồng Hùng như hình với bóng Từng cú đánh, lực càng tăng lên.
Có thể thấy người đàn ông đội nón không ngừng công kích Cuồng Hùng, tuy bị tấn công liên tục, nhưng không có loạn, từng bước từ từ lùi về sau.
Người đàn ông nheo mắt lại.
‘Đỡ lấy, khóe miệng cười lạnh,thân thể lùi về phía sau kéo dấn khoảng cách, hai cánh tay chợt giơ lên.
‘Vô số kim châm bản về phía Cuồng Hùng.
“Giết”
Cưồng Hùng gào lên một tiếng, hai tay vung lên, một loạt kim châm rơi xuống mặt đất Bất quá vẫn còn hơn mười chiếc ghim vào đúng những chỗ trọng yếu của anh ta, trong mắt Cuồng Hùng xẹt qua một tia đau đớn.
Kiểu này khiến cho động tác của anh ta trở nên chậm chạp.
Kim châm có độc.
Nam Cung Yến thấy vậy không hỏi hét lên”Hèn hạ!”
“Vù vùt Người đàn ông đội nón không có để ý những lời nói của Nam Cung Yến, hai bàn tay lại động thủ.
Hai cung tên bản về phía mắt của Cuồng Hùng.
Một tiếng động vang lên, mũi tên nhọn rơi xuống đất.
“Vèo…”
Lợi dụng cơ hội này, ông ta chuyển chân, vừa nhanh vừa hiểm ra một đá.